Lúc này, Ninh Tiểu Ngư đang nằm trên giường chơi game.
Sau khi chia sẻ tin tức trên mạng, cô không quan tâm đến những điều khác trên Weibo nữa. Tuy nhiên, dù không quan tâm, cô vẫn biết những gì đã xảy ra trên Weibo.
Hệ thống tình yêu:[ Ôi, hôm nay có quá nhiều đường! Thậm chí cả ảnh đế cũng đã chia sẻ Weibo của cậu, giới thiệu trò chơi cho cậu! Công ty game đó có gì đặc biệt vậy? Chắc là dính lây ánh sáng của cậu đấy!]
Ninh Tiểu Ngư đang tập trung trồng cây, lơ đãng trả lời hai từ.
Hệ thống tình yêu ảo tưởng: [Lần đầu tiên có đường trong sáng như vậy, awsl, nhân sinh mỹ mãn!]
Ngày hôm sau, khi Ninh Tiểu Ngư đi xuống tầng một ăn sáng, ánh mắt của các khách mời trở nên kỳ quặc hơn.
Ninh Tiểu Ngư biết bọn họ đang suy nghĩ về việc Lục Kinh Độ chia sẻ weibo của cô, quảng cáo miễn phí cho cô, cho rằng hai người họ có gian tình.
Trong thực tế, ngoài trừ lần cứu mạng đó, cô và Lục Kinh Độ thật sự không có bất cứ mối liên hệ nào với nhau.
Hệ thống tình yêu đếm đầu ngón tay, lần đầu là cứu mạng, lần hai là giúp đỡ vụ hạ thuốc, cp càng lúc càng hồng phấn, sự ràng buộc cũng ngày càng trở nên chặt chẽ hơn.
Sau khi ăn sáng, đạo diễn đã thông báo lịch trình cho ngày hôm đó.
“Chúng ta sẽ đi đến Giang Nam, trải nghiệm văn hóa địa phương và cảm nhận tiếng nói mềm mại của người Giang Nam. Chuyến đi dự kiến kéo dài ba ngày, các khách mời hãy chuẩn bị đồ đạc cá nhân đầy đủ, 3h máy bay cất cánh, mọi người tập trung ở đại sảnh đúng giờ.”
Khi Ninh Tiểu Ngư quay lại phòng để sắp xếp hành lý, cô đã gặp Ninh Du Vi đang đứng đợi trước cửa.
Vì không có camera ở đây, không cần phải lo lắng về việc OOC, cho nên Ninh Du Vi không còn giữ nụ cười lịch sự trên mặt nữa, thay vào đó là vẻ mặt âm dương quái khí nói: “Làm anh ấy chia sẻ weibo của chị đầu tiên, chị, bên ngoài chị tỏ vẻ không tranh không đoạt, nhưng không ngờ sau lưng lại giở thủ đoạn, cũng rất lợi hại đấy.”
Ninh Du Vi nói Ninh Tiểu Ngư giống loại người hai mặt, chuyên giở thủ đoạn.
Ninh Tiểu Ngư lười phản ứng Ninh Du Vi.
Ninh Du Vi chỉ đang rất phẫn nộ mà thôi.
Nếu dùng ngôn ngữ mạng để nói, hiện tại Ninh Du Vi đang ghen tị, nhưng lại không làm được gì, chỉ biết nói miệng.
Nhưng mà cô nhịn, hệ thống tình yêu lại không nhịn được.
[Cậu và ảnh đế là trời sinh một đôi, sao còn cần dùng chiêu trò? Hơn nữa, cái gọi là không tranh không giành, cậu rõ ràng là không tranh không giành, cậu sắp trở cá mặn sắp thối rữa luôn rồi! Con người này âm dương quái khí nói cậu, cậu nhịn à? Nếu không thể chịu được, cậu có thể - - -
a: Uống trà (cậu không phải giỏi uống trà nhất sao? Uống trà xanh nhỏ kia đi!)
b: Dùng giọng điệu hoa sen trắng giả bộ vô tội
c: Nói là ảnh đế chủ động, không liên quan đến cậu.]
