Cả Thế Giới Của Anh Chỉ Dành Cho Em

Chương 363: Lịch Sử Lại Tái Diễn.




Đúng lúc này, trên khắp sạp báo của nước M, một loạt bài báo và tiêu đề hot của Lục Thần Vũ nổi lên. Không chỉ như thế, trên mạng cũng tràn đầy hình ảnh của họ, là tên săn ảnh kia đã đưa lên.

[ Lục Thần Lôi, người đàn ông đã có vợ con vẫn còn đi tranh giành phụ nữ với thiếu gia nhà họ Chu!] Kèm theo đó là hình ảnh hai người đàn ông đang đánh nhau hôm qua.

" Cái gì đây trời? Tôi còn tưởng bọn họ tốt lắm cơ đấy, thật khiến người ta ghê tởm mà!"

" Tôi thấy tội nghiệp nữ thần Phi Yên của tôi, cô ấy chắc là đau lòng lắm!"

" Tôi nhận ra tiểu tam này a! Cô ta không phải là Vũ Đình sao? Ba cô ta làm chuyện phi pháp, sau đó bị cảnh sát bắn chết rồi, nhưng không phải bốn năm trước cô ta cũng chết rồi sao? Xem ra là không thể chịu điều tiếng ba để lại, cho nên mới giở trò giả chết đây mà! Tiện nhân!"

" Ngươi phụ nữ khốn kiếp, tôi chỉ cảm thấy khinh bỉ!"

" Tôi nghĩ là do cô ta dụ dỗ Lục thiếu gia, anh ấy không thể nào phản bội Nam Cung tiểu thư mà đến với loại phụ nữ nhơ nhuốc này được!"

Trên mạng lại nổ ra những bình luận khiếm nhã, mà đa số lại là nhắm vào Vũ Đình, bọn họ không tiếc lời bôi nhọ cô, còn mang cả vết thương của cô ra khoét sâu.


Ở bên phía Williams, bọn họ đang tiến hành ký hợp đồng, chỉ là bút còn chưa kịp đặt xuống, sự việc này đã đến tai của ông ấy.

" Chủ tịch, ngài xem cái này đi!" Trợ lý đi vào, hắn ta đưa máy tính cho ông ấy xem.

Williams vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, ông ấy cũng đưa tay nhận lấy máy tính. Nhưng chỉ vừa đọc tiêu đề báo, mặt ông ta đã đỏ lên vì tức giận.

" Cậu Lục, cậu giúp tôi giải thích chuyện này đi!" Ông ta ném mạnh máy tính trên bàn, lớn giọng hỏi.

" Ngài Williams, xin ngài bớt giận!" Lục Thần Vũ vội vàng lên tiếng xin lỗi trước, rồi mới cầm máy tính lên.

" Chuyện gì thế này?" Hắn bất ngờ kêu lên.

" Xin lỗi ngài Williams, chuyện này tôi sẽ cho ngài một lời giải thích!"

" Không cần phải giải thích nữa, tôi chỉ muốn hỏi cậu người trong ảnh có phải là cậu không? Còn cô gái này là ai?"

" Tôi..." Lục Thần Vũ nhất thời không thể trả lời.

" Ha, cậu không trả lời được chứ gì? Tập đoàn chúng tôi không muốn hợp tác với người không giữ đạo đức như cậu, hợp tác lần này hủy bỏ!" Williams lửa giận ngút trời gầm lên, ông ấy dứt khoát đứng lên rời đi.

" Khốn kiếp!" Lục Thần Vũ tức giận rống lớn, hắn hất tung mọi thứ trên bàn làm việc.

" Thiếu gia, bây giờ tôi sẽ cho người đè nén chuyện này xuống, cũng sẽ điều tra tên khốn nào đã làm ra chuyện này!" Trường Vĩ gấp rút lên tiếng, rồi cầm lấy điện thoại ra ngoài.

Lục Thần Vũ cũng không nghĩ nhiều, nếu chuyện của Vũ Đình đã bị công khai rồi, cô và hai đứa trẻ khẳng định sẽ bị quấy rối. Hắn cần thiết phải bảo vệ ba mẹ con cô, chuyện bốn năm trước hắn không muốn lặp lại.

Hắn vội vàng mở cửa chạy ra ngoài, lái xe thẳng đến bệnh viện.

Bệnh viện.

Nam Cung Phi Yên đã sớm đưa Vũ Đình trở về, cô ấy cũng chưa hề biết tin tức lúc này. Đúng như những gì Lục Thần Vũ nghĩ đến, cánh nhà báo đã bao vây bệnh viện, bọn chúng lũ lượt xông vào trong.

Vũ Đình lúc này vẫn còn ngây ngốc ngồi trên hành lang, cô giở từng trang nhật ký xem, nước mắt lại vô thức mà rơi xuống, ướt đẫm trang giấy trắng.

" Anh là đồ tồi! Cũng chính là đồ ngốc!" Cô nghẹn ngào nói, tay vẫn không ngừng lau nước mắt.

Bốn năm qua cô sống không hề sung sướng, vậy thì hắn cũng như vậy. Theo như lời kể của Nam Cung Phi Yên, cô cũng cảm nhận được cuộc sống ngục tù của hắn. Mặc dù Lục Cảnh Diễn và Lý Liên Nhu đưa hắn về tiếp quản công ty, nhưng bọn họ vẫn đứng sau lưng thao túng mọi chuyện. Để có thể đi đến bước này, Lục Thần Vũ đã rất cố gắng.

Đột nhiên phía trước hành lang ồn ào hẳn lên, tiếng bước chân dồn dập chạy đến. Vũ Đình chưa hiểu chuyện gì xảy ra, thì đám phóng viên đã ập vào. Khung cảnh này thật quen thuộc, trong đầu cô lại nhớ về cái ngày bốn năm trước, lúc đó cũng như thế này.

Có phóng viên, có fan cuồng, bọn chúng thay nhau đưa cô vào đường cùng. Vũ Đình theo bản năng lùi lại, cô sợ hãi bỏ chạy, cô không muốn chuyện này lại tiếp diễn.

" Cô ta ở đằng kia rồi, mau đuổi theo!" Thấy bóng dáng cô chạy đi, bọn chúng kêu lên, rồi nhanh chân đuổi theo.

" Đừng mà! Tại sao lại như vậy?" Vũ Đình chỉ biết dốc hết sức lực bỏ chạy, cô đau khổ kêu lên.

Nhưng thật không may cho cô, vậy mà lại chạy đến ngõ cụt rồi, cô bị dồn vào một góc. Bọn phóng viên lúc này rất hả hê, chúng hướng máy ảnh về phía cô chụp ảnh, còn lũ người não tàn kia lại dùng trứng ném vào người cô.

" Vũ tiểu thư, cô sao lại quen biết Lục thiếu gia vậy? Cô có biết anh ta đã có vợ con chưa?"

" Nghe nói là chuyện tình tay ba sao? Vậy trong hai người họ ai mới là ba của hai đứa trẻ đây?

" Vũ tiểu thư, xin hãy trả lời chúng tôi!" Bọn họ hỏi dồn dập, làm cô vô cùng rối bời.

" Tôi không biết gì hết, các ngươi tránh ra, không được chụp hình!" Cô gào đến khản giọng.

" Cái đồ đê tiện này có gì mà hỏi chứ?" Một giọng nói chanh chua vang lên, người phụ nữ ở đâu xuất hiện, cô ta cầm một hòn đá to ném vào Vũ Đình.