Bụi Xưa

Chương 37: Lưu luyến không muốn xa rời




Ngày thứ hai, ta bị cảm giác nóng bức làm cho tỉnh dậy, hắn ôm chặt lấy ta làm ta có cảm giác như bị lò sưởi bao trùm, cơ thể hắn vừa cứng lại vừa nóng, hai cánh tay trĩu nặng, cả người ta và hắn đều đổ mồ hôi.

Ngoài nhà nắng chói chang, ánh ban mai chiếu vào, ta sững sờ mở mắt ra, chỉ thấy mắt hắn vẫn nhắm nghiền, hơi thở chầm chậm, rõ ràng là đang ngủ say, nhưng lông mày lại hơi cau lại, giống như hắn đang không ngủ yên.

Ta vuốt lông mày hắn, rồi yên lặng nhìn hắn, trong lòng tràn đầy yêu thương, ta hôn lên môi hắn, muốn dừng lại nhưng lại nghiện nên lại hôn nhẹ một cái, di chuyển đến cằm, cổ, rồi đến liếm và hôn lên yết hầu của hắn.

Đột nhiên môi ta tê dại, giọng khàn khàn chính là hắn: “Ngươi làm gì vậy?”

Hắn đưa tay ra sau lưng ta và xoa bóp eo ta.

“Lừa ta…” Ta vùi mặt vào cổ hắn, đẩy đũng quần hắn, “Ngươi cứng quá…”

Hơi thở của hắn trở nên nặng nề, hai tay hắn bóp mạnh, độ nóng giữa đũng quần bù trừ cho nhau, vì vậy cả hai đều cảm nhận được độ nóng và độ cứng của nhau.

Giọng hắn trầm xuống: “Ngươi không đau sao?”

Ta cảm nhận được, và nó thực sự khó chịu và hơi đau.

Ta hơi buông hắn ra, đảo mắt: “Có chút…”

Hắn nới lỏng bàn tay đang che mông của ta, dùng ngón tay chỉ vào trán ta nói: “Không sợ bản thân đi không nổi, ngươi còn trêu chọc ta à.”

Ta bị hành động của hắn làm cho sửng sốt, vội quay mặt đi, phản bác lại lời vu khống của hắn: “Ngươi ăn nói bậy bạ, ta không có vén áo ngươi…”

Hắn bật cười, lồng ngực rung rung khiến lòng ta ngứa ngáy, ta vén áo hắn lên, mặt đỏ bừng sờ sờ eo và cơ bụng hắn.

Hắn nắm lấy tay ta và nở một nụ cười, nói “Đây còn không phải là quyến rũ ta sao?”

Hắn cầm tay ta luồn xuống dọc theo thớ thịt của hắn, càng đi xuống ta càng run lên cho đến khi chạm vào cái thứ nóng hổi dưới đũng quần hắn, và ta lại hôn hắn lần nữa.

Kết quả là ở trên giường làm một lần nữa.

Kết thúc sự việc, hắn hỏi ta có đói bụng không, nửa người của ta nhớp nháp nằm liệt trên người hắn, giọng nghẹn ngào nói: “Ta không đói…” Ta nghĩ tới điều gì đó liền từ trên người hắn nhìn xuống, “Ngươi có đói không?”

Hắn vỗ eo ta gật đầu: “Ta đói rồi.”

Ta cảm thấy sợ vì mình bỏ đói hắn, có chút áy náy: “Sao ngươi không nói sớm!

Hắn lại nở nụ cười như cũ: “Ngươi ôm ta thật chặt, ta không thoát ra được.”

“Ta nào có!” Ta biết hắn đang nói đùa, nhưng vừa rồi ta ôm hắn chặt đến mức suýt nữa dính chặt vào người hắn, “Nói nhảm! Là ngươi mới…”

Rõ ràng hắn là người đã ôm ta trước, rất chặt nữa, tất nhiên là ta cũng ôm hắn thật chặt…



Ta nóng đến bỏng tai và đẩy hắn xuống giường, đồng thời sử dụng phép thuật để làm sạch chất lỏng hỗn độn trên cơ thể của bọn ta.

