Lúc này, gia đinh đang cầm trong tay một bộ hỉ phục màu đỏ sang trọng: “Mau mặc vào đi.”
Bộ hỉ phụ màu đỏ không quá vừa vặn, nhưng có phù hợp hay không cũng không quan trọng, yếu tố chính của việc mặc đó là để phù hợp với chủ đề “ném tú cầu chọn rể” ngày hôm nay.
Sau khi Lục Kinh Độ mặc xong bộ hỉ phục đỏ sang trọng, một đám người vây quanh đưa hắn lên lầu.
Khi tới tầng trên cùng, phụ thân viên ngoại trông thấy Lục Kinh Độ, lập tức vui mừng: “Vì ngươi đã nhận được tú cầu, nên từ giờ trở đi, ngươi sẽ là con rể tốt của ta.”
[Chúc mừng ảnh đế trở thành con rể của viên ngoại!]
[Chúc mừng ảnh đế ở rễ nhà viên ngoại thành công!]
[Chúc mừng ảnh được sẽ được ăn cơm mềm lâu dài!]
[Xin chúc mừng, thật là mừng quá trời!]
Khách du lịch dưới đất nói ầm lên: “Mau đưa anh ta vào phòng tân hôn!”
“Đúng đúng đúng, đưa anh ta vào phòng tân hôn! Ngay bây giờ!”
[Như mọi người đều biết, đưa vào động phòng chính là bước cuối cùng của tiết mục “ném tú cầu” của khu du lịch.]
[Vậy lúc đó, khách du lịch có thể xem được không?]
[Sao không có dây thừng? Thông thường sau khi đưa vào động phòng, chương trình đó sẽ kết thúc.]
[Đơn giản vậy à? Vậy tôi đợi vô ích rồi!]
[Tiếc quá, liệu có thể hoàn thiện thêm quy trình cuối cùng là động phòng không? Tôi thật sự muốn xem.]
[Ai không muốn xem chứ?]
Viên ngoại nghe thấy tiếng kêu của khách du lịch, cười tươi nói: “Được rồi, đưa tiểu thư và cô gia vào động phòng!”
[Xin chúc mừng ảnh đế đã có danh hiệu mới: cô gia.]
[Chậc chậc chậc.]
Khi câu nói này được phát ra, tiết mục “ném tú cầu” của hôm nay cũng kết thúc.
Ninh Tiểu Ngư chuẩn bị cởi bộ y phục phức tạp trên người ra, lúc này, từ tầng dưới, lại vang lên giọng nói to của fan cp: “Chú rể, khi vào động phòng, nên chủ động một chút! Tiểu thư nhà viên ngoại hơi lười biếng, nên lúc đó cần anh chủ động nhiều hơn!”
[???]
[Wtf, fan CP còn suy nghĩ tới việc này sao? Các fan CP thật là kì quặc! Nhưng mà, tôi thích!]
[Nở nụ cười hài lòng như một người mẹ già.]
[Tôi cười nãy giờ chưa ngừng luôn.]
[Đúng vậy, cá mặn thì cần phải có người lật mới được, nếu lúc động phòng, khụ khụ... Các bạn hiểu rồi đó.]
[Ừm, tôi hiểu rồi, vậy nếu sau này cp trở thành sự thật, ảnh đế sẽ phải lao động nhiều hơn.]
[Không thể nhịn được mà tưởng tượng ra cảnh đó, Tiểu Ngư nằm đó giống như cá mặn, sau đó… a, tôi không thể nghĩ tiếp được, nếu không phòng phát sóng trực tiếp sẽ bị cấm.]
[Màu xanh, hài hòa!]
Dù khán giả và fans cảm thấy tiếc nuối, nhưng tiết mục “ném tú cầu chọn rể” hôm nay cũng đã kết thúc.
Sau khi kết thúc, Ninh Tiểu Ngư và Lục Kinh Độ lần nữa lên kiệu, được bốn fan cuồng đưa đến công viên.
Sau khi đến công viên, điều đầu tiên Ninh Tiểu Ngư làm là mua một phần bánh quy trà xanh.
Hệ thống tình yêu nhìn mà đau lòng: [Cậu đối xử với phu quân của cậu như thế này sao? Bủn xỉn đến nỗi ngay cả bữa ăn cũng không cho ăn à?]”
Ninh Tiểu Ngư trưng vẻ mặt cá mặn, lạnh lùng nói với hệ thống tình yêu: “Đó là con rể của nhà viên ngoại, không phải nhà tôi.”
Hệ thống tình yêu càu nhàu: “[Cô gái, sau khi ném tú cầu kết thúc cậu liền trở nên lạnh lùng vô tình.]
Đối với Ninh Tiểu Ngư: “ném tú cầu chọn chồng” chỉ đơn giản là một trò chơi nhỏ ở khu du lịch, tương tự như đóng kịch.
Cô đóng vai tiểu thư nhà viên ngoại, nhưng cô không phải tiểu thư nhà viên ngoại thật. Vậy tại sao cô phải nhập vai?
Cuối cùng, Ninh Tiểu Ngư mua hai cái bánh quy trà xanh với giá 10 tệ.
Nói về bánh quy trà xanh, chúng thực sự rất nổi tiếng, nhưng cô chưa ăn bao giờ.
Lần này, cô sẽ thoải mái thưởng thức.
Ninh Tiểu Ngư nhìn chiếc bánh quy trà xanh trong tay, vừa cúi đầu cắn một miếng, thì hệ thống tình yêu lại lén lút phát ra tiếng nói.
[Chỉ còn một chút nữa, cậu và ảnh đế sẽ vào động phòng rồi. Ảnh đế dù sao cũng người đóng vai phu quân của tiểu thư nhà viên ngoại, cho anh ấy ăn một miếng cơm mềm cũng không quá đáng chứ? Sao cậu lại tự một mình ăn bánh trà xanh chứ? Lúc này, cậu có thể:
A: Cho ảnh đế ăn miếng bánh trà xanh đã bị cậu cắn một miếng!
B: Tách một nửa miếng bánh trà xanh bị cậu cắn dở để cho ảnh đế ăn.
C: Cho ảnh đế cắn vào chỗ cậu đã cắn.
Ninh Tiểu Ngư: ????