Cả Cuộc Đời Này Dành Tặng Cho Em

Chương 9




Tân Hạ Noãn bị hù dọa choáng váng cảngười. Cô mở miệng kinh sợ, khẽ lắp bắp vội vàng cự tuyệt: “Anh định làm gì, tuy rằng hai chúng ta lớn lên cùng nhau còn có hiện tại ở cùng mộtchỗ , nhưng là em vốn theo chủ nghĩa bảo thủ trước khi kết hôn em sẽkhông quan hệ bừa bãi đâu, trăm ngàn lần không thể được!”

Lục Tử Ngân khẽ nhíu mày, khóe miệng cong lên vui thích còn có ý cười nhạo “Noãn, em là đang sợ cái gì vậy? Đã là một phụ nữ trưởng thành đều cần phải trải nghiệm qua việc này một lần.”

“Không được đâu!” Tân Hạ Noãn kích độngmuốn bỏ ra tay anh liền bị anh dùng sức bắt trở lại, không an tâm Lục Tử Ngân lần này càng nắm chặt hơn. Tân Hạ Noãn mặt nhăn mày nhíu, sắc mặtkhông có vẻ hờn giận mà là tiếp tục nhỏ giọng cầu xin ” Anh đừng đùa như vậy với em.”

Lục Tử Ngân tỏ vẻ thích thú, miệng khẽcười đắc ý cũng bất đắc dĩ mở miệng đáp trả: “Tốt lắm, không đùa với emnữa, chỉ cần đi theo anh lên phòng là được.”

“. . . . . .” Tân Hạ Noãn nhất thời không nghĩ ra chính mình nên nói gì, đứng ngây ngốc, bất động tại chỗ nhìnchằm chằm Lục Tử Ngân đặt phòng và lấy chìa khóa đi về phía trước. LụcTử Ngân đi được vài bước cũng không thấy Tân Hạ Noãn đi theo tới, thắcmắc quay đầu lại nhìn cô, Tân Hạ Noãn kiên quyết không muốn đi, tựa hồđối với hành động kì lạ của anh còn nhiều khó hiểu.

“Em có tin anh không?” Lục Tử Ngân vẻ mặt không chút biến sắc chân thành nhìn sâu vào mắt cô.

Tân Hạ Noãn lập tức định thần lại, đi tới phía bên cạnh anh khẽ lắc đầu nói: “Không có, em khi nãy còn mãi suynghĩ một vài thứ nên nhất thời thất thần mà thôi.”

Lục Tử Ngân bật cười to, một tay nắm lấytay Tân Hạ Noãn, theo cửa kính đi lên phía trên lầu. Tân Hạ Noãn khiếpsợ nhìn chằm chằm một thứ, tay hai người đang nắm chặt lẫn nhau, đây làlần đầu tiên anh nắm tay cô khiến cô không thích ứng nổi có một chúthoảng hốt, mà thật ra lòng bàn tay anh rất là ấm áp cũng khiến lòng côbất giác rung động theo, phi thường ấm áp nở hoa.

Loại cảm giác này cho tới bây giờ cô cũng chưa từng phát sinh qua. Cô hiểu rõ loại cảm xúc này chỉ xuất hiện khicô ở bên cạnh Lục Tử Ngân mà thôi, chỉ có riêng anh mới khiến cô xúcđộng đến như vậy ngốc nghếch.

Lục Tử Ngân đặt phòng là căn phòng loạiVip rất sạch sẽ, rộng rãi. Anh vừa bước vào đã đi đến phía cửa sổ kéo ra bức màn, từ hướng cửa sổ có thể nhìn rất rõ cảnh vật bên ngoài. Cănphòng này một mặt hướng biển, một mặt rất gần với bến tàu.

“ Khách sạn này so với khách sạn của công ty chúng ta có ưu điểm gì nổi bật hơn?”

