Truyện tranh do Đan Linh vẽ khi xuất bản đã trở nên vô cùng nổi tiếng. Khi nó còn là cuốn tiểu thuyết đã khuấy động giới trẻ yêu thích đọc truyện ngôn tình, nay được chuyển thể thành truyện tranh, sức hút của nó càng trở nên mãnh liệt.
Để ăn mừng sự thành công ngoài mong đợi này, nhà sản xuất đã quyết định tổ chức một bữa tiệc nhỏ dành cho Đan Linh.
Đây vốn chỉ là một bữa tiệc nhỏ thôi lại không ngờ tổng giám đốc cao cao tại thượng của tập đoàn M&T lừng danh lại xuất hiện tại đây.
Nếu là Đan Linh của trước kia, cô nhất định sẽ không vui khi thấy hắn ở đây, nhưng giờ cả hai đã là bạn, nên sự xuất hiện của hắn, cô đương nhiên sẽ rất chào đón.
Mọi người nhìn vào cũng đủ hiểu mối quan hệ giữa họ không bình thường.
"Selena, cô với Trần tổng là quan hệ gì vậy?"
Một nhân viên nữ đứng cạnh cô, nhẹ giọng hỏi cô, không dám nói lớn vì sợ Hạo Thiên nghe được.
Đan Linh nhìn cô nhân viên nữ, mỉm cười nhẹ nhàng, "Tôi với anh ấy chỉ là bạn thôi!"
Là bạn?
Nhưng cô nhân viên nữ lại cảm thấy rằng ánh mắt lúc nãy Hạo Thiên nhìn Selena không giống như cách bạn bè nhìn nhau mà lại giống như là đang nhìn người mình yêu.
Có thể cảm thấy cả một bầu trời đầy yêu thương trong ánh mắt đó.
"Là bạn thôi sao? Nhưng tôi lại cảm thấy..." Nữ nhân viên muốn nói ra điều mà mình đang nghĩ, nhưng lại bắt gặp ánh lạnh lẽo như băng của Hạo Thiên thì lập tức im bặt.
"Cảm thấy thế nào?" Đan Linh nhướng mày hỏi. Nữ nhân viên nhanh chóng khua tay nói, "Không...không có gì đâu." rồi sau đó nhanh chân rời đi.
Thấy bên cạnh Đan Linh chẳng còn ai, Hạo Thiên thân ảnh cao lớn từ từ bước đến gần cô.
Đan Linh nhìn hắn, cười một cái, nụ cười tựa như gió xuân, có cảm giác vô cùng mát mẻ.
Hạo Thiên dùng ánh mắt đầy âu yếm nhìn cô, người khác nhìn vào cũng biết hắn có tình ý với cô.
"Chúc mừng em!"
"Cám ơn anh!"
Hạo Thiên không nói gì, tiếp tục im lặng nhìn cô, hắn muốn ngắm nhìn cô gái nhỏ này thật lâu...
Thư kí Kim đột nhiên xuất hiện, bàn tay cậu đặt lên bả vai Hạo Thiên. Theo phản xạ tự nhiên, hắn xoay người lại, nhướng mày nhìn Kim Hoàng, ngụ ý là hỏi có chuyện gì không.
Kim Hoàng kề môi nói nhỏ vào tai của Hạo Thiên, hắn nhìn cậu gật đầu rồi nhanh chóng cầm di động bước ra ngoài phòng tiệc nói chuyện với ai đó, Kim Hoàng cũng rút lui khỏi bữa tiệc náo nhiệt đi theo sau Hạo Thiên.
Rất nhiều nhân viên làm việc trong nhà sản xuất đến chúc mừng sự thành công của cô.
Đan Linh cũng không từ chối bọn họ, nhiệt tình nói chuyện qua lại, tiếp rượu của người này đến người khác.
Một lúc sau, bọn họ cũng tản ra dần. Lúc này Đan Linh mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng không được bao lâu, một cậu nhân viên với vẻ ngoài bảnh bao đẹp trai, tóc nhuộm vàng óng ánh nhìn vô cùng nổi bật.
