Cá Mặn Sau Khi Làm Lơ Hệ Thống Yêu Đương Bạo Hồng Rồi

Chương 5: Cá mặn ngủ mất rồi?




Ninh Tiểu Ngư nhìn thấy hotsearch, điều đầu tiên nghĩ đến là, mình có phải bị lộ rồi không.

Nhưng sau đó nghĩ lại, cô cảm thấy chuyện này không có khả năng. Tạm chưa nói ngày hôm qua tối lửa tắt đèn, cái gì cũng nhìn không rõ, mà ở một góc độ khác, giọng nói của cô cũng không phải của chính cô, mà dùng ké giọng diễn viên lòng tiếng cho nữ chính.

Nói vậy, đối phương cho dù thần thông quảng đại đến mấy, cũng không có khả năng biết cô là ai.

Vì thế, cá mặn rất nhanh lại thả lỏng tinh thần.

Hắn gửi tin nhắn cho cô thì liên quan gì đến cô chứ. Cá mặn chưa bao giờ để ý đến mấy vấn đề nhỏ như vậy.

Nhưng sau khi nhận được tin nhắn từ ảnh đế, mọi ngóc ngách trong cuộc sống của cô đều có sự thay đổi không nhỏ.

Đáng tiếc, kiểu thay đổi này đối với cá mặn mà nói, không những không có lợi, mà còn rất phiền phức.

Một mặt, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp của cô tăng lên gấp mấy mươi lần, phòng live tồi tàn ban đầu vốn chỉ có vài chục người, bây giờ số người on line đã hơn 1000.

Về phương diện khác, sáng sớm nay lúc cô đến phòng bếp dưới lầu 1, ánh mắt mà mấy khách mời nữ khác nhìn cô đều mang theo vài phần thâm ý, như là đang suy đoán xem cô có tài đức gì mà có thể nhận được sự chú ý của ảnh đế. Thậm chí có một nữ diễn viên tuyến 1 còn chủ động cười chào cô.

Rõ ràng mới một ngày trước, cô chỉ là một tuyến 18 mờ nhạt không ai hỏi thăm.

Nói ra sợ có người không tin, cá mặn ước gì không bị chú ý tới, chỉ cần kiên trì đến lúc kết thúc show, lặng lẽ cầm thù lao từ nhà sản xuất đi về là vui rồi.

【 Nhiệt độ của chủ phòng nâng lên không ít, sao tôi lại thấy cô có vẻ không vui lắm nhỉ? 】

【 Chủ phòng, cuối cùng thì nhiệt độ của cô cũng không đội sổ nữa rồi. 】

【 Vỗ tay cho chủ phòng! 】

Cảm ơn, nhưng cũng không cần.

Ninh Tiểu Ngư không muốn bị dính vào với các khách mời khác, vì thế tiện tay cầm một hộp hoành thánh trứu sa ăn liền, mở ra, thêm nước nóng, sau đó ngồi chờ.

Cùng lúc đó, Ninh Tiểu Ngư để ý rằng Ninh Du Vi nhìn cô rất nhiều lần, nhưng Ninh Tiểu Ngư cũng lười đi phản ứng.

Tối hôm qua, Ninh Du Vi chủ động gửi tin nhắn cho Lục Kinh Độ, nhưng Lục Kinh Độ không trả lời Ninh Du Vi, ngược lại lại gửi tin nhắn cho cô.

Chuyện này đối với con cưng của trời như Ninh Du Vi mà nói, không thể nghi ngờ là một đả kích không nhỏ.

Nhưng, cũng đâu có gì liên quan tới Ninh Tiểu Ngư chứ.

Thời điểm ăn cơm sáng, ảnh đế vẫn như cũ không xuất hiện.

Những người khác cũng không có ý kiến gì.

Nghe nói nhà sản xuất đã tốn rất nhiều tâm tư mới có thể khiến cho ảnh đế chịu ký hợp đồng. Vì để cho hắn chịu tới, phỏng chừng ekip chương trình cũng nhượng bộ không ít: ví dụ như cho phép hắn dùng bếp riêng, ví dụ như cho phép hắn không cần tham gia hoạt động tập thể.

Tóm lại Lục Kinh Độ chính là một con át chủ bài sống, nơi nào có hắn, nơi đó có nhiệt độ.

Cho dù chỉ cần cái tên của hắn thôi, hội fan nhiệt huyết của hắn cũng sẽ chạy đến đây cổ vũ không một câu oán thán.

