Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 931-2: Hững hờ




Ngôn Triết còn nhớ lần trước Thịnh Hy tới tìm mình.

Tô Lâm Hoan nói: " Em và anh ta đã ly hôn rồi."

Mặc dù thủ tục chưa làm xong, nhưng ở trong lòng của Tô Lâm Hoan, Thịnh Hy đã sớm không còn là chồng của cô ta nữa rồi.

Ngôn Triết nghe xong nhíu mày, không nói gì.

Cơm nước xong, Ngôn Triết cùng Kỷ Minh Viễn đi ra, xe của Kỷ Minh Viễn đậu ở chỗ đó, Tô Lâm Hoan đứng ở bên cạnh nói, "Ngôn Triết, anh ghét em lắm sao?"

Ngôn Triết cảm thấy cô ta đang hỏi một vấn đề rất hài hước, " Cô cho là tôi vẫn còn thích cô sao?"

"Không phải lúc trước anh rất thích em ư." Tô Lâm Hoan nói: "Nếu như anh kiêng kỵ Cảnh Ngộ, em có thể đi cầu xin anh ta tha thứ, anh ta nhất định sẽ sẽ tha thứ cho em. Anh cho em thêm một cơ hội, được không? Em biết lúc trước em không tốt, nhưng mà em có thể thay đổi!"

"..." Ngôn Triết thái độ lãnh đạm thờ ơ, "Tôi về trước."

Anh ta trực tiếp mở cửa xe lên xe, Tô Lâm Hoan đứng ở ngoài xe, nhìn thấy Ngôn Triết rời đi như vậy, có một loại cảm giác chua xót.

-

Diệp Phồn Tinh ngồi ở trong phòng, xem ti vi, nghe nói Ngôn Triết đi ra ngoài một chuyến, mới vừa rồi lại cùng Kỷ Minh Viễn trở về rồi, nhìn dáng dấp chắc là đi gặp Kỷ Minh Viễn về.

Phó Cảnh Ngộ đã trở về, đang ở trong phòng khách bắt chuyện với bọn họ.

Diệp Phồn Tinh ngồi ở trên giường, không đi xuống lầu, cô không muốn nhìn thấy Ngôn Triết, cho nên khi Ngôn Triết ở đây, cô đều tự giam mình ở trong phòng.

Cửa phòng ngủ từ bên ngoài đẩy vào, Phó Cảnh Ngộ đi vào, nhìn thấy Diệp Phồn Tinh ngồi ở trên giường, "Đói không?"

Diệp Phồn Tinh nhìn điện thoại không rời mắt, nói: "Không đói."

Phó Cảnh Ngộ nói: "Đi xuống ăn cơm đi."

Diệp Phồn Tinh gần đây khẩu vị lại tốt vô cùng, mỗi ngày có thể ăn mấy bữa.

Nghe Phó Cảnh Ngộ gọi mình đi xuống ăn cơm, cô cự tuyệt, " Mọi người cứ ăn đi."

Phó Cảnh Ngộ biết cô đang suy nghĩ gì, "Ngôn Triết đến nhà Kỷ Minh Viễn rồi."

Nhớ bỏ phiếu cho mật có thêm động lực bão tiếp nhé!