Ba lựa chọn này, Ninh Tiểu Ngư thấy rất là “trà“.
Là một con cá mặn không hiểu phong tình, đọc được lựa chọn a và b, cô thực sự hoài nghi, “Vậy, trà xanh và hoa sen có khác gì không?”
Hệ thống tình yêu suy nghĩ một chút, trả lời: [Cả hai đều là điều làm cho nữ sinh tức giận, trà xanh nghiêng về âm dương quái khí, hoa sen nghiêng về yếu đuối vô tội, phụ thuộc vào sở thích của ký chủ. Tuy nhiên, nếu ký chủ muốn, thì sau này có thể có nhiều lựa chọn hơn trong các nhiệm vụ tình yêu.”
Nhiều lựa chọn?
Là chọn abc, hoặc ab, ac, bc hả?
Không được, không được, một cái cũng đã đủ phiền, nhiều cái?
Trực tiếp nằm yên cho rồi.
Ninh Tiểu Ngư từ chối đề nghị có nhiều lựa chọn, nhanh chóng chọn đại cái c.
Dù là làm trà xanh hay hoa sen, đều tốn sức, bỏ qua.
Với vẻ mặt lạnh lùng, cô nói: “Đó là Lục Kinh Độ chủ động, không liên quan đến tôi.”
Dù Ninh Tiểu Ngư dùng vẻ mặt cá mặn để nói chuyện, nhưng lời cô đã khiến Ninh Du Vi ngay lập tức thay đổi biểu cảm.
Cô ta tức giận đến mức mặt trở nên đỏ ửng và nói: “Chị đang khoe khoang với tôi à?”
Ninh Tiểu Ngư giữ khuôn mặt bình thản, không thể hiện cảm xúc, dùng câu nói tra nam điển hình nói: “Cô muốn nghĩ sao thì nghĩ“.
Cô chỉ muốn kết thúc cuộc trò chuyện này nhanh lên thôi.
Trở về phòng không tốt à?
Ở đây nói chuyện với Ninh Du Vi vào mùa đông giá rét?
Không muốn lãng phí một chút thời gian!
Cô nhân lúc Ninh Du Vi chưa kịp phản ứng, chuẩn bị quẹt thẻ vào cửa, bỗng cô nhìn thấy một hình ảnh quen thuộc đứng gần khu vực hành lang.
Thấy cô đang nói chuyện với Ninh Du Vi, nên người đó không đi tới, chuẩn bị tránh đi.
Tuy nhiên, từ khoảng cách đó, đối phương có thể nghe được những gì mà bọn họ nói.
Ninh Tiểu Ngư không cảm thấy xấu hổ vì cô đã nói sự thật.
Hệ thống tình yêu phấn khích hỏi: [Aaaah, cô gái, ảnh đế đã nghe được những gì cậu vừa nói rồi, phản ứng của anh ấy sẽ như thế nào đây?”
Khi bị phát hiện, Lục Kinh Độ không tránh nữa. Mà là gật đầu phụ họa theo: “Không sai, là tôi chủ động chia sẻ, không liên quan gì đến Tiểu Ngư.”
Lục Kinh Độ không thèm nói lời chào, chỉ một câu, đã khiến Ninh Du Vi lung lay sắp đổ.
Đây là người chưa bao làm chủ động làm gì cho con gái trong trí nhớ của cô ta à?
Cho nên nói, nếu Lục Kinh Độ muốn đối xử tốt với một người, hắn sẽ chủ động bước ra một bước? Mà người khác, chỉ cần chờ hắn lại gần?
Trước khi Ninh Du Vi kịp phản ứng, Ninh Tiểu Ngư đã chào tạm biệt Lục Kinh Độ bằng cách nói “chúc ngủ ngon“. Sau đó, cô lấy thẻ mở cửa, đóng cửa, rầm một tiếng. Cửa phòng bị đóng lại từ bên trong, tất cả đều chưa đến ba giây.
Giường lớn ấm áp, tôi đến đây!