Hắn mặc quần áo vào rồi buộc tóc lên, giờ hắn đã làm những việc này thành thạo và không còn bỡ ngỡ như trước nữa. Ta cũng đang mặc quần áo, tự chăm sóc bản thân, ta lén nhìn hắn và bắt gặp những sợi tóc còn sót của hán vương vãi trên tai, nên ta tiến tới và vén nó ra sau tai hắn.

Hắn nhìn ta, với đôi mày kiếm, đôi mắt sáng tựa sao trời, sống mũi cao, khi ta nhìn hắn, tim ta lúc đó thực sự loạn nhịp.

Chắc là hắn mệt lắm, hắn chưa ăn gì sau khi làm tình với ta, làm sao ta có thể bắt hắn phải vất vả nấu ăn nữa.

Như vậy thật thiệt thòi cho hắn.

“Để ta đi nấu cơm!” Tuy món ăn ta nấu không ngon nhưng thật sự ta không muốn hắn đi.

Ta kéo tay áo hắn, kiên quyết nói: “Ngươi nghỉ ngơi cho tốt đi.”

Ta đang định xuống giường, hắn lại đẩy ta ngồi xuống, ta muốn đứng dậy, nhưng lại bị nụ hôn của hắn làm cho bối rối, ngơ ngác ngồi xuống.

“Ta không sao đâu.” Nói xong hắn xoay người đi vào phòng bếp.

Nhưng ta không chịu được, chỉ muốn gặp hắn, ta vỗ eo, xoa lưng đứng dậy, đem chiếc ghế dài nhỏ đến bên bếp lò, ngồi bên cạnh nhìn anh làm việc. Có lẽ lời hắn nói là thật, mỗi khi ta đói, ta chỉ nấu một món mì rất đơn giản, dùng thức ăn thừa từ tối qua làm tiếp, đợi một lúc sau sẽ ăn được.

Ta tự mình húp hết bát, còn cố chấp tự mình đi rửa chén để cho hắn nghỉ ngơi.

Nhưng hắn lại từ chối, nên quyết định nhìn ta từ phía sau, rồi một lúc sau sẽ tiến đến ôm ta, vừa hôn vừa chạm vào ta.

Làm thế nào đây? Khi nào mới rửa sạch được…

Ta thở hổn hển, ta đẩy hắn ra và đuổi hắn lên giường nghỉ ngơi.

Tắm rửa xong, ta hớn hở đi tìm hắn, muốn cùng hắn ngủ một giấc, lại phát hiện hắn đã ra ngoài nhà nhìn luống rau, tựa hồ đang suy nghĩ xem tối nay ăn gì.

Ta đẩy hắn về phòng: “Ngươi đi nghỉ ngơi, mau đi nghỉ ngơi! Chúng ta đi ngủ!”

Hắn sững sờ một chút, dừng bước, hỏi ta: “Tại sao ngươi luôn bảo ta nghỉ ngơi…”

Mặt ta nóng bừng, ấp úng nói: “Không phải ngươi nói, ngươi, ngươi sắp bị… Chúng ta đi ngủ thôi…”

Hắn quay lại ôm ta, cười nói: “Ta đùa ngươi đấy”.

Hắn luồn tay ra sau eo ta, lại đẩy vào hông ta, ta cảm nhận được đường nét hạ bộ của hắn khiến cho mặt ta không khỏi nóng lên.

“Ngươi đang hưng phấn…” Hắn cắn môi ta, dùng đầu lưỡi phác thảo môi ta một cách gợi tình và sền sệt nước bọt.

Ta bị nụ hôn sâu của hắn trêu chọc đến mềm nhũn, không kìm được mà ôm lấy hắn, ta há miệng cho phép đầu lưỡi của hắn tiến vào.



Nụ hôn càng lúc càng mãnh liệt, quần áo cũng bị xé toạc, ta mới cởi được một nửa, vết răng và dấu hôn tối qua vẫn chưa biến mất, trên vai và cổ vẫn còn những vết xanh đỏ, ta nhìn thấy rõ mồn một. Dục vọng trong mắt hắn bỗng trở nên nồng đậm.