Hắn có thể đến tham dự, ekip chương trình cũng đã rất vừa lòng. Có lẽ chính đạo diễn cũng không mong cầu gì hơn.

-

Ăn xong cơm sáng xong, liền đến thời gia hoạt động tự do buổi sáng.

Đạo diễn ho nhẹ một tiếng, nói, “Chắc quý vị cũng đã biết, tối hôm qua khách mời nam thu được nhiều tin nhắn chúc ngủ ngon nhất là Lục Kinh Độ, khách mời nữ thu được nhiều tin nhắn ngủ ngon nhất là Ninh Du Vi, mới sáng nay, đã bắt đầu có khách mời không tích cực, không gửi tin nhắn chào buổi sáng đúng giờ.”

Không biết tại sao, Ninh Tiểu Ngư cảm giác như bị trúng một phát đạn vào đầu gối.

Sáng sớm tinh mơ, cô mới ngủ dậy mơ mơ màng màng, lại còn xuất hiện trên hot search, quên khuấy mất chuyện cần gửi tin nhắn chào buổi sáng cho khách mời khác.

“Vì đề cao tính tích cực giao lưu của các khách mời, ekip chương trình quyết định, mỗi lần hoàn thành một nhiệm vụ, khách mời có thể nhận được một “đồng hữu nghị”, mỗi lần được người khác trả lời tin nhắn, có thể nhận được một “đồng hữu nghị’, “đồng hữu nghị’ là đồng tiền duy nhất được ekip chương trình cho phép lưu thông, nguyên liệu nấu ăn mà sáng nay mọi người dùng, đều cần trả “đồng hữu nghị’, nguyên liệu nấu ăn, tức ví dụ như lẩu, cơm tự sôi, hoành thánh tự sôi, giá bán của các món, nhân viên công tác đã ghi rõ ràng trên bảng đen, khách mời có thể tự xem xét.”

“Những khách mời không đủ “đồng hữu nghị’, có thể thông qua làm việc để kiếm thêm.”

Còn về việc làm gì, ekip có một vài lựa chọn sau ——

1: Đi chợ mua đồ ăn. (5 đồng hữu nghị)

2: Tưới nước cho hoa cỏ trong vườn. (3 đồng hữu nghị)

3: Dọn dẹp vệ sinh “Nhà bạn tốt”. (6 đồng hữu nghị)

4: Biểu diễn tài nghệ. (2 đồng hữu nghị)

5: Được khách mời khác tặng.

6: Sau này sẽ thêm vào.

“Được rồi, bây giờ nhân viên công tác sẽ cấp “đồng hữu nghị” cho các khách mời”.

Ninh Tiểu Ngư một đồng hữu nghị cũng không nhận được.

Vốn cô hẳn là có 3 đồng, tối hôm qua gửi đi một tin nhắn, lại nhận về 2 tin nhắn. Nhưng tô hoành thánh trứu sa sáng nay tốn mất 3 đồng, cho nên, tiền kiếm được đều đã tiêu sạch trơn

Thế này cũng có nghĩa là, nếu giữa trưa cô muốn ăn một hộp lẩu tự sôi trị giá ba đồng, buổi sáng bắt buộc phải làm việc.

Đương nhiên, cô cũng có thể làm hải vương, đợi đến giữa trưa gửi cho mỗi người một tin nhắn.

Có thể, nhưng là hoàn toàn không cần phải thế.

Vì thế, cá mặn lựa chọn nhiệm vụ thứ 2. Tưới nước cho hoa cỏ trong vườn.

Là một việc nhìn qua có vẻ khá nhẹ nhàng.

Nhưng lúc Ninh Tiểu Ngư cầm bình nước đến hoa viên, nhìn đến một vườn hoa hoa cỏ cỏ ngập tràn, cô cảm thấy……

Việc này có vẻ cũng không nhẹ nhàng đến vậy.

Lại thêm cô vừa vào đến hoa viên đã nghe được nội dung nói chuyện qua điện thoại của người nào đó.

“Ngài lo hơi nhiều rồi đấy.”

“Tôi tham gia show gì, có liên quan tới ngài sao?”

Tuy rằng người đó một hai treo chữ “ngài” bên miệng, nhưng dù là ngữ khí, hay ý nghĩa tổng thể câu nói, đều mang theo vài phần hờ hững cùng không để tâm.

Ninh Tiểu Ngư biết mình tới không đúng lúc, trúng ngay vào thời điểm người khác đang nói chuyện. Cô cầm bình tưới rỗng tuếch, đang chuẩn bị lặng lẽ rút quân, coi như không có chuyện gì xảy ra, người đang gọi điện thoại đã buông di động xuống, ánh mắt sắc bén chuẩn xác nhìn thẳng vào cô.

