Ở khách sạn lưng chừng núi, Hạ Tử Tinh nhìn Lâm Lập Phong phía đối diện, tò mò hỏi: ” Hôm nay sao anh có thời gian rãnh rỗi đến xem em chụp hình?”
” Anh ra ngoài cùng khách bàn bạc chuyện làm ăn, vừa lúc ngang qua chỗ em nên anh đi xem một chút a.” Lâm Lập Phong trả lời bâng quơ.
Bởi vì tối qua rất bất thường, anh không yên tâm về cô nên mới cố ý tới thăm tình hình công việc của cô một chút.
Không nghĩ tới tên Chris ánh mắt trừng trừng nhìn cô không tha. Ánh mắt kia chỉ sợ là muốn nuốt cô vào bụng cả trăm ngàn lần rồi? Nóng bỏng như vậy, si mê như vậy, ngay cả việc anh tới mà hắn cũng không phát giác.
Tên Chris này quả là nhân vật nguy hiểm! Ngày ngày Tử Tinh cùng hắn ta giáp mặt, anh không tưởng tượng được liệu có chuyện gì sẽ phát sinh? Anh phải nghĩ biện pháp mới được.
” Bắt đầu từ ngày mai, anh sắp xếp cho em một nữ giúp việc, một tài xế.” Lâm Lập Phong nói cho cô biết.
” Tại sao?”
” Anh lo em mệt a. Có bọn họ chăm sóc, em có thể thoải mái một chút.” Anh dịu dàng vuốt mái tóc dài mềm mại của cô. Cô là vậy, mái tóc dài mềm mịn như tơ làm anh hạnh phúc khi chạm vào, sao anh cảm thấy cô như càng ngày càng đẹp? Lực hấp dẫn đối với anh cũng càng ngày càng mãnh liệt!
Hạ Tử Tinh cảm nhận Lâm Lập Phong quan tâm mình, không khỏi cười rạng rỡ. Không ngờ anh cũng có vẻ mặt săn sóc như vậy.
” Vậy cũng tốt.” Cô gật đầu thuần phục.
Lâm Lập Phong nhìn nụ cười đơn thuần nhẹ nhàng trên mặt cô, tâm tình cũng buông lỏng. Thật ra cô là người rất dễ dàng thỏa mãn sao?
” Lát nữa, em muốn chúng ta chơi pháo hoa không?” Lâm Lập Phong nhớ lần trước cô chơi pháo hoa rất vui vẻ.
” Được.” Hạ Tử Tinh gật đầu vui mừng.
Lâm Lập Phong nhìn cô gương mặt tươi cười cao hứng, thật ra ở cùng cô ở một chỗ cũng rất vui vẻ. Nếu không có xung đột, cãi vã anh cũng muốn cùng cô vui vẻ bên nhau.
——————–oOo———————-
Hạ Tử Tinh từ sáng sớm đã nhận được tin đi công tác đảo Hải Nam trong 3 ngày chụp ngoại cảnh, cô lập tức thu thập hành lý chuẩn bị lên đường. Khi tới sân bay mới phát hiện ra Chris đã ở đó. Cô nhất thời cảm thấy rất kỳ quái. Đại tổng tài bình thường không đi theo tổ chụp ảnh đi chụp ngoại cảnh, hắn ta sao lại……?
Không phải là tự mình đi sao? Lòng cô trầm xuống. Mấy ngày qua, ánh mắt hắn nhìn làm cả người cô không tự nhiên.
Hiện tại cùng nhau đi đảo Hải Nam, cô nên giữ khoảng cách với hắn thì hơn.
Trước khi lên máy bay cô gọi điện thoại cho Lâm Lập Phong nói cho anh biết chuyện này. Anh nghe xong tức giận vô cùng: ” Không được phép đi! Em có nghe không?”
” Em đi công việc a. Không thể muốn đến thì đến, không muốn đi thì không đi được.” Hạ Tử Tinh cố thử giải thích cho anh hiểu.
” Sao không báo từ trước?” Lâm Lập Phong chất vấn.
” Em cũng mới nhận được thông báo.”
” Đi mấy ngày?”
“3 ngày.”
