Cả Nhà Xuyên Qua Mang Theo Không Gian Cất Trữ Lương Thực Chạy Nạn

Chương 15: Chương 15






Edit: Hến ConLúc này hai phụ nhân lại suy nghĩ “Xong rồi! Một người thì chết, một người thì điên dại, nhà Tần Dũng Minh tạo cái nghiệt gì đây!”Hai cái phụ nhân đang muốn nói nữa, ngoài cửa Tần Nhị Lực thịch thịch thịch mà chạy tiến vào lớn tiếng mà nói: “Nương! Đại phu tới!”Lúc này hai phụ nhân lập tức tránh ra một con đường để cho Ngụy lão đầu đi vào.





Ngụy lão đầu vừa thấy cảnh tượng hỗn loạn trước mặt, cũng rất sửng sốt, nhìn ra được đã xảy ra chuyện lớn, Tần Dũng Minh không có ở đây, tưởng rằng phu thê hai người cãi nhau, rốt cuộc trong thôn cũng xảy ra nhiều loại chuyện kiểu này, lại nhìn thấy Tần Đại Lực liên lập tức bắt mạch kiểm tra.




Từ Phù sốt ruột hỏi: “Đại Lực nhà ta làm sao vậy!”Ngụy lão đầu bẻ miêng Tần Đại Lực ra cho hắn uống vào một viên thuốc, sau đó tức giận nói: “Lần trước cũng là nhà ngươi! Lần này cũng là nhà ngươi! Đứa nhỏ nhà các ngươi có cha mẹ như vậy thật là xui xẻo! Đứa nhỏ này xương sườn bị gãy dẫn đến nội tạng bị tổn thương nên hộc máu, chậm một chút nữa liền mất mạng!”Không đợi Từ Phù nói cái gì, bên cạnh hai cái phụ nhân thét to: “Cái gì! Xương sườn đều bị gãy! Chọc đến nội tạng nên hộc máu! Mất mạng!”Bên ngoài mọi người đang xem náo nhiệt cũng kinh ngạc nói: “Gì! Xương cốt đều gãy, đâm vào tim! Phun máu mất mạng?”Phía sau có người sốt ruột hỏi: “Sao! Sao? Xương cốt nát hết! Trái tim cũng lòi cả ra! Máu cũng phun hết rồi?”Tần Tiêm Ngưng cùng đám người thôn trưởng lập tức đi tới cửa liền có người chạy tới nói: “Ai nha má ơi! Đại Lực chết cũng quá thảm! Xương cốt đều bị rút ra nghiền nát, trái tim cùng ruột đều bị moi ra, chảy đầy đất nha!”Tần Tiêm Ngưng: Cái ý gì vậy? Nàng thời điểm lúc mới đi thì không như vậy nha!Thôn trưởng: Cái gì cơ? Thế này xong đời rồi! Một đời danh tiếng của thôn!Mặt sau mọi người: Ai nha má ơi! Huyết tinh quá rồi! Ra tay tàn bạo quá! Náo nhiệt này không nên xem!Sau đó một loạt người đi về nhà.



Mà bên này Tần lão thái thái gấp áp vội vàng khóa lại cửa lớn, ở trong phòng mắng Từ Phù “Cái con tiện nhân kia! Hồ ly tinh! Không có lương tâm! Sao không mắc bệnh rồi chết quách đi! Còn không có về bên này cơm nước cho lão nương! Lúc này mới phân gia không bao lâu đã đi tiêu tiền? Sao mãi vẫn không tìm được bạc! Lão tam, con có phải hay không tìm không kỹ!?”Tần lão tam không kiên nhẫn mà nói: “Nương! Đồ vật đều đã đi lấy về! Nhà lão tam lúc đó cũng không có người ở nhà! Người còn có sức ở đây chửi mắng thì không bằng đi nấu cơm đi! Ta sắp chết đói rồi đây này! Còn có thằng ranh con nhà lão tứ gia kia bị ta đạp một đạp không biết giờ thế nào!”Tần lão thái thái nổi giận mắng: “Đá chết càng tốt! Lão tam à! Lúc con quay về không bị ai nhìn thấy chứ!”Tần lão tam bực bội mà nói: “Không có! Khi đó đúng giờ ăn cơm, ai còn rảnh mà ở bên ngoài lắc lư, nương ngươi mau đi nấu cơm, lại đi mua thuốc cho ta, chân ta đau quá.




”Tần lão thái thái nhìn Tần lão tam đang cáu bẳn thì có hơi sợ, lập tức cười nói: “Không ai thấy là được! Chờ nếu là có người lại đây hỏi, ta liền đánh chết không nhận, trong thôn cũng sẽ không làm gì được chúng ta.






Trước tránh nơi đầu sóng ngọn gió! Chờ buổi tối nương đi mua thuốc cho con, sau đó sẽ bồi bổ tốt cho con!”Tần lão ngũ lúc này không vui nói: “Nương! Người cũng phải bồi bổ cho cả ta nữa! Nhi tử cũng không muốn nhiều nhặn gì! Liền đem con gà đang nuôi ngoài sân giết thịt là được! Con gà kia cứ sáng sớm là kêu oang oác! Kêu đến nhức cả đầu! Hơn nữa tôn tử của người cũng thèm thịt!”Tần lão thái thái sợ Tần lão tam, nhưng không sợ Tần lão ngũ, liền mắng: “Ăn ăn ăn cả ngày chỉ biết đến ăn, bảo tức phụ ngươi ra nấu cơm, ở trong phòng giả bộ chết cái gì, gà gáy sáng sớm mà cũng không biết ra cho gà ăn!”Lúc này tức phụ Tần lão ngũ từ trong phòng nhu nhu nhược nhược đi ra nói: “Nương ta chưa nấu cơm bao giờ nha! Ta sẽ không làm được đâu!”Tần lão cụ bà giận dữ hét: “Ngươi cái tiểu tiện nhân đừng tưởng rằng ta không biết ngươi ở nhà mẹ đẻ trải qua những ngày tháng như thế nào, ở nhà mẹ đẻ có việc gì mà không phải qua tay ngươi, hiện tại ngươi lại nói không biết làm! Nếu vậy thì ngươi cũng đừng động vào việc gì hết! Lão ngũ ngươi mau đem nàng hưu cho ta!”.