Cậu nhân viên cầm ly rượu đến gần Đan Linh, đôi mắt đào hoa đầy ý cười nhiệt tình chúc mừng cô.
"Selena, chúc mừng sự thành công ngoài mong đợi của em!"
"Cám ơn anh!" Trên gương mặt nhỏ vẫn giữa nét cười vô tư.
"Anh là John, là người phụ trách sản xuất truyện của em, cũng là người đã kí hợp đồng với trợ lí của em, chiêu mộ em về đây." Chàng trai mỉm cười đầy sức hút.
Đan Linh nghe anh ta nói như thế thì không khỏi bất ngờ, đưa tay bắt tay với anh ta.
"Thật không ngờ anh John lại là người đó."
John bắt tay với cô, ánh mắt có chút gì đó kì lạ. Đôi mắt đào hoa hướng đến bàn tay trắng nõn của cô rồi lại nhìn vào bộ ngực to tròn mềm mại kia, trong đáy mắt thoáng tia thèm khát.
"Anh mời em một ly."
John đưa ly rượu lên, ngụ ý muốn cụng ly.
Đan Linh niềm nở tiếp anh, rồi lại tiếp tục cùng nói chuyện phiếm.
Trong quá trình nói chuyện, John không ít lần đưa mắt nhìn ngực cô rồi lại quan sát kĩ thân hình nóng bỏng ẩn hiện sau lớp áo sơ mi trắng của cô, ánh mắt không giấu nổi dục vọng ấy.
Đan Linh vì uống khá nhiều rượu, đầu óc có chút không tỉnh táo lắm nhưng cô vẫn có thể đứng vững để nói chuyện với John.
Nhân lúc cô không để ý, John lấy trong túi quần ra một cái túi nhỏ màu trắng, thành thạo đổ vào cái ly rượu của Đan Linh giống như đã từng làm chuyện này nhiều lần, mà cô mải mê nói chuyện với John với lại đầu óc có chút choáng váng nên không hề phát hiện John đã đổ một thứ gì đó vào ly rượu của mình.
John cầm ly rượu vang lên, vẻ mặt vui tươi, "Anh mời em một ly nữa nhé."
Cô cầm ly rượu vừa được John bỏ vào thứ gì vào, cụng ly với anh, sau đó kề môi uống.
Đôi mắt đào hoa dõi theo từng động tác của cô, đến khi cô thật sự uống hết ly rượu, vẻ mặt John vô cùng hài lòng, ánh mắt đầy ý vị xấu xa.
Hai người cứ tiếp tục nói chuyện nhưng một lúc sau đó, cơ thể cô đột nhiên cảm thấy rất nóng.
Rõ ràng lúc nãy còn bình thường nhưng tại sao cơ thể càng lúc càng thấy nóng bức như thế?
Trong đây có máy điều hòa, nhưng cô vẫn cảm thấy vô cùng nóng, cảm giác nóng rực ấy vô cùng khó chịu.
Cả đầu bỗng cảm thấy choáng váng một cách lạ thường, Đan Linh cảm nhận hình như chân của mình sắp không trụ vững được.
Cả người mất đà ngã xuống, may mắn có John đỡ được cô.
Cơ thể nhỏ của Đan Linh tựa vào lòng ngực của John. John nhìn cô gái nhỏ trong lòng, tâm tình vô cùng vui sướng.
Thứ lúc nãy mà anh bỏ vào ly rượu của Đan Linh chính là xuân dược.
Ai cha, cô đúng là một con mồi ngon!
Gương mặt không những xinh đẹp tuyệt trần mà thân hình cũng nóng bỏng không kém.
Đột nhiên liếm môi một cái, anh ta đang rất mong chờ đêm nay.
John bế Đan Linh lên, đi thật nhanh để tránh xa khỏi đám đông, không một ai phát hiện ra rằng John đang bế cô đi đâu đó, họ chỉ mải mê nhảy múa cùng nhau.
Hạo Thiên mở cửa bước vào phòng tiệc, bắt gặp hình ảnh John đang bế Đan Linh rồi đi vào một dãy hành lang tối.
Hắn nhíu mày, bước chân thật nhanh để đuổi theo.