Cả Thế Giới Của Anh Chỉ Dành Cho Em

Chương 240: Cút.




Vũ Đình tay chân run rẩy, cô không biết mình lúc này nên nói gì nữa, lời cô muốn nói rất nhiều, chỉ là không thể thốt ra mà thôi. Bên kia Lã Ninh biết mình đã đạt được ý đồ, cô nở nụ cười đắc ý.

" Lúc trước tôi không ở đây, cảm ơn cô đã chăm sóc cho anh ấy! Nhưng bây giờ tôi đã về, chuyện đó cô nên giao lại cho tôi rồi. Anh ấy nói cô rất tốt, nhưng cả đời này anh ấy chỉ có thể yêu một mình tôi mà thôi. Vậy nên cô đừng làm phiền chúng tôi nữa, tốt nhất là đừng gọi cho anh ấy! Bây giờ chúng tôi cần không gian riêng, cô hiểu chứ?" Cô ta giọng điệu cợt nhã lên tiếng.

Nói đến đây điện thoại bị cắt đứt, cô ta đã tắt máy rồi. Lã Ninh biết mình không thể nói nhiều hơn nữa, trước khi Lục Thần Vũ quay lại, cô ta phải nhanh chóng xoá đi nhật ký cuộc gọiđược.ừ, muốn tranh giành người đàn ông của tôi, cô không đủ tư cách!" Cô ta nhìn hình ảnh của Vũ Đình trên màn hình điện thoại, bĩu môi khinh thường nói.

Mà Vũ Đình ở đây hốc mắt đã đỏ ngầu, cô cố kiềm chế để mình không khóc ra tiếng, cả người cứng đờ như pho tượng. Âm nhạc bắt đầu nổi lên, mọi người đều ra giữa sảnh lớn mà khiêu vũ, bọn họ ai cũng có đôi có cặp, chỉ có Vũ Đình là bất động ở một góc.

" Đình Đình, hoá ra cô ở đây à? Lục Thần Vũ đâu rồi, không phải cô nói đêm nay sẽ khiêu vũ cùng hắn sao?" Max lúc này đã nói chuyện với Tùng Lâm xong, hắn chạy đến bên cô hỏi.

Vũ Đình bây giờ mới hoàn hồn trở lại, cô không có trả lời Max, cúi gầm mặt đi nhanh vào nhà vệ sinh. Nếu tiếp tục ở đây, cô sẽ không nhịn được mà gào khóc lên mất.

" Đình Đình, cô sao vậy?" Max không hiểu chuyện gì, hắn bất lực gọi theo cô. Cảm thấy không ổn lắm, hắn đành phải gọi cho Lục Thần Vũ hỏi chuyện.

Ở bên căn hộ của Lục Thần Vũ, hắn cũng vừa ở hiệu thuốc trở về, trên tay là bình xịt hen suyễn cho Lã Ninh. Nghe tiếng mở cửa, cô ta vội vàng đặt điện thoại xuống bàn, nhưng Lục Thần Vũ đã kịp nhìn thấy hành động lén lút của cô ta.

" Cô vừa làm gì với điện thoại của tôi? Nói!" Hắn tức giận đi vào hỏi, tay ném luôn bao thuốc vào người cô ta.

" Em không có làm gì cả! Em thấy có tin nhắn nên mở lên xem thử mà thôi, chỉ là tin quảng cáo! Không tin anh xem đi!" Lã Ninh vẻ mặt vô tội trả lời, cô ta còn đưa điện thoại cho Lục Thần Vũ xem.

Nhìn đến điện thoại đúng là chỉ có tin nhắn quảng cáo, hắn mới nguôi giận một chút." Lúc nãy cô nói bản thân không thở được mà? Bây giờ hình như đang rất tốt! Lã Ninh, cô đang lừa tôi sao?" Chợt thấy sắc mặt cô ta bình thường, hắn nhíu mày hỏi.

" Cái này, không phải...Lúc nãy em quả thật không thở được, nhưng bây giờ ổn hơn rồi!" Bị Lục Thần Vũ vạch mặt, cô ta lắp bắp biện minh.

" Cô xem tôi là con nít lên ba? Lã Ninh, đây là lần cuối cùng tôi giúp cô, bây giờ cô nên đi về được rồi! Từ nay về sau đừng đến tìm tôi nữa!" Hắn lạnh giọng nói, âm thanh khẳng định chắc nịch.

" Không, em không muốn như vậy! Thần Vũ, em làm như thế cũng chỉ vì muốn được anh quan tâm mà thôi! Lúc nãy anh sốt sắng như vậy, rõ ràng anh vẫn còn yêu em mà. Anh đừng như vậy có được không? Em thật sự rất yêu anh!" Cô ta nhào đến ôm lấy Lục Thần Vũ nói, vẻ mặt tỏ ra vô cùng đáng thương.

" Yêu? Lã Ninh, có cần tôi nói cho cô nghe danh sách những gã đàn ông đã lên giường với cô suốt những năm qua không? Cô nghĩ tôi là gà mờ không biết gì sao? Nghe cô nói yêu tôi, ngược lại làm tôi cảm thấy kinh tởm!"

" Cút!" Lục Thần Vũ không muốn nghe cô ta nói thêm gì nữa, hắn nắm lấy cánh tay Lã Ninh lôi ra ngoài, rồi đóng sầm cửa lại.

" Thật bẩn!" Hắn đứng đó thanh âm lạnh lẽo nói, rồi đưa tay cởi áo vets bên ngoài vứt đi.

Lúc này điện thoại lại kêu lên, là Max bên kia gọi đến. Lục Thần Vũ đưa tay cầm điện thoại lên nghe." Có chuyện gì vậy?" Hắn hỏi.

" Này, cậu sao vẫn còn chưa đến hả? Mọi người đều đã khiêu vũ xong rồi, Đình Đình có vẻ đang rất giận cậu, cô ấy nhốt mình vào nhà vệ sinh rồi!" Max hơi lớn tiếng đáp. Hắn ta là người cùng đi với Vũ Đình, biết cô rất mong chờ vào buổi khiêu vũ hôm nay, còn cẩn thận chọn chiếc đầm lộng lẫy nhất. Vậy mà Lục Thần Vũ lại không đến, cô dĩ nhiên sẽ thất vọng.

" Tôi sẽ đến ngay đây! Nói cô ấy chờ tôi một lát thôi!" Lục Thần Vũ xoa xoa trán nói, hắn vậy mà lại quên đi chuyện này. Lấy áo vets mặc vào, hắn đi ra ngoài, nhanh chóng lái xe đến khách sạn.

Lã Ninh từ phòng bên cạnh đi ra, cô ta nhướng mày thích thú, bởi vì cô ta biết mục đích của mình thành công rồi. Dù chưa thể khiến Lục Thần Vũ quay lại bên mình, nhưng cô ta đã làm cho Vũ Đình ghen rồi, mà thứ này sẽ như cây gai nằm sâu trong tim, khiến cô không cách nào rút ra đươc

Khóc một lúc lâu, Vũ Đình cũng dịu được một chút ủy khuất trong lòng, cô không thể ngồi trong nhà vệ sinh mãi được. Lấy tay lau đi những giọt nước mắt còn sót lại, cô đứng lên đi ra ngoài.

" Ưm...ưm..." Vừa đi được vài bước, cô đã bị người khác chụp thuốc mê. Vũ Đình chỉ kịp ú ớ được vài tiếng, cô đã ngất lịm.