Đối với câu hỏi mà Lục Tử Ngân đột nhiênbật ra trong lời nói, Tân Hạ Noãn đầu tiên là ngây ngẩn người, sau đólập tức trả lời một cách khách quan: “Có thể nói mỗi người chúng ta đềucó một ưu điểm riêng. Khách sạn Lia của chúng ta cũng vậy nó được ưathích bởi vì nó nằm ở trung tâm thành phố lớn lại là địa điểm tụ tậpnghỉ dưỡng của các tầng lớp quý tộc, nhà giàu, thích tiêu tiền hưởng thụ vật chất tốt nhất. Khách sạn này so với khách sạn chúng ta có điểm bấtđồng, nó nằm bên cạnh bến tàu rất ồn ào, tuy nhiên nhờ thế mà ở đây córất nhiều khách du lịch, hơn nữa phòng ốc cũng không quá mức sang trọng, tiện nghi nên đương nhiên giá thuê phòng ở đây sẽ thấp hơn khách sạnchúng ta.

“Quả là không tồi.” Lục Tử Ngân đi đếnghế sô pha phía trước rồi ngồi xuống, cẩn thận ngó nhìn xung quanh mình, sau đó tầm mắt lại chuyển dời trên người Tân Hạ Noãn đang đứng im lặng tại chỗ “Em làm sao vậy? Vì sao lại chằm chằm nhìn anh?”

Tân Hạ Noãn vội vàng cúi đầu khẽ nói:“Chúng ta ở trong phòng này rốt cuộc là muốn làm cái gì?” Cô thật sựkhông nghĩ ra được cái lý do nào thoả đáng.

“Thăm dò tình hình đối thủ.” Lục Tử Ngânthân mình tựa hẳn vào ghế, đầu hơi hơi ngã ra sau “Anh là đến xem xétkhách sạn này tình hình kinh doanh như thế nào, khách thuê ra sao. Còncó khách sạn của chúng ta được xếp vào hàng thứ nhất đếm từ dưới lên,còn khách sạn này được xếp vào loại thứ nhất đông khách. Khách sạn Lialà loại khách sạn cao cấp, nội tiền thuê phòng cũng hơn mười ngàn, chỉdành cho giới thượng lưu cư ngụ. Nhưng mà theo điều tra thị trường thìthị phần dành cho loại khách đó rất là nhỏ. Bất quá giới thượng lưu chỉchiếm khoảng chưa đến 10% thị phần, còn tầng lớp trung lưu thì chiếm lợi thế hơn, một thị trường đông đảo và đầy tiềm năng. Ngươi chủ khách sạnnày điều hành công việc ở đây rất hiệu quả, lại nhanh nhạy nắm bắt thịhiếu của khách du lịch, giá cả lại tương đối thấp hơn so với nhiều nơikhác chỉ khoảng ba trăm tệ, cao nhất cũng chưa đến mười ngàn.”

Tân Hạ Noãn hiểu biết ý tứ trong lời giải thích của Lục Tử Ngân, thì ra không phải khách sạn Lia có thị phầnkhách quá kén chọn, mà chính là tiền thuê phòng và dịch vụ quá đắt.Nhưng mà. . . . . .

“Khách sạn Lia nằm ở khu vực trung tâmthành phố, xung quanh đều là các cửa hàng mua sắm, dịch vụ cao cấp, sovới khách sạn ở đây là không giống nhau. Khách sạn Lia khách đến phầnđông là những người có tiền, tiêu pha rất lớn chọn Lia chúng ta vì nó là loại cao cấp, khách nhân đến thuê đều là thượng khách, doanh nhân,chính trị gia nếu hạ giá thấp cũng chính là tự hạ thấp giá trị của chúng ta, làm như thế cũng không thể gây sự chú ý của khách đến đặt phòng.”

