Ca Ca, Đừng Rời Xa Em Nhé!

Chương 9




Học viện Noah...

Lăng Triết Hàn ở trong lớp đứng ngồi không yên, đôi mắt không ngừng gợn sóng, nhưng thần thái thì vẫn quá đỉnh nên cả lớp không dễ dàng nhận ra, trừ hai người bạn chí cốt Lâm Hạo Phong và Dương Minh Thiếu.

Minh Thiếu dùng ánh mắt hứng thú nhìn Triết Hàn, giở giọng giễu cợt:

"Tảng băng của tôi ơi, lo cho Tuyết Nhi hả?", cậu ta nói nhỏ từ bàn bên dưới.

Lâm Hạo Phong cũng liếc mắt nhìn sang anh, tuy không lộ liễu như Minh Thiếu nhưng rõ ràng trong đôi con ngươi cà phê ánh lên ý cười.

Triết Hàn khó chịu:

"Ai là tảng băng của cậu? Mà si cho cậu gọi em gái mình là Tuyết Nhi?"

"Cậu quản được cái miệng của mình sao?", Minh Thiếu cãi

"Lo học đi", anh cảm thấy phiền phức với thằng bạn này quá, nếu bớt lắm lời đi một chút thì thật tốt

Minh Thiếu nhún vai, uể oải đáp:

"Bài giảng chán ngắt, ai thèm học chứ"

Câu này cậu ta nói to đủ để cả lớp nghe thấy, tất cả những con người trong lớp không khỏi quay lại nhìn chiếc bàn phía cuối lớp, tất nhiên là bao gòm cả giáo viên. Tuy vậy, ba người vẫn thờ ơ như không, còn cả lớp vẫn quay lên bảng tiếp tục nghe giảng. Bởi vì chir những ai chán sống mới đi chọc vào ba người bịn họ thôi.

Học viện Lưu Ly...

Lớp 2A...

Lăng Lạc Tuyết rụt rè đứng trước toàn thể mấy chục con người, bộ dáng nhút nhát trông cực đáng yêu. Cô là vậy, không thể thích ứng với hoàn cảnh quá nhanh được.

Ấn tượng của cả lớp như sau:

-Nam: một cô bé rất đáng yêu, rất dễ thương, rất muốn làm quen.

-Nữ: đáng ghét, đáng chết, ngày đầu đi học mà tính chơi trội à?! Mà quan hệ của nó với Lăng thiếu gia là sao?

-Giáo viên: thế lực của con bé rất khủng bố, phải chiếu cố thật tốt

Cô giáo nói:

"Các em, hôm nay lớp ta sẽ có bạn học mới, cô bé tên là Lăng Lạc Tuyết, là con gái của Lăng gia, các em hãy đối xử với bạn thật tốt nhé!"

Cả lớp một trận xôn xao, vì họ chưa bao giờ nghe nói Lăng gia có con gái cả.

Lăng Lạc Tuyết hít sâu một hơi, nói bằng chất giọng vô cùng ngọt ngào dễ nghe:

"Chào mọi người, mình là Lăng Lạc Tuyết, các bạn có thể gọi là Lạc Tuyết, mong mọi người hãy giúp đỡ mình nhé"

"Được rồi, giờ em có thể ngồi đâu nhỉ?", cô giáo mắt đảo quanh lớp một lượt.

Bỗng một cánh tay giơ lên, sau đó là giọng nói của chủ nhân cánh tay đó:

"Thưa cô, để bạn ấy ngồi cạnhem đi ạ"

Cả lớp cùng tập trung về phía bàn thứ tư dãy trong sát với cửa sổ, đó chính là Sở Tư Tiêu, công chúa nhỏ của ông trùm sở hữu hàng trăm khách sạn lớn của châu Á. Cả lớp rất ngạc nhiên, bởi vì Sở Tư Tiêu nôi tiếng là người không thích giao tiếp nhiều với người khác,vậy mà lại muốn học sinh mới ngồi chung chỗ với mình!?

Lạc Tuyết nhìn Tư Tiêu, đăm chiêu một lúc cuối cùng mỉm cười đi đến chỗ cô ta, cười:

"Cảm ơn bạn"

"Không có gì, giúp đỡ lẫn nhau nhé!", trong một khoảnh khắc môi co ta vẽ nen một nụ cười quỷ dị.

---------------------------

Lời tác giả:

Xin lỗi vì chap này xàm quá nhé, chả có gì đặc biệt cả. Lili sẽ cố gắng ở chap sau.

Không biết chap này có ngắn quá không nhỉ? Nhưng mai Lili thi học kì môn cuối nên không thể viết dài hơn, thanh thật xin lỗi *cúi đầu*

Hơn nữa bây giờ Lili vừa mệt vừa buồn ngủ.

Thôi, bye bye các bạn.

Đọc xong có ý kiến gì thì Cmt góp ý để Lili còn sửa nha!