Từ hôm đó về sau, quan tiên sinh thường xuyên mời Liễu tiểu thư ra ngoài ăn cơm, chở cô tan học rồi chuẩn bị một ít món quà nhỏ cho cô.
Anh luôn ở bên khi Liễu tiểu thư đau khổ mà an ủi cũng như chỉ dẫn cho cô, sau đó mang cô đi ra ngoài giải sầu.. Anh chưa hề có bất kì hành động quá mức nào mà luôn lịch sự đàng hoàng.
Anh ấy giống như nước dễ dàng len lỏi vào cuộc sống của Liễu tiểu thư, mềm mại nhẹ nhàng không hề có dấu vết.
Sau khi kết thúc một học kỳ sẽ có một lần nghỉ dài hạn.
Trước giờ luôn cảm thấy ở nhà cũng cha mẹ rất tốt nhưng hiện giờ Liễu tiểu hư lại cảm thấy thiếu cái gì.
Hôm đó cơm nước xong xuôi, Liễu tiểu thư đi ra ngoài dạo cùng cha mẹ, thấy cha mẹ kéo tay lẫn nhau thì đột nhiên nghĩ đến Quan tiên sinh. Suy nghĩ này đã khiến Liễu tiểu thư hiểu: Mình có lẽ đã thích Quan tiên sinh rồi.
Chẳng qua trước nay Quan tiên sinh không hề đề cập đến việc hai người ở bên nhau, cô là con gái lại càng ngại ngùng. Cô cũng có sự rụt rè của một người con gái.
Sau kỳ nghỉ dài hạn rồi quay về trường học sẽ có một lần thi cử.
Mấy ngày nay, Quan tiên sinh không tới tìm liễu tiểu thư, trong lòng của Liễu tiểu thư rất buồn, cô nghĩ đến những thanh niên chơi bời thích mập mờ với các cô gái rồi lại không thừa nhận, sợ Quan tiên sinh cũng là loại người này. Rốt cuộc sau bao nhiêu năm, đây cũng là người đầu tiên mà cô thích.
Chiều hôm đó thi xong phải về nhà luôn, cuối cùng Liễu tiểu thư cũng chờ được Quan tiên sinh.
Quan tiên sinh dẫn Liễu tiểu thư đi đến một số nơi có hoa ở trường học, Quan tiên sinh lấy một cái hộp ra từ trong túi tôi đưa cho Liễu tiểu thư: "Nhà của anh không có tiền, nhưng anh có thể tự kiếm. Liễu tiểu thư, anh thích em. Nếu em đồng ý ở bên nhau với anh, sau này anh sẽ vì em chịu khổ, cái gì cũng đồng ý cho em mua".
Liễu tiểu thư không nhận hộp, mặt đỏ bừng nhưng vẫn cố gắng hỏi câu đã giấu ở trong lòng từ lâu: "Tại sao anh không tỏ tỉnh sớm hơn một chút? Tại sao mấy ngày trước lại không tới tìm em?"
"Nghe người ta nói lúc tỏ tình cần phải tặng quà, anh không có tiền. Số tiền dành dụm trước đó đều dùng để mua đồ vật tặng em, mấy ngày trước anh làm thêm một ít việc, gom đủ tiền rồi mua thứ này". Quan tiên sinh thấp thỏm trả lời, anh sợ Liễu tiểu thư không hài lòng.
Liễu tiểu thư mặt càng đỏ hơn, nở một nụ cười ngại ngùng.