Cả Đời Chỉ Yêu Em

Chương 309: Cô hiểu được Phó Kiến Văn sao?




Không liên quan đến công việc, mà lại tìm đến cô, cũng chỉ có Phó Kiến Văn rồi.

Tố Tâm nắm chặt điện thoại, nói với trợ lý của Sở Tầm rằng cô đi nhà vệ sinh một chút rồi sẽ đi qua liền.

Cùng Sở Tầm mặt đối mặt nói chuyện về Phó Kiến Văn, đáy lòng Tố Tâm căn bản không có chuẩn bị.

Cô đứng ở bên cạnh bồn rửa tay, dùng nước rửa tay xoa nắn ngón tay mảnh khảnh, suy nghĩ xem một lúc nữa Sở Tầm sẽ nói cái gì...

Tố Tâm đơn giản chuẩn bị xong tâm lý, dùng nước rửa sạch bọt trên tay, giật hai tấm giấy vệ sinh xoa xoa tay, đem cục giấy ném vào thùng rác, thở ra một hơi sau đó đi về phía phòng làm việc của Sở Tầm.

...

Sở Tầm chính lúc đang ôm hai tay đứng ở trước cửa sổ, nhìn xem người ra vào đài truyền hình ngựa xe như nước.

Sở Tầm nhớ tới sáng sớm hôm nay, cô ta ở trong xe nhìn thấy, Phó Kiến Văn đưa Tố Tâm tới đài truyền hình, cách một lớp kính chắn gió, cô ta thấy rõ ràng Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm ở trong xe hôn môi...

Móng tay của Sở Tầm hầu như bấm sâu vào bên trong tay lái.

Đại khái, bên người Phó Kiến Văn đều chưa từng có người phụ nữ, mà có thì cũng chưa từng có chuyện ôm ấp, cho nên Sở Tầm không lưu ý lắm, thậm chí cho dù Tô Mạn Mạn nói cho Sở Tầm, Phó Kiến Văn yêu thích Tố Tâm, cô ta cũng không để ý!

Bởi vì Sở Tầm biết, đáy lòng Phó Kiến Văn luôn có một người phụ nữ, chính là Lục Tương Tư.

Đều nói thứ khó quên nhất đối với đàn ông hẳn là người phụ nữ mãi mãi không thuộc về mình!

Sở Tầm cho rằng, Lục Tương Tư đối Phó Kiến Văn chính là tồn tại như vậy...

Nhưng sáng sớm có thể làm cho Phó Kiến Văn đưa người phụ nữ khác đến đài truyền hình, tối hôm qua bọn họ nhất định là ở chung với nhau!

Nghĩ đến Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm đêm qua vui vui vẻ vẻ ở cùng một chỗ, đáy lòng Sở Tầm liền buồn bực không biết nên làm thế nào cho phải.

Tố Tâm gõ cửa, Sở Tầm hoàn hồn, hai tay ôm ở trước ngực thả xuống, thẳng thắn dứt khoát nói một tiếng: "Mời vào..."

Tiến vào văn phòng, Tố Tâm nhẹ nhàng đem cửa khép hờ.

Sở Tầm đi đến trước bàn làm việc, ngước mắt liếc nhìn cửa còn chưa đóng chặt, nói với Tố Tâm một câu: "Đóng kỹ cửa lại!"

Tố Tâm lùi lại hai bước, đóng kỹ cửa lại, quay đầu lại, Sở Tầm đã cầm từ trên bàn lên một gói thuốc lá, động tác thành thạo rút ra một điếu kẹp ở ngón giữa, nâng gói thuốc lá lên hướng về phía Tố hỏi: "Hút không!"

"Cảm ơn, tôi không hút thuốc lá..." Tố Tâm cười yếu ớt.

Sở Tầm hôm nay mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt, cổ áo hình chữ V bằng lụa tơ tằm cùng một chiếc chân váy công sở, tóc dài được buộc lên thật cao thành một cái đuôi ngựa, hoá trang vô cùng tháo vát lại thời thượng, trông vô cùng nũ tính, không giống ngày đó xuất hiện với dáng vẻ nữ cường khí chất bức người chút nào.

Sở Tầm nhìn Tố Tâm, sau đó để hộp thuốc lá xuống, cánh môi ngậm đầu mẩu thuốc lá, một tay đè xuống cái bật lửa, đem điếu thuốc lá nhen nhóm.

Gác cái bật lửa lại, Sở Tầm dựa vào bàn làm việc nửa ngồi, hít một hơi thuốc lá, nuốt mây nhả khói hướng về phía Tố Tâm nhìn lại: "Cô hiểu được Phó Kiến Văn sao!"

Sở Tầm lựa chọn cùng Tố Tâm đi thẳng vào vấn đề.

Đại khái là bởi vì đã có dự liệu Sở Tầm sẽ cùng mình nói chuyện liên quan tới Phó Kiến Văn, Tố Tâm cũng không ngoài ý muốn, cô nhìn qua Sở Tầm không hé răng, chờ Sở Tầm nói tiếp.

Sở Tầm kéo qua cái gạt tàn thuốc cầm trong tay, gạt gạt tàn thuốc: "Cô có biết trong lòng Phó Kiến Văn vẫn luôn cất giấu cái tên của một người phụ nữ đã chết hay không!"

Không cho Tố Tâm cơ hội nói chuyện, Sở Tầm nói tiếp: "Tố Tâm... Cô không thích hợp với Phó Kiến Văn, bất luận là về gia thế hay là con người cô, cô không biết Phó Kiến Văn đã từng trải qua những gì, cũng không biết Phó Kiến Văn hiện tại như thế nào, tôi thừa nhận... Cô tuổi trẻ xinh đẹp khiến người ta kinh diễm, nhưng chúng ta đều biết tuổi trẻ xinh đẹp, thời gian đều rất ngắn ngủi, sớm muộn gì cô cũng không nắm được trái tim của Phó Kiến Văn."

*Mọi người giúp sữa kéo phiếu của truyện này lên với nào *