Buông Tay Anh... Em Vui Nổi Sao?

Chương 7: Đại sự của tuệ nhi




Hey day! Một tuần mới lại đến Ánh nắng chan hòa ghé qua cửa sổ chiếu vào gương mặt trắng mịn đang ngủ say. Dù nắng có mạnh đến đâu cũng không thể làm người trên giường thức giấc, chỉ đến khi...

- Con này mày dậy ngay cho mẹee...

- Mẹ à cho con nướng thêm một chút nữa đi, sáng nay con được nghỉ mà

- Nướng cái con khỉ á... DẬY MAU..

Tuệ Nhi vẫn không buông tha cô, hét lên với volum to hơn

- Ass... bộ mày bị điên hả, mới sáng sớm đã như heo chọc tiết á

Thấy cô dậy nhỏ mới hài lòng vặn bé bớt volum nói

- VSCN nhanh lên rồi xuống nhà tao có chuyện muốn nói

Vừa nói dứt câu, Tuệ Nhi đã xoay gót rời khỏi phòng để lại mình cô với khuôn mặt méo xêch vì tức

- Aa.. con nhỏ đáng ghét

Tuệ Nhi sau khi ra khỏi phòng nghe thấy tiếng hét từ phòng cô vọng ra chỉ mỉm cười, ngoáy ngoáy cái lỗ tai

- Aiya liệu hôm nay trời có bão không nhỉ

Vừa bước xuống nhà Tuệ Nhi đã ngửi thấy mùi thơm của phở. Kì lạ mọi hôm nhỏ chỉ cho cô ăn bánh mì thôi mà sao hôm nay đặc biệt vậy, đáng nghi à nha.

- Lại mà ăn đi xong tao còn có chuyện

- Ầy chuyện gì mà căng zậy..

Ngồi xuống bàn nhìn thấy bát phở nghi ngút khói bụng cô lại sôi lên ùng ục. Thế là chẳng màng chiến sự cô ăn như chưa từng được ăn

( will: thanh niên này mà cho đi đáng trận thì... chậc chậc...??)

- Nhìn mày kìa ăn uống kìa, không có chút lịch sự nào cả

Tuệ Nhi lại bắt đầu ca cái bài ca muôn thuở ấy, cô đang ăn nên... kệ

- Rồi sao, nay có chuyện gì mà mua chuộc tao từ sớm thế

- Haixx...Tao sắp chết rồi

Nhìn vẻ mặt ỉu xìu của nhỏ, cô chỉ thản nhiên nói

- Ưm, còn bao nhiêu thời gian để tao chuẩn bị

- Cái con này mày..

Đang định xổ cho cô một tràng,nhưng lại nghĩ đến chuyện trọng đại kia nhỏ đành nhịn, nhịn xuống..

- Tao không thèm cãi với mày, chuyện khiến tao sầu não mấy hôm nay đó là bố mẹ tao bắt tao đi xem mắt, mà mày thấy đấy tao làm gì đã có ý định lấy chồng...

- Cho nên....

- Cho nên mày đi dùm tao có được không?

“ Sặc “ “khụ khụ “

Nguyên văn là bạn Lan Hi nhà chúng ta đang húp ngụm phở cuối cùng, nghe Tuệ Nhi nói vậy thì phun ra ngoài không còn một giọt. Sau khi phun hết vì buồn cười quá nên đã bị... sặc

- Ha ha mày nói gì mày nhờ tao đi hộ á ahaahaa

Cô lấy tay chỉ vào mình rồi lại lăn ra cười

- Có gì hay ho mà mày cười chứ

- Chẳng phải bình thường mày nói tao ăn nói bất lịch sự hay sao, nhờ tao đi không sợ đối tượng xem mắt bỏ của chạy lấy người à

- Ừ mục đích của tao là thế mà

- Này con kia...

- Thôi thôi coi như mày giúp tao lần này đi, xong việc tao sẽ đền đáp mày mà... đi đi nha

Thái độ của nhỏ quay ngoắt 180°, từ khó chị sang mềm mỏng,nhã nhặn

- KHÔNG ĐI

Mặc kệ nhỏ năn nỉ ra sao cô cũng dứt khoát trả lời, nhỏ nghĩ cô thích mấy cái kiểu xem mắt này chắc. Chỉ có những người ế mới đi xem mắt thôi, cô đây còn chưa đến nỗii ấy đâu nhé

- Đi mà Lan Hi yêu dấu, Lan Hi xinh đẹp

Thấy cô vẫn không trả lời Tuệ Nhi dùng chiêu cuối cùng

- Mày mà giúp tao, tao sẽ làm việc nhà này, đưa đón mày này, nấu nhiều món ăn cho mày....v..v trong vòng một tháng ok

- Hừ... mày nghĩ tao siêu lòng à

Cô nở một nụ cười tươi như hoa khiến nhỏ tưởng cô đồng ý thật. Nụ cười trên môi cô tắt ngấm, gằn từng chữ cô nói

- Mày đúng là bạn tốt của tao mà..