Sấm chớp vang lên đùng đùng như con mãnh thú. Trong căn phòng lớn, Thảo Vân mặc chiếc váy đen đắt tiền, ngồi trên chiếc ghế bành, chân bắt chéo, bộ dạng giống hệt như một vị vua tàn độc.
Cô ta đặt ly rượu đỏ như máu lên cái bàn tròn bên cạnh, đôi mắt thâm độc liếc nhìn người đàn ông trùm áo choàng đen trước mặt.
"Ngươi là ai?"
Người đàn ông vừa cởi bỏ chiếc mũ lưỡi trai xuống, để lộ gương mặt độc ác của mình, trên môi giữ nụ cười nham hiểm.
"Xin chào, Thảo Vân tiểu thư."
Thảo Vân tay cầm ly rượu lắc qua lắc lại, không hề quan tâm đến lời chào hỏi của người đàn ông đứng đối diện, thể hiện sự không tôn trọng. Trước thái độ hời hợt của Thảo Vân, người đàn ông vẫn giữ nguyên biểu cảm trên mặt, không hề thay đổi.
"Tôi đến tìm cô vì muốn cô giúp tôi một chuyện. Đổi lại tôi sẽ giúp cô giải quyết Đan Linh."
Nghe đến hai chữ Đan Linh, đáy mắt Thảo Vân lộ tia thâm độc không hề che giấu. Cô ta đang lên kế hoạch diệt trừ Đan Linh nhưng nếu có kẻ muốn giúp cô thì cô cũng không từ chối, đỡ phải làm bẩn tay.
"Vậy ngươi muốn ta giúp ngươi chuyện gì?"
Giúp Thảo Vân giải quyết trở ngại là Đan Linh, ắt hẳn chuyện người đàn ông đó nhờ cô ta giúp cũng không hề nhỏ.
"Diệt trừ Hạo Thiên."
Lời nói vừa được thốt ra thì đã có một tia sét giáng xuống vang động đất trời. Mưa bên ngoài vẫn tiếp tục rơi, bên trong căn phòng yên ắng đến lạ thường, một sự lạnh lẽo u ám đến đáng sợ.
Biểu cảm trên mặt Thảo Vân dần thay đổi, từ lạnh nhạt chuyển sang thích thú.
Diệt trừ Hạo Thiên?
Một ý tưởng không tồi.
"Được, ta sẽ giúp ngươi. Nhưng...tại sao ngươi lại muốn diệt trừ Hạo Thiên?"
Đôi mắt người đàn ông bùng lên một nỗi hận thù sâu đậm, chỉ hận không thể bóp chết Hạo Thiên, bàn tay siết lại, cắn môi như đang cố kiềm nén cơn hận trong lòng.
Trần Hạo Thiên, tao nhất định sẽ bắt mày trả giá!
"Hắn ta đã giết cha tôi, còn giết cả gia đình tôi!"
"Ồ..." Khóe môi Thảo Vân đột nhiên cong lên, nở một nụ cười đáng sợ, "...thật đáng thương."
Tuy miệng nói vậy nhưng biểu cảm trên gương mặt chỉ là sự thích thú cợt nhã. Cô ta không hề quan tâm đến nỗi đau mất người thân của kẻ đang đứng trước mặt mình mà chỉ quan tâm rằng chính Hạo Thiên đã ra giết cả gia đình kẻ đó.
"Ngươi tên là gì?"
Thảo Vân cảm thấy mọi chuyện càng ngày càng thú vị rồi.
"Cứ gọi tôi là Hiên." Tuy âm thanh vô cùng điềm đạm nhưng ngữ điệu vẫn đầy sự oán hận trong lòng.
Cha Hiên là kẻ chuyên làm những cuộc giao dịch ở thế giới ngầm. Hạo Thiên ở thế giới ngầm không ít kẻ thù căm ghét hắn, liền dùng tiền dụ dỗ cha của Hiên tiêu hủy lô hàng quan trọng của Hạo Thiên, bản tính tham lam coi như tiền như mạng sống, ông ta đã không do dự mà đồng ý.
Để có thể tiêu hủy lô hàng quan trọng của Hạo Thiên, ông ta cũng không ngại tay giết sạch những người thuộc hạ đến nhận lô hàng. Điều đó đã chọc giận đến Hạo Thiên.
Hắn liền phái người bắt cha của Hiên lại, hành hạ tra tấn ông ta để khai ra lô hàng mà không hề biết rằng chính ông ta đã tiêu hủy hết lô hàng của mình.
Sự ương bướm lì lợm của ông ta đã đạt đến giới hạn của Hạo Thiên, hắn không tiếc ra tay giết ông, còn muốn diệt khẩu luôn gia đình của ông ta, vì bọn họ cũng là những kẻ không tốt lành gì.
Khi ấy Hiên từ nước ngoài trở về, nghe tin cha bị bắt liền liều mình đến cứu cha, không ngờ lại bắt gặp cảnh tượng thuộc hạ của Hạo Thiên sùng chĩa thẳng vào đầu ông, ra tay kết liễu ông ta.
Từ khi đó, lửa hận trong lòng Hiên nhem nhóm ngày một càng nhiều.
Thuộc hạ dưới quyền của hắn, thư kí Kim - Kim Hoàng phái người đến giết cả gia đình Hiên. May mắn là Hiên vừa từ nước ngoài trở về nên họ không biết đến sự tồn tại của anh nên Hiên mới có thể sống sót đến ngày hôm nay.
Thời cơ đã đến, anh đã chuẩn bị đủ mọi thứ để có thể khiến Hạo Thiên sống trong đau đớn khổ sở. Bắt từ đầu việc hại chết người con gái hắn yêu, để hắn nếm được vị đau khổ là như thế nào.
"Từ nay chúng ta sẽ hợp tác với nhau chứ?"
Thảo Vân nâng mí mắt nhìn Hiên, lặng lẽ nhếch môi cười.
"Tất nhiên."
Dứt câu nói, Thảo Vân đột nhiên đứng dậy đi đến chỗ Hiên, đưa tay ra bắt tay với anh ta.
Một cuộc giao dịch chính thức bắt đầu.