CHƯƠNG 14
“Đau?”
“Hắn nhất định là muốn đem ta bỏ vào nồi ăn! ” Tống Khuông Văn run lên.
…
Nguyên lai là loại “ăn ” này nha!
Bất quá, ta tin tưởng là Tống Khuông Văn hiểu lầm.
Trình Miểu “ăn ” tuyệt không phải là cách “ăn “Tiểu Tống nghĩ trong đầu.
Thật không nghĩ tới tiếng khóc Tống Khuông Văn lợi hại như vậy, sánh ngang giang hồ
thất truyền lâu năm Xỏ lỗ tai thần công, tai của ta nhanh bị phá hư, y hoàn toàn có thểở
đây khóc không ngừng, thật lợi hại. [chiêu thức gì lạ vậy =))]
“Nếu lại khóc, ta liền đem ngươi quăng trở lại Trình gia, để tiểu chất ngươi đem ngươi ăn hết! ” nhịn không nổi nữa, ta đành nói như vậy.
Y mà lại khóc, ta nhất định sẽ dùng trùm đầu trùm lại.
“Ô… Chính là… Chính là ta rất đáng thương nha! ” tận lực đem tiếng khóc thu nhỏ một
chút, mũi Tống Khuông Văn bị hắn khóc đến đỏ hồng.
hatdauthan.wordpress.com | 75
Ca, anh thích em không? Thanh Ninh
Nghĩđến nghĩđi vẫn nghĩ mãi mà không rõ, được ăn mà thôi có gì phải sợ? Huống hồ, hắn bị Trình Miểu “ăn ” là chuyện tốt nha! Dù sao y thiếu nợ tiền nhiều như vậy, bị “ăn” cũng là chuyện đương nhiên, không phải “ăn” xong là xong hết sao? [cho hỏi là em có
hiểu “ăn” nghĩa là gì ko? *nghi ngờ*]
Đúng lúc này, chuông cửa lại vang lên.
Tiểu Nhiên mở cửa, thấy người đến ta không khỏi than thở công lực tìm người của
Trình Miểu.
Hắn một khi tiến vào liền hướng Tiểu Tống đi tới, giáo huấn nói : “Tiểu thúc, anh luôn
chạy đến nhà người ta như vậy thật không tốt!”
Tiểu Tống co thân thể sau ta, y mỗi lần thấy Trình Miểu đều sẽ như vậy… Giống nhưmột con rùa…
“Ca, anh theo em vào nhà bếp pha trà cho khách đi! ” Tiểu Nhiên muốn đem phòng khách để lại cho hai người, đem ta kéo vào nhà bếp.
Hừm hừ! Tiểu Nhiên thiệt là, luôn như vậy, ta rất muốn nghe bọn họở nói chuyện nha!
Thấy ta bĩu môi, Tiểu Nhiên vừa buồn cười vừa ôm lấy ta, “Ca, cái sở thích này vô
cùng không được nha!”
“Cái gì… sở thích? ” bây giờ tốt nhất chính là làm bộ gì cũng không biết, lòng ta không dám nhìn ánh mắt của hắn.
“Chính là thói quen dán vào vách tường. ” hắn cố ý đem “thói quen ” của ta nói đặc biệt
lớn tiếng!
Thật là một chút mặt mũi cũng không để lại cho ta…
“Này mới không phải là thói quen. ” mặt đỏ, ngay thẳng biện bác, “Anh chỉ là muốn
biết nhiều một chút, giúp Tiểu Tống mà thôi.”
Bĩu môi, Tiểu Nhiên lộ ra vẻ mặt tuyệt không tin tưởng, nhưng không nói gì, quay qua từ tủ lạnh lấy gà rán mà Vương mụ ngày hôm qua chuẩn bịđể trong vò vi ba.
Ngửi mùi thơm thức ăn trong không khí, ta không nhịn được sờ sờ bụng, nuốt nước miếng.
hatdauthan.wordpress.com | 76
Ca, anh thích em không? Thanh Ninh
“Dù sao cũng là chuyện bọn họ, anh ít để ý một chút đi! ” Tiểu Nhiên nói đến đây, chuông cửa nhà ta lại vang tiếp.
Hôm nay nhà ta khách thật nhiều.