Không thể nghi ngờ, đây còn là một người quen.

Nội tâm Ninh Tiểu Ngư kêu to đen đủi.

Không phải đến cả bữa sáng cũng ăn chung trong phòng khách sao?

Không phải dùng bếp riêng sao?

Không phải lần nào tụ họp cũng vắng mặt sao?

Vì sao cô cứ phải tréo ngoe như vậy, mỗi lúc đi đến chỗ không có người là lại gặp được Lục Kinh Độ?

Ninh Tiểu Ngư thậm chí nhịn không được suy đoán, có phải là do hệ thống yêu đương âm thầm giở trò trong tối.

Vừa nhắc đến hệ thống yêu đương, không ngờ giây tiếp theo, hệ thống yêu đương liền ban bố nhiệm vụ.

【 Thiếu nữ, bồ cũng thấy rồi đó, lúc này ảnh đế vừa kết thúc một cuộc đối thoại tồi tệ, tâm tình không quá vui vẻ, mỗi người đều sẽ có bí mật của riêng mình, mà trùng hợp là, trong lúc vô tình bồ đã đánh vỡ bí mật của ảnh đế, lúc này, bồ có thể ——

A: Thành tâm xin lỗi: Ba ba, tôi không cố ý nghe lén, hết thảy đều là chuyện ngoài ý muốn!

B: Liều chết phủ nhận: Gì? Yên tâm, tôi cái gì cũng chưa nghe được! Tôi bảo đảm!

C: Ôn nhu an ủi: Không tiếng động làm bạn, vượt lên tất cả, yên lặng cùng hắn vượt qua này quãng thời gian không thoải mái này. 】

Nội tâm Ninh Tiểu Ngư không ngừng điên cuồng trào phúng.

Chỉ là nghe được hai câu nói không đầu không đuôi, như thế nào lại thành trong lúc vô tình đánh vỡ bí mật của ảnh đế? Bí mật khỉ gì, thân làm người nghe lén như cô đây sao không biết chút nào? Cô thậm chí còn không đoán ra được người nói chuyện với ảnh đế kia có thân phận ra sao, bao nhiêu tuổi, giới tính là gì.

Lục Kinh Độ đã đi được vài bước về phía Ninh Tiểu Ngư, hắn vừa sửa sang lại cổ tay áo, vừa không chút để ý hỏi, “Có việc?”

Ninh Tiểu Ngư lắc đầu, “Không có gì, tôi đến đây tưới nước cho hoa trong vườn.”

Đối phương gật gật đầu, không tỏ ý kiến.

Ninh Tiểu Ngư cầm bình tưới, tìm được vòi nước, rót nước vào bình.

Sau khi rót xong nước, cô không quên hỏi, “Thời hạn của C là bao lâu?”

【 Hệ thống yêu đương: Khi nào ảnh đế trở nên vui vẻ thì khi đó nhiệm vụ mới kết thúc. 】

Cho nên, cô không chỉ phải làm nhiệm vụ, còn muốn xen vào tâm tình của ảnh đế đấy đúng không?

Đây là lựa chọn khùng điên cỡ nào!

Tên này đúng là kẻ mạnh trong cuộc sống mà!

Nhiều người sủng ái hắn như vậy, quan tâm hắn, đời này của hắn cũng thực đầy đủ.

Nói thật, một người có bố là người thực vật, mẹ đi tái giá như cô, thật sự có hơi hâm mộ hắn.

Lần làm nhiệm vụ đầu tiên, tốt xấu gì cũng còn có thời gian cụ thể, chỉ cần ngồi bên hắn đủ mười phút là được, hiện tại lại chỉ có một hạn định mơ hồ.

Nhưng trong 3 lựa chọn đó, Ninh Tiểu Ngư chỉ có thể gắng gượng chọn C.

Tại sao ư?

Cô cũng không thể vừa mở miệng liền kêu người ta là ba ba chứ? Thế cũng quá thẹn rồi.

Bởi vậy, A chắc chắn sẽ bị loại trừ đầu tiên.

CÒn B, đáp án đó cũng quá dối trá rồi. Rõ ràng nghe được nội dung nói chuyện của đối phương, tuy rằng chỉ có hai câu, nhưng lại liều chết không thừa nhận, thế lại là chuyện gì?

Ninh Tiểu Ngư cô có thể làm cá mặn, nhưng tuyệt đối không làm người không có nhân phẩm.