Lục Tử Ngân mỉm cười “Anh cũng không nóilà muốn đem Lia cải cách đâu. Anh muốn đề cập chính là cái địa phươngphía trước.” Lục Tử Ngân chỉ vào bến tàu ở bên cạnh là khoảng đất trốngđi ra thêm một đoạn đường. Anh tiếp tục nói: “Đây là phần đất công tychúng ta mới thu mua, trước mắt cần phải quy hoạch lại tất cả khu đất và con đường, anh nghĩ nên dùng khu đất này để xây khách sạn.”

“Còn khách sạn này. . . . . .”

“Anh đã điều tra qua, khách sạn này có số lượng khách phần lớn là khách du lịch, duy nhất nó có một điểm lợi thếchính là nằm gần bến tàu mà thôi. Khách du lịch thường thích loại phương tiện vừa thoải mái và tiện lợi để ngắm cảnh như đi tàu. Khu đất củachúng ta lại nằm ngay chính diện đoạn đường chính, bên cạnh lại thông ra với bến cảng so với khách sạn này tốt hơn nhiều? Nếu khánh thành kháchsạn ở đây, anh nghĩ khách sạn này sẽ không có đủ lực cạnh tranh lại vớichúng ta.”

Tân Hạ Noãn ngắm nhìn Lục Tử Ngân bằngđôi mắt thán phục, đầy ngạc nhiên, anh trước kia so với bây giờ rất khác nhau, nếu trước đây anh chỉ là một chàng thanh niên kiêu ngạo, rất lông bông chưa từng muốn làm việc gì nghiêm túc, thế nhưng hiện tại đã khácđi nhiều anh đã thay đổi, hoàn toàn lột xác, làm việc cũng bắt đầu chútâm, nỗ lực phấn đấu thật sự, quả thực không giống với anh trước kia tínào .

“Nếu tổng tài đã nói như vậy, tôi sẽ đi viết báo cáo ngay .”

Lục Tử Ngân bĩu môi cười “Hiện tại đã là giờ tan tầm, em không cần xưng hô kính nể như vậy .”

“. . . . . .” Tân Hạ Noãn vẻ mặt nhấtthời đỏ lên. Đối với hành vi phóng khoáng của Lục Tử Ngân kỳ thật vẫnkhông có thay đổi,anh ấy vẫn giống như trước thích bông đùa, trêu chọccô. Tân Hạ Noãn nuốt một ngụm nước miếng, vội chuyển hướng đề tài “Chúng ta có thể đi ra ngoài được chưa?”

“Em không biết như thế là lãng phí sao?” Lục Tử Ngân đi đến bên giường, hướng cô mỉm cười.

Tân Hạ Noãn hít sâu một hơi, mở mắt to, vẻ mặt ngây thơ điềm tĩnh “Mặc kệ.”

“Vậy được rồi.” Lục Tử Ngân cũng khôngmiễn cưỡng, nắm tay cô bước ra khỏi phòng. Tân Hạ Noãn đôi mắt sáng ngời trông mong Lục Tử Ngân sẽ ôm chầm lấy mình, nghĩ thầm Lục Tử Ngân ở Mĩ đã được vài năm, lần này trở về nước chắc chắn không chỉ vì lý do đoàntụ với người nhà, nhìn bộ dáng anh thản nhiên tiêu sái, căn bản khônggiống như với đàn ông đang có dục vọng mãnh liệt. Khoảng thời gian côcùng Liêu Tu kết giao yêu đương, Liêu Tu vài lần muốn quan hệ thân mậtnhưng đều bị cô cự tuyệt, lần nào Liêu Tu cũng không nhanh như vậy lấylại tinh thần, sau này hắn ta lại nói không cần nữa.

Nói ra cũng thật kỳ quái, cô đối với bảnthân luôn để tâm đến lần đầu tiên của chính mình, nhưng mà đàn ông thìlại khác không có yêu cầu khắt khe về việc này, có lẽ là cùng Mạn Ny ởchung lâu quá, về phương diện này cô quả thật có điểm hơi e thẹn. Đi đến phía trước cửa, Lục Tử Ngân chuẩn bị mở ra cánh cửa, cô chỉ là cố tìnhmở miệng cười hì hì lại thuận miệng hỏi một việc “Anh lúc ở Mĩ có cùngngười phụ nữ nào quan hệ thân mật không?”