” Giúp việc Tĩnh cùng tài xế Diêu có đi cùng em không?” Lâm Lập Phong hỏi. Người vừa mới thu xếp ở cạnh cô sợ rằng không kịp đi theo sau.
” Không có, hai người họ không kịp mua vé.”
Đáng giận! Lâm Lập Phong một tay đập vào mặt bàn, tay kia nắm điện thoại ra lệnh cho cô: ” Em trở về cho anh! Anh không cho phép em đi!”
” Anh rốt cuộc có nói đạo lý không?” Hạ Tử Tinh đánh cuộc lên tiếng.
” Anh chính là không cho phép em đi!” Lâm Lập Phong không nói đạo lý chút nào.
” Không thể nào!” Hạ Tử Tinh kiên quyết, đóng điện thoại, không để ý tới Lâm Lập Phong cố tình gây sự nữa.
Chẳng qua cô đi vì công việc, anh có cần phải tức giận đến vậy không? Thật không cách nào nói lý được!
Cô lại dám ngắt điện thoại? Lâm Lập Phong tức giận không thể tha thứ ném di động xuống mặt đất. Điện thoại lập tức vỡ tan thành nhiều mảnh nhỏ.
Ngồi ở bên ngoài, Tiêu Quân nghe được thanh âm vang dội, lập tức đẩy cửa vào xem chuyện gì xảy ra? Chỉ thấy trên mặt đất điện thoại đã vụn chỉ còn từng mảnh nhỏ. Xem ra tổng tài đang rất tức giận!
Hắn đi theo Lâm Lập Phong đã 5 năm, mới chỉ nhìn thấy anh ném hỏng hai cái điện thoại, hơn nữa còn trong 2 tháng, đều vì Lâm thiếu phu nhân. Có thể thấy được địa vị Lâm thiếu phu nhân ở trong lòng tổng tài nặng bao nhiêu! Mới chỉ qua loa mấy câu nói đã làm tổng tài giận đến bộ dáng này.
Xem ra yêu đương cũng không nhất định là chuyện vui a.
” Đổi cho tôi cái khác!” Lâm Lập Phong nói với Tiêu Quân.
” Vâng, tổng tài.” Tiêu Quân gật đầu, nhặt mảnh vỡ điện thoại trên mặt đất rồi đi ra ngoài.
Lâm Lập Phong ngồi vào ghế xoay, xoay người nhìn bầu trời xanh thẳm không thấy tận cùng, cảm thấy tâm tình thật không tốt. Nhất định là do Chris giở trò quỷ!
Đột nhiên đi đảo Hải Nam làm anh ứng phó không kịp! Đến lúc đến đảo Hải Nam, Chris có thể tiếp cận Tử Tinh! Dã tâm của Chris sao anh chưa nhìn thấu chứ? Chỉ có Hạ Tử Tinh đầu óc đơn thuần là không biết mà thôi.
Thời gian khẩn cấp như vậy, ngay cả người hôm nay anh thu xếp đều không thể theo kịp! Thật nham hiểm a, Chris! Như vậy ngay cả cơ hội ngăn cản bọn họ cũng không có!
Xem ra Chris đối với Hạ Tử Tinh là thật động tâm. Song, tim anh, giờ khắc này vì sao bối rối đến thế?
Đầu anh hiện lên hình ảnh Hạ Tử Tinh cùng Chris thân mật ôm nhau…… anh cố sức vứt bỏ ảo tưởng không nên có trong đầu. Bọn họ có thể như vậy không? Tử Tinh có phản bội anh không?
Lúc trước chuyện cô cùng Lý Vĩ Hoành đã làm anh rất tức giận. Nếu lần này cô dám cùng tên Chris ác ma kia cấu kết, anh tuyệt đối sẽ không tha cho cô! Hạ Tử Tinh! Không được phản bội anh! Anh nhắm chặt hai mắt, dựa trên ghế làm việc.
Một lúc lâu, anh mở đôi mắt sắc bén, nhấn ống nói điện thoại trên bàn làm việc: ” Tiêu Quân, xem xét công việc ba ngày tiếp xem có thể bớt ra một ngày để tôi đi đảo Hải Nam một chuyến.”
” Vâng, tổng tài.”