Boss Phản Diện Cũng Muốn Yêu Đương!?

Chương 4: Thế giới thứ nhất: Hoa hạ chớm nở - bức thư tỏ tình (4)




Phòng y tế.

Cạch. Mở cửa. Tiếng bước chân. Cậu thiếu niên dáng dấp cao ráo bước vào. Khuôn mặt với ngũ quan tinh xảo như được chạm khắc tỉ mỉ đến từng mi-li-mét. Trên người mặc đồng phục nhưng vẫn lộ rõ khí chất riêng, tỏa sáng ngời ngời.

Hồng Úy bất giác nhớ lại trước lúc mất hẳn ý thức. Trong trạng thái mơ hồ hình như người này đã ẵm mình?

"Người này là ai?" Hồng Úy quan sát cậu ta đang tiến tới ngồi bên mép giường mà Dương Hoa Hạ đang nằm.

Cơ hội Ba Trăm lên sóng đây rồi: "Trong lúc ngài ở trạng thái phục hồi năng lượng do sự cố kia, tôi đã tìm hiểu về nhân vật này"

Quơ quơ cái móng mèo lập tức biến ra một cửa sổ làm việc: "Cậu ta đã đưa cơ thể nguyên chủ đến phòng y tế, tên là Tân Hi Ngạo..."

Tiếng? Chuyện gì vậy? Không nghe được? Vù vù...

Phải thật cẩn thận... Gắn thêm hình trái