Âu Dương Tư Thần đã nhanh chóng đến trước mặt cô, mọi người đều bất ngờ, nhìn xem anh là đang muốn làm gì.
" Em có sao không? Là ai làm?" Âu Dương Tư Thần rút khăn tay trong túi, lau rượu trên mặt cô, miệng vẫn không ngừng hỏi.
" Chuyện ở đây là thế nào vậy?" Bạch Lệ Sa cũng lên tiếng hỏi.
" Hóa ra là câu được tổng giám đốc của A.D, cho nên mới có thể hống hách ở đây. Đúng là tiện nhân! Âu Dương Tư Thần, anh đừng để hồ ly tinh này dụ dỗ, cô ta không giống với vẻ ngoài vô tội kia đâu." Cố Mỹ Mỹ hất hàm lên nói, cô ta dùng vô số từ ngữ mà Âu Dương Tư Thần rất ghét.
" Xoảng!"
" Ahhhh!" Cố Mỹ Mỹ hét lên kinh hãi.
Âu Dương Tư Thần lấy ly rượu đổ từ đỉnh đầu Cố Mỹ Mỹ đổ xuống, rồi thẳng tay ném mạnh xuống đất, dằn mặt cô ta.
" Tên của tôi là để loại người không có phép tắc như cô gọi sao? Còn nữa, cô còn dám dùng những từ ngữ khiếm nhã để nói về bạn gái của tôi, thì tôi sẽ không tha cho cô đâu. Kẻ trước đây dám sỉ nhục cô ấy, bây giờ đang ngồi trong nhà giam ăn năn sám hối. Cô thì tính là cái gì? Còn chẳng bằng một ngón chân của cô ấy."
Mọi người tiếp tục xôn xao, họ khá là bất ngờ.
" Không thể tin được, cô ta vậy mà lại là bạn gái của Âu Dương Tư Thần!"
" Đúng nha, nếu không sao có thể vào đây!"
" Người này không nên chọc vào, Cố gia và Lâm gia đến đây coi như xong."
" Cậu, cậu thật quá đáng!" Cố Thế Trạch nói, nhưng ông ta cũng không dám nặng lời đắc tội với anh, vội vàng lấy khăn lau cho con gái mình.
" Âu Dương Tư Thần, có gì cũng từ từ giải quyết !" Bạch Lệ Sa lên tiếng khuyên nhủ.
" Tôi quá đáng sao? Còn các người ở đây hùa nhau ức hiếp bạn gái tôi, dùng những lời nói không đứng đắn sỉ nhục cô ấy thì không quá đáng sao?"
Những lời nói của Âu Dương Tư Thần, làm cho cha con Cố Thế Trạch cứng họng, không thể đáp trả.
" Âu Dương tổng, tôi nghĩ anh nên xem xét lại về cô bạn gái này, cô ta làm sao xứng với anh được. Nếu không phải vì Hàn gia phá sản, có khi bây giờ cô ta đã làm Hàn thiếu phu nhân ở đó rồi. Loại người này, không xứng đáng được bảo vệ, chỉ vì cô ta mà hạnh phúc con gái tôi đổ vỡ." Lâm Văn Thành nhướng mày nói.
" Đúng đó, anh nên suy nghĩ lại đi!"
Cố Mỹ Mỹ thấy thế cũng tiếp tục lên tiếng, người đàn ông hoàn hảo như Âu Dương Tư Thần, luôn là đối tượng cô ta mong muốn. Vậy nên, cô ta vẫn muốn ghi điểm trước mặt anh.
" Hàn gia, Hàn thiếu phu nhân! Ông nghĩ thử xem, có một người bạn trai như tôi, thì cô ấy có cần đeo bám Hàn gia không?"
" Để tôi nói cho ông biết, Hàn gia phá sản là do tôi làm đấy. Không phải vì tên Hàn Mặc Phong nửa đêm đến làm phiền cô ấy, thì tôi cũng lười để Hàn gia vào mắt. Nếu như ông không tin, có thể gọi hỏi bạn già của ông Hàn Mặc Uy."
" Điều thứ nhất tôi muốn nói cho ông biết, không giữ được vị hôn phu của mình, là do con gái ông không có bản lĩnh. Điều thứ hai người cứ cố níu lấy không buông, chính là Hàn Mặc Phong, không hề liên quan đến bảo bối của tôi. Và điều cuối cùng, tôi muốn ông ngay tại đây trước mặt mọi người, xin lỗi cô ấy."
Âu Dương Tư Thần không chừa một chút mặt mũi nào cho Lâm Văn Thành, cũng như Lâm Như Tuyết. Anh lạnh giọng nói, nhưng cũng khiến người khác biết là anh đang rất tức giận.
Lâm Văn Thành nhất thời không thể biện minh được, ông ta cảm thấy vô cùng mất mặt. Bạch Lệ Sa nãy giờ đứng đó cũng cảm thấy khó xử, bà ta cũng chỉ biết thở dài.
" Ở đây cũng quá mất mặt đi, hay là chúng ta vào phòng hội nghị nói chuyện." Bạch Lệ Sa lên tiếng muốn cứu vãn tình hình căng thẳng.
" Tôi không đồng ý! Ông sỉ nhục cô ấy ở đây, thì phải xin lỗi ở đây." Âu Dương Tư Thần vẫn không có ý định buông tha cho ông ta.
Lâm Như Tuyết quan sát nãy giờ, cũng thấy tình hình không ổn. Cô ta không thể ngờ được, là Lạc Ninh Hinh lại là bạn gái của Âu Dương Tư Thần. Không thể đứng đó bình chân như vại, cô ta liền nhấc làn váy dài đi tới.
" Ba, ba đang làm gì ở đây vậy? Tại sao ba nói những lời như thế với Ninh Hinh? Cô ấy là bạn của con, sẽ không làm những chuyện như thế đâu." Lâm Như Tuyết vờ như rất hiểu chuyện, vẻ mắt đáng thương ôm lấy cánh tay Lâm Văn Thành nói.
" Lạc Ninh Hinh, tôi thay mặt ông ấy xin lỗi cô!" Nói rồi Lâm Như Tuyết cũng tự lấy rượu đổ lên người mình.
" Như Tuyết, con đang làm gì vậy?" Lâm Văn Thành xót xa kêu lên.
" Cô đã vừa lòng chưa hả?" Ông ta tức tối, quay qua nhìn Lạc Ninh Hinh quát lớn.
" Lâm tổng, ông thấy con gái mình bị như vậy cũng xót lắm đúng không? Đối với tôi cũng như vậy! Ông làm bạn gái tôi tổn thương, thì tôi cũng có thể khiến con gái ông thương tổn gấp ngàn lần." Âu Dương Tư Thần thở mạnh nhìn ông ta nói.
" Tư Thần, thôi đủ rồi!" Lạc Ninh Hinh lên tiếng ngăn cản anh.
Cô chầm chậm đi đến trước mặt hai cha con Lâm Như Tuyết nói.
" Lâm Như Tuyết, tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ cướp Hàn Mặc Phong của cô, cũng không nghĩ đến quan hệ của chúng ta sẽ như thế này."