Còn tại sao không lựa chọn tiếp nhận trừng phạt, trong lòng Ninh Tiểu Ngư cũng đã có tính toán.

So sánh lên thì, lựa chọn C cũng không khiến cô quá khó xử, hơn nữa giá trị yêu đương kiếm được còn có thể đổi thành 1 vạn tệ trong hiện thực (~35 000 000 vnd), vừa khéo qua hai ngày nữa chính là thời gian trả viện phí cho bố cô. Nói thật, cô còn thiếu số tiền này.

Tổng hợp lại những phân tích trên, chọn C có lợi khá lớn.

Vì thế, Ninh Tiểu Ngư ở trong hoa viên, vừa tưới nước, vừa quan sát ảnh đế.

Hay lắm, ảnh đế ngồi xuống ghế đá trong hoa viên.

Hay lắm, ảnh đế hình như đang suy tư cái gì, phỏng chừng trong khoảng thời gian ngắn không có ý muốn rời đi.

Hay lắm, trong hoa viên không có ai tới thêm, yên ắng như cũ

Ninh Tiểu Ngư vận hết sức bình sinh cố gắng tưới cây với tốc độ nhanh nhất, sau đó buông bình nước, lặng lẽ đi tới bãi cỏ phía sau ảnh đế.

Động tĩnh cô phát ra không nhỏ, Lục Kinh Độ rất sớm đã phát hiện ra cô tới gần, nhưng trên mặt hắn không có biểu cảm gì, không nói lời nào.

Ninh Tiểu Ngư cũng không nói gì.

Dù sao nhiệm vụ chỉ nói, bầu bạn trong yên lặng, vượt qua hết thảy.

Hai người vốn dĩ không cần nói. Mà với quan hệ của bọn họ thì cũng không có gì để nói.

Ninh Tiểu Ngư ngồi trên cỏ, không khí bên người truyền đến hơi thở của cỏ xanh và hoa tươi hòa quyện.

Không thể không nói, làn hơi thở này rất tươi mát, khiến người ta vui vẻ thoải mái.

Có thể là bởi vì tối hôm qua ngủ không quá ngon, cũng có thể là bởi vì sáng nay mặt trời quá gắt. Vì thế toàn thân cá mặn lại bắt đầu tản mát ra vị muối. Nói thông tục có nghĩa là, Ninh Tiểu Ngư mệt rã rời.

Cô nỗ lực mà trợn to mắt, thầm hỏi hệ thống yêu đương, 【 Thế nào? Tâm tình của ảnh đế bây giờ như thế nào? 】

Âm thanh của hệ thống yêu đương giống như sắp khóc đến nơi, 【 Tới tận giờ hắn vẫn rất buồn bực. A a a phải làm sao bây giờ? 】

Ninh Tiểu Ngư ồ một tiếng. Nhiệm vụ C: Yên lặng làm bạn, cô nhớ rõ.

Nhưng mà, mặt trời thật ấm áp, thật thoải mái.

Cá mặn rất nỗ lực, nhưng thực sự không chống đỡ nổi.

Ninh Tiểu Ngư nhịn không được nghĩ, cô chỉ ngủ một tí, một tí ti thôi, hẳn là không sao nhỉ.

Mà lúc này, bởi vì kỹ thuật trục trặc gì đó, camera lúc đầu vốn không mở được, bây giờ lại đột ngột hoạt động trở lại.

Trong chớp mắt, cực nhiều người xem bắt đầu điên cuồng dũng mãnh tràn vào phòng live này.

Sau đó, bọn họ trông thấy Ninh Tiểu Ngư……

Và ảnh đế lưu lượng bên cạnh Ninh Tiểu Ngư.

Giờ phút này, ảnh đế trẻ trung anh tuấn không rên tiếng nào ngồi ở trên ghế đá, mặc dù không làm ra động tác, nhưng chỉ mình hình ảnh này thôi cũng đủ đẹp động lòng người.

Fan ảnh đế nhịn không được nghĩ, tình huống gì đây? Ninh Tiểu Ngư sao lại ở bên cạnh người anh trai của bọn họ? Ngay vào lúc nhóm fan bạn gái chuẩn bị chửi rủa Ninh Tiểu Ngư tâm cơ, suốt ngày chỉ biết bám lấy anh trai của các cô cọ nhiệt, thì các cô đột nhiên phát hiện, cái người chỉ biết bám lấy anh trai của các cô này, hình như…… Ngủ rồi?

_

Edit: Tiêu Tương Phi Tử • 潇湘妃子