Ta đành phải không ăn gà rán, chạy ra phòng khách mở cửa. Làm ta thấy được dáng vẻ
Tiểu Tống trong phòng khách che miệng lệ nóng lưng tròng, còn có Trình Miểu kia vẻmặt thật tươi.
Nhịn cười mở cửa, chính là khi cửa mở, ta liền cười không nổi, đi theo ta Tiểu Nhiên cũng nhăn nhó lông mày. Có thể thấy người đến không được hoan nghênh.
“Các người đến làm gì? ” Tiểu Nhiên lạnh lùng nói.
“Bọn em lần này là đến mời các anh đến dự sinh nhật của em. ” Phương Đan Đan này
trong mắt tự hồ chỉ có Tiểu Nhiên!
“Đúng… Đúng vậy, ta…ta rất hi… hi vọng ngươi sẽđến. ” đại ca cà lăm vẫn như vậy a!
Tiểu Nhiên trợn mắt nhìn đại ca cà lăm, che trước người ta.”Không hứng thú.”
“Đừng như vậy! Chúng ta đã tính rồi mà. ” Phương Đan Đan nói, vội vàng vứt mị nhãn.
Nàng thật không hiểu hai chữ “Bỏ cuộc ” viết như thế nào, Tiểu Nhiên lãnh đạm, vì sao
nàng vẫn không tha?
“Không đi. ” Tiểu Nhiên giọng nói lạnh lung không thay đổi.
“Cần giúp không? ” Trình Miểu cùng Tiểu Tống đi tới.
Không nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy, ta cứ tưởng hắn là người không bao giờ chủđộng
giúp người khác đâu!
“Được. ” Tiểu Nhiên quay đầu cười nói.
“Các người cũng là bằng hữu đại ca sao! ” Phương Đan Đan thật là ngốc, sao đến bây
giờ vẫn xem Tiểu Nhiên là đại ca nàng muốn tìm? “Cùng nhau đến nha! Chúng ta rất vui
vẻ chào đón.”
Đại ca cà lăm ấp úng đối diện ta cười khờ nói∶ “Đến… đến nha!”
hatdauthan.wordpress.com | 77
Ca, anh thích em không? Thanh Ninh
Người này dáng vẻ nhìn ngơ ngác ngây ngốc, dường như rất vui vẻ! Nếu y không phải là thân thích của chúng ta, nói không chừng ta sẽ vui vẻ vì có thể chơi đùa một bằng hữu
thú vị. ( Tiểu Ngôn, ngươi là đem hắn thành sủng vật đi? )
“Cha mẹ các người có ởđó không? ” không hiểu sao Tiểu Nhiên hỏi như vậy.
“Có nha! ” Phương Đan Đan một khuôn mặt hoa si cười đối diện Tiểu Nhiên.
“Tôi đi xem một chút! ” có chút hoang mang khi Tiểu Nhiên nói như vậy.
Một nhóm sáu người xa hoa ngồi xe…buýt đến nhà Phương Đan Đan.
Không còn biện pháp, xe nhà không thể chứa sáu người, cho nên chỉ có thể ngồi xe
công cộng.
Xuống xe, chúng ta đi một đoạn nữa mới đến nhà bọn họ.
Có tiền thực ngu ngốc, chỗở cách xa thành phố, chẳng qua là vì không ai quấy nhiễu,
chỗ vắng vẻ thì thân phận đặc trưng a?.
Trời mới biết chỗđó ý như thâm sơn dã nhân!
Ta đi, đi, đi đã đã đi một giờ. Ta âm thầm phát thệ, sau này nhất định sẽ không đến!
Nhất định! ! !
Trên đường Tiểu Nhiên mệt chết đi a! Ta không ngừng tiếp nhận ánh mắt đầy trìu mến của đại ca cà lăm đưa tới, đương nhiên, y lại bị Tiểu Nhiên trừng lại. Mà Tiểu Tống dọc
đường đi phải đỡ lấy Trình Miểu, bởi vì Trình Miểu luôn hướng trên người Tiểu Tống mà nháo, Tiểu Tống lại không dám đẩy hắn ra. Cho nên Tiểu Tống dáng vẻ cứng rắn để
Trình Miểu dựa vào, tình huống rất là buồn cười.