Hơi thở của ta ngày càng trở nên gấp gáp và không còn ổn định.

“Ngươi thật sự… được sao?” Ta còn mơ hồ từ chối hắn, “Ngươi không cần ép mình…”

Hắn không trả lời, hắn chỉ kéo quần áo của ta cuống, chất liệu lỏng lẻo treo vắt vẻo ở eo ta.

Hắn vùi đầu vào cắn, giữ chặt ta bằng tay và trả lời câu hỏi của ta bằng một cử chỉ tàn bạo.

Ta và hắn tình tứ vào phòng, hết hôn nhau triền miên thì lăn qua lại mấy lần, ga giường cũng bị bọn ta làm cho ướt sũng một nửa.

Lần đầu tiên ta được nếm mùi dục vọng với hắn nên nghiện mãi không thôi, mặc dù hắn làm những chuyện này thực sự rất độc đoán và bá đạo, nhưng mỗi khi hắn thúc vào sâu, sức lực của đôi tay hắn suýt chút nữa đã bẻ gãy eo ta.

Nhưng ta với hắn vẫn không dừng lại, sau khi tỉnh lại thì mơ màng nhìn nhau, hắn cũng thật hăng hái làm không ngừng nghỉ, cơ hồ nhìn ta thở gấp hơn, ánh mắt hắn cũng trở nên nồng đậm hơn. Không biết bao nhiêu lần ta ôm lấy eo hắn, thân thể bọn ta như quyện vào nhau, ta và hắn thở hổn hển và rên rỉ đứt quãng, dục vọng cuồn cuộn không ngừng lặp đi lặp lại, mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, căn phòng tràn ngập mùi hương kỳ dị.

Cuối cùng, hắn nói rằng hắn thực sự đói, còn ta chỉ biết lảm nhảm vài từ, nói rằng ta không muốn ăn.

Lông mày hắn hơi nhướng lên, toàn thân hắn trần truồng toàn là mồ hôi, hắn sờ sờ mặt của ta, thanh âm còn mang theo dục vọng khàn khàn, gần như thì thào hỏi ta: “Có khát không?”

“Không… Khát nước…” Đầu ta nặng trĩu, ta cảm thấy cơn choáng váng ập đến, ta mới thốt ra được vài từ, sau đó liền nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

Hắn lau người ta thật sạch, còn đem ta ra ngoài tắm rửa rất kỹ, sau đó bế ta lên giường ngủ, không biết qua bao lâu sau, ta mơ hồ cảm thấy có người đút nước cho mình, ta mím môi khiến nước chảy xuống từ lúc nào không hay. Khi ta mở mắt ra thì thấy hắn đang lấy tay lau đi vết nước đọng trên khóe miệng mình.

Ta liếm và há miệng cắn lấy ngón tay hắn theo tiềm thức, nhấm nháp những ngón tay của hắn rồi nhìn một cách mơ màng.

Hắn rút ngón tay ra, vuốt dọc eo ta rồi đặt lên hông, “Đừng mút nữa…” Hắn nghiêng người hôn tôi, “Ta thật sự bị ngươi hút cạn rồi…”

————

Tiểu kịch trường:

Lâm Trần ( dùng sức ): Hự hự! Hự hự! Mệt quá đi (ノω・`o)…

Giang Mặc: Người đang làm gì vậy?

Lâm Trần ( buồn rầu ): Gừng này già quá! ( đưa Giang Mặc cối đá ý bảo giã gừng), đã giã gần và vắt gần hết nước gừng rồi!

Giang Mặc ( trầm mặc nhìn gừng bị giã trong cối):… sao đột nhiên lại nấu nước gừng?

Lâm Trần ( mong đợi ): Ta thực sự muốn uống gừng mà ngươi từng làm lần trước… à ừm… Là sữa gừng đó! Ta chỉ vắt nước gừng trước cho ngươi thôi!

Giang Mặc: Được…