Lục Tử Ngân híp lại ánh mắt, chăm chú ngắm nhìn cô từ trên xuống dưới vài lần “Em là hy vọng anh thật sự có?”

Tân Hạ Noãn nhỏ nhẹ trả lời “Em thật lòng hy vọng anh không có, nhưng anh như thế này bộ dáng khẳng định là có .”

“Ừa, từng có. . . . . .”

Tân Hạ Noãn nghe xong cả lòng đầy tan nát , quả nhiên tảng đá lớn nằm ở trong lòng đã lâu sẽ khiến chính mình bịthương tổn, vẫn là chính cô tự chuốc lấy khổ vào thân mà thôi. Cô buồnbã không thốt nên lời . Lục Tử Ngân liếc nhìn xem cô một cái, xem bộdáng cô uể oải thành ra như vậy, không khỏi hào hứng nở nụ cười, tâmtình đặc biệt vui vẻ “Anh không cùng phụ nữ ở trong phòng khách sạn mộtmình bao giờ.”

“. . . . . .” Tân Hạ Noãn oán giận nhìnhắn, coi như là bị quỷ dọa nạt đi. Lục Tử Ngân đột nhiên hành động kìquái kéo cô dựa sát lên cánh cửa, nâng lên cằm cô, nhìn một cách tinh tế thăm dò biểu tình của cô “Em là người đầu tiên anh kéo vào thuê phòngcũng là người phụ nữ duy nhất ở một mình với anh trong phòng, hiện tạiem có muốn thử luyện tập?”

Tân Hạ Noãn không cần suy nghĩ, trực tiếp nâng lên cằm khẽ nói “Có thể a, nhưng mà chờ kết hôn về sau hãy thực hành.”

Lục Tử Ngân nhíu mày “Em nói gì vậy ?”

“Em muốn nói .” Tân Hạ Noãn bỗng nhiênưỡn ngực, tỏ vẻ cây ngay không sợ chết đứng rất hùng hồn. Lục Tử Ngânđứng im tại chỗ nhìn lướt qua cô, tỏ vẻ có chút thất vọng nói: “Anh nhớrõ có một loại sản phẩm nâng ngực rất tốt dành cho vòng một của phụ nữ,lần sau sẽ mua cho em.”

“. . . . . .” Tân Hạ Noãn lập tức trở lại với bộ dáng ỉu xìu khi nãy. Cô quả có vòng một không lớn nhưng cái đócũng thật bình thường, mà cô biết rõ khuyết điểm thân thể mình, khôngcần anh cứ lặp đi lặp lại nhiều lần nhắc nhở . Lục Tử Ngân thấy cô nhưvậy thật để ý, anh cười: “Không có việc gì, anh có thể “nắm chúng gọngàng trong lòng bàn tay” cũng là một chuyện tốt thôi.” ( Xanh xanh: sắc lang cái gì mà gọn trong tay? Không hiểu a? Mọi người tự suy diễn đi nha!)

Tân Hạ Noãn mày khẽ nhíu, khó chịu “Em sẽ nói cho bác Lục biết anh là bắt nạt người ta.”

“Em vì sao muốn kể tội anh bắt nạt emhả?” Lục Tử Ngân thực bình dị gần gũi, lộ ra một tia mỉm cười, nhưng mà ở trong mắt Tân Hạ Noãn cái mỉm cười này thật sự rất là nguy hiểm .

Cô lập tức vộ vàng sửa miệng “Em không có khéo miệng ăn nói, vẫn là không nói nữa . Chúng ta. . . . . . Chúng ta trở về đi.”

Lục Tử Ngân gật đầu, đầu hơi hơi nghiêng qua một bên, nhìn thấy cánh tay chính mình “Bị kéo đi.”