Cuối cùng, đến nhà Phương Đan Đan, thấy Tiểu Tống thở một ngụm đại khí vì Trình Miểu rời khỏi y, chính là lúc này Trình Miểu lại nắm lấy tay y, làm Tiểu Tống một lần
nữa cứng người, thật là… Quá thú vị.
Tiến vào nhà lớn, phát giác quả là người có tiền, từ cửa lớn đến cửa nhà, trên đường cây cối cũng được tu bổ thành các hình động vật, có chút không được hoàn mỹ chính là
có hão Hổ có sư tử, chính là không có oa ngưu.
hatdauthan.wordpress.com | 78
Ca, anh thích em không? Thanh Ninh
Nhân số bên trong phòng xem ra, sinh nhật lần này là hình thức vũ hội, cũng may có thứđểăn.
Ta phát giác từ khi chúng ta tiến vào phòng, có rất nhiều người nhìn về phía chúng ta bên này, cảm giác kia tựa như rất nhiều người thưởng thức con mồi.
Phương Đan Đan dẫn chúng ta đi đến hai người trung niên, ta đoán này nhất định là cha mẹ bọn họ, là biểu thúc cùng biểu thẩm.
“Hừm, là Tiểu Ngôn và Tiểu Nhiên nha! Thật không nghĩ tới các con sẽđến a! ” âm lượng của biểu thẩm thật không phải là lớn bình thường, nàng nói, ta khẳng định tất cả
mọi người đều nghe.”Vu Tuấn ngày hôm qua có nói với ta mời các con đến, không nghĩ
đến các con đến thật!”
“Nghe Đan Đan nói, nàng rất thích con, có phải hay không? ” biểu thúc nhìn về phía ta,
ông không nhận nhầm ta!
Phương Đan Đan lúc này đẩy đẩy cha nàng, chỉ lấy Tiểu Nhiên, “Cha, hắn mới là đại ca
nha!”
Xem ra lần này thân phận của ta cuối cùng có thể làm rõ.
Biểu thúc trợn mắt nhìn con mình một cái, “Nói bậy gì đó? Hắn là Tiểu Nhiên!”
Xem ra Đại tiểu thư nhận được đả kích không nhẹ, ngây dại.
“Biểu thúc, chúng ta hơi mệt, muốn đi xung quanh. ” Tiểu Nhiên lạnh lùng, nhưng vẫn
lễ nghĩa nói.
“Được! Thuận tiện để Vu Tuấn cùng Đan Đan mang mọi người tham quan nhà chúng ta một chút. ” biểu thẩm cười cười nói.”Lão nhân chúng ta đã già, người trẻ tuổi nói chuyện
hợp hơn.”
“Không cần, bọn họ còn mời nhiều khách, chính chúng ta tựđi là được. ” Tiểu Nhiên nhã nhặn từ chối kéo ta ly khai.
Chuyện thứ nhất đương nhiên phải đi ăn cái gì a, đi lâu như vậy, chân của ta mệt mỏi, bụng thì đói. Ra cửa, gà rán ta cũng chưa ăn, bây giờ thật phi thường đói.
hatdauthan.wordpress.com | 79
Ca, anh thích em không? Thanh Ninh
Hắc hắc, ta nhìn thấy Tiểu Tống giống ta muốn ăn, nhưng là tay của y bị Trình Miểu
nắm, “Miểu Miểu…”
Trình Miểu liếc y một cái, “Có chuyện?”
“Ta… Muốn ăn… ” Tiểu Tống nói rất nhỏ, ta không nghe thấy y nói gì.
Thấy Trình Miểu cầm lấy một miếng sandwich 3 lớp thả vào bên miệng Tiểu Tống,
Tiểu Tống không muốn mở miệng nhưng không mở miệng thì bụng lại đói, thế là bất lực
nhìn Trình Miểu.
Trình Miểu không nói chuyện, chỉ là nhìn Tiểu Tống, ánh mắt kia thật giống như muốn
nói∶ ngươi là ăn, hay không ăn?
Hảo gian trá! ! !
.:.
hatdauthan.wordpress.com | 80
Ca, anh thích em không? Thanh Ninh