Bước Vào Nhà Tôi Thì Em Phải Làm Vợ Tôi

Chương 72: Lại nữa à???




Tôi ở lại bệnh viện 3 ngày thì được xuất viện vì tôi sinh thường không phải sinh mổ nên không cần ở lại bệnh viện lâu.

Lý Thế Bảo vì sợ tôi mệt nên muốn mướn thêm vú nuôi cho con, nhưng tôi lại muốn tự mình chăm sóc con nên anh ấy có mướn 2 y tá từ bệnh viện đến.

Trong 2 tháng đầu sẽ đến giúp tôi rửa vết thương và tắm rửa cho hai bé, massa cho trẻ sơ sinh.

Căn phòng bên cạnh lúc trước tôi ở hiện tại đã được Lý Thế Bảo sửa lại, toàn bộ bên trong làm mới lại và sau này khi em bé lớn một chút anh ấy sẽ để hai đứa ngủ bên đó là phòng riêng cho bé.

Mà thật ra chăm sóc hai đứa con cùng một lúc thì thật sự rất cực, không dễ dàng như tôi nghĩ chút nào, trong vòng 1 tháng mà tôi đã ốm trở lại như trước rồi.

Người ta hay nói sinh đôi có thần giao cách cảm với nhau, có lẽ là thật vì lúc chơi thì hai đứa cùng chơi mà khi khóc cũng rũ nhau khóc luôn.

Lý Thế Bảo cuối cùng cũng không chịu được và lo lắng tôi sẽ bị trầm cảm sau sinh, nên cũng mướn thêm một người vú nuôi phụ tôi chăm sóc con.

Vú nuôi là một người em họ của bà quản gia, cô từng là một người y tá ở khoa sản, nhưng vì cô hay làm ca đêm sức khỏe không cho phép nên con gái của cô không cho làm nữa.

Lúc Lý Thế Bảo nói muốn tìm vú nuôi bác quản gia liền đề cử, nhưng cô chỉ làm ban ngày đêm thì cô về nhà cũng ở gần đây.

Và chỉ mới 6 tháng Lý Thế Bảo đã cho con ngủ riêng và trong phòng có lắp camera giám sát, anh ấy nói:

- Em bé cần phải tập tính tự lập từ nhỏ với lại cũng phải có không gian riêng cho ba mẹ.

Tôi cũng không thể cãi bởi vì tôi biết tính của anh Lý Thế Bảo khi quyết định rồi thì khỏi ai bàng, vì thế tôi cũng không có bàng nữa.

Tối ngủ như mọi khi Lý Thế Bảo ôm tôi vào lòng anh cuối xuống hôn lên môi tôi nói:

- Em hôm nay con không có ở đây, em cũng đã qua thời gian ở cử rồi nên anh muốn em…Được không?

Thật sự thì Lý Thế Bảo cũng nhịn đói lâu rồi, nên tôi gật đầu đồng ý anh ấy cuối xuống hôn lên môi tôi.

Bàn tay bất đầu sờ tùm lum trên người tôi khám phá, tôi bị anh ấy kích thích thật sự cũng thấy nhớ.

||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||

Chúng tôi bắt đầu sinh hoạt vợ chồng lại bình thường và hiện tại việc chăm sóc con đã quen nên với tôi cũng không có khó lắm.

Hiện tại đã có vú nuôi phụ tôi cũng đã quen với việc chăm sóc con, nên Lý Thế Bảo đã sớm trở lại đi làm từ 2 tháng trước rồi, gia đình chú thím út lâu lâu cũng từ dưới quê lên thăm tôi, nhiều lúc tôi còn tưởng tôi là con gái của họ đó.

Trong buổi cơm chiều hôm nay Lý Thế Bảo bàng với gia đình:

- Ba mẹ con của tụi con cũng được 9 tháng rồi, giờ con muốn tổ chức đám cưới với Khả Hân được không ạ?

Ba mẹ chồng tôi đương nhiên đồng ý rồi, ba chồng của tôi nói:

- Tất nhiên là không tổ chức rồi, phải làm hoành tráng lên mới được à.

Mẹ chồng tôi tiếp lời:

- Sẵn tiện lần này chúng ta công khai 2 đứa cháu đích tôn của Lý da luôn.

- Dạ, vậy bắt đầu từ ngày mai con sẽ chuẩn bị sao sinh Nhật 1 tuổi của Thế Luyện và Tuệ Mẫn chúng con sẽ đám cưới.

Lý Thế Bảo mỉm cười vì ba mẹ chồng của tôi đồng ý và không quên vươn tay vuốt tóc tôi cưng chiều. Lý Tuệ Nhiên cũng góp vui:

- Vậy là từ mai em sẽ chăm dẫn chị dâu đi làm đẹp chăm sóc da để chuẩn bị kết hôn thôi.

Và trong bữa cơm mọi người tiếp tục bàng về đám cưới của tôi và Lý Thế Bảo, nào là tổ chức đám cưới ở đâu thuê người trang trí rồi đặt vái cưới các kiểu.

Không biết dạo gần đây tôi có phải vì lo lắng cho đám cưới quá nhiều hay không mà cảm thấy trong người thế nào ấy không khỏe.

Tôi sợ mọi người lo lắng nên không có nói, mà dạo này tôi cũng thèm chua giữ lắm nha, chắc lâu rồi không ăn nó mới vậy.

Hôm nay cuối tuần cả nhà tự nhiên muốn làm một bữa tiệc nhỏ để nhỏ để vun đắp tình cảm với nhau thêm.

Nhưng mà sao hôm nay tôi thấy lạ lạ muốn ối, Lý Thế Bảo lo lắng hỏi:

- Em có sao không?

Tôi lắc đầu khi Lý Thế Bảo gấp thêm một miếng cá cho tôi thì tôi ối tiếp, mẹ chồng tôi hình như nhớ ra gì đó quay qua hỏi tôi:

- Tháng này kinh nguyệt của con vẫn đều đặn chứ.

Lúc này tôi mới nhớ ra nói:

- Hình như con lâu rồi không có…

Vừa nói hết câu mẹ chồng của tôi liền nói:

- Đừng có nói là con có thai lần nữa nha!

Lý Thế Bảo quay lại nhìn tôi như đang suy nghĩ gì đó rồi lập tức mới bác sĩ đến, qua một lúc kiểm tra bác sĩ nói:

- Chúc mừng Lý thiếu và thiếu phu nhân hiện tại người đã có thai rồi ạ.

Chúng tôi bắt ngờ nhìn nhau sau đó cùng nhau đồng thanh nói:

- Lại nữa à?

Nhưng rồi Lý Thế Bảo hôn lên trán tôi nói:

- Coi bộ chúng ta tổ chức đám cưới hơi sớm nên con còn chưa đồng ý nè! Vậy thì sinh con tiếp thôi.

Tôi mỉm cười gật đầu đồng ý với Lý Thế Bảo, tôi đang suy nghĩ có phải là kết quả khám lúc trước có vấn đề rồi không?

Bác sĩ từng nói tôi khả năng làm mẹ thấp đến mức có thể gọi là vô sinh, còn giờ thì là gì đây? Vậy là vô sinh giữ chưa?