Tân Hạ Noãn nhanh chóng lôi kéo cánh taycủa anh, dùng hết sức lực lôi anh đi cùng dù sao cô cũng không phải dạng thiếu nữ gầy yếu quá mức. Hai người cứ như vậy đi ra khỏi khách sạn, mà bộ dáng hai người vừa đi vừa lôi kéo làm cho nhân viên khách sạn ở đạisảnh bắt gặp cảnh kì lạ không khỏi giật mình, vẻ mặt quái lạ nhìn haingười. Tân Hạ Noãn đương nhiên hiểu được ý tự của nữ phục vụ, cô ngaytức khắc muốn đi lên phía trước nói cho cô ấy biết không phải như cô ấytưởng tượng đâu, cô không phải loại người như vậy.

Hết thảy đều không thể nói ra. Cô chỉ có thể ủy khuất chính mình cúi đầu im lặng.

Ngồi vào trong xe của Lục Tử Ngân, anhmuốn tự lái xe đưa Tân Hạ Noãn về nhà. Vào lúc đèn đỏ bật lên, Lục TửNgân như nghĩ đến cái gì, muốn lấy điện thoại ra gọi, không may đèn tínhiệu chuyển thành đèn xanh. Lục Tử Ngân đành phải nhờ Tân Hạ Noãn giúpchính mình lấy điện thoại di động từ trong túi áo.

“Làm gì cơ?”

Lục Tử Ngân một mặt lái xe một bên nói: ” Anh muốn em giúp anh lấy điện thoại.”

Tân Hạ Noãn nhìn xe bọn họ hiện tại đangđi trên đoạn đường đông đúc, vì vậy lái xe cần phải tập trung và cẩnthận, không thể đem sinh mệnh ra đùa giỡn được. Cô đành phải vươn tayvào sâu trong áo khoác của Lục Tử Ngân, tìm đến cái túi nhỏ bên trong.

Lục Tử Ngân cười: “Em là đang giúp anhlấy di động hay là mượn cơ hội để sờ soạng anh? Em không biết lồng ngựccủa đàn ông rất là mẫn cảm hay sao?”( XX: bó tay anh tự cao quá nha..nãy giờ vờn chị như mèo vờn chuột a! Ta tức rùi đấy.)

Tân Hạ Noãn mặt đỏ lên, có chút khổ sở.Cô cũng không phải dạng phụ nữ chủ động quyến rũ đàn ông, chỉ là cô giúp anh lấy ra di động, trên người cô còn có mang thắt dây an toàn, khoảngcách hai người lại lớn tay cô thì không đủ dài a. Cô đành phải cởi bỏdây an toàn, toàn thân không vướng víu giúp anh lấy ra di động, thật vất vả mới lấy ra được di động. Cô là không ngờ đến Lục Tử Ngân bỗng nhiênchuyển hướng tay lái quá gấp khiến cô bật ngã nằm úp sấp trên đùi anh,tay cô còn dùng sức trực tiếp bấu víu vào quần anh. Nhanh chóng lấy lạibình tĩnh, Tân Hạ Noãn ngây ngốc cùng sửng sốt thấy chính mình cầm lấycái kia —— ở bên trong nội sườn đùi của anh cái kia là. . . . . .

“Em có sở thích tìm hiểu bộ phận mẫn cảmcủa nam giới sao hay chỉ là thích đùa giỡn với anh?” Lục Tử Ngân vẫn lái xe, trên mặt thản nhiên không có biểu tình gì khác lạ.

Tân Hạ Noãn vội vàng chỉnh lại tư thếngồi của chính mình, tay cô rụt rè cài lại dây an toàn, trên mặt ửng đỏvì thẹn “Nào có, em chỉ là không cẩn thận mà thôi.”

Lục Tử Ngân không nói lời nào, tay bấmsố đến nhà hàng Hoa Thịnh nổi tiếng để đặt bàn, sau đó lại gọi tới mộtsố khác chờ đợi người bên kia nhấc máy, hắn áp điện thoại vào bên taicất lời “Mẹ, ba đã về nhà chưa? . . . . . . Mẹ cùng ba đến nhà hàng HoaThịnh phòng A012 dùng cơm tối với con, con có việc muốn nói. Mẹ tới rồisẽ biết, là chuyện vui. Dạ, hẹn gặp ở đó.”

Lục Tử Ngân tắt điện thoại, hướng Tân Hạ Noãn nói: “Gọi điện thoại cho mẹ em, nói dì đến nhà hàng Hoa Thịnhphòng số A012 dùng cơm tối.”

”Tại sao?” Tân Hạ Noãn có chút nghi hoặc khó hiểu.

”Mời dì cùng dùng cơm tối không được sao?”

”Vậy à.” Tân Hạ Noãn vâng lời gọi điệnvề cho mẹ cô, được biết ba cô hiện tại không có ở nhà, bất quá mẹ cô ởnhà là phu nhân nên rất rảnh rỗi không có nhiều việc để làm nên chắcchắn bà đang ở nhà . Cô cùng mẹ mình nói chuyện vài câu, mẹ cô liền vuivẻ đáp ứng. Thật ra, mẹ cô vô cùng thích Lục Tử Ngân .

Tân Hạ Noãn nói xong điện thoại, trong lòng có rất nhiều điều khó hiểu, tự nhiên lại mời dùng cơm tối, có một chút kì lạ nha.

Để đến được nhà hàng Hoa Thịnh phải láixe thêm hai mươi phút nữa, hơn nữa trên đường đi đèn xanh đèn đỏ khôngngừng lại còn kẹt xe và vân vân thứ nữa làm trì hoãn, mãi gần ba mươiphút sau mới đến nơi. Tân Hạ Noãn nhìn vào ga ra liền nhận ra chiếc xehiện đại kia rất quen thuộc, lại có điểm quen mắt. Liền nghi ngờ nhìnđến biển số xe, quả thật xe kia là của nàng, khẳng định là mẹ cô đã dùng xe cô đến đây . Nghĩ đến chính mình không có tâm trạng tốt dùng cơmchung, cô cảm thấy khổ sở, trước mắt là không trốn thoát được viễn cảnhhãi hùng .

Tân Hạ Noãn không khỏi phẫn hận dùng ánh mắt oán ghét liếc anh một cái. Lục Tử Ngân không có để ý tới ánh mắtcủa cô, nắm tay cô cùng nhau đi lên. Tân Hạ Noãn khẽ giãy dụa, nghĩ muốn rút tay mình về, mà tên này này đột nhiên bá đạo chết cũng không chịubuông tay, nắm càng chặt lôi kéo cô đi vào số phòng A012 đã đặt trước.

Nhìn thấy việc Lục Tử Ngân cùng Tân HạNoãn đồng thời xuất hiện cùng nhau thật ra cũng không có gì là tochuyện, quan trọng là … Hai người tay nắm chặt tay cùng xuất hiện ởtrước mặt cha mẹ hai nhà, Lục Tử Ngân bộ dáng tỏ vẻ tự nhiên, đem Tân Hạ Noãn đặt vào ghế ngồi bên cạnh mình.

”Các con là có ý. . . . . .” Bà Tân thật sự nhịn không được nghi vấn trong lòng, tuy rằng hai đưa trước kia cònnhỏ giống như là anh em nắm tay, ôm ấp thậm chí hôn nhau cũng không cóviệc gì to tác, hiện giờ các con đã trưởng thành, ở nơi công cộng nhưvậy, biệu lộ như thế có chút không tốt lắm người khác sẽ dễ hiểu lầm.

Lục Tử Ngân nhẫn nại chờ bà Tân nói xong, hắn khuôn mặt tươi cười điềm đạm cất tiếng: “Dì, con tính cùng Hạ Noãn kết hôn.”

Nháy mắt bầu không khí chung quanh ngưng trọng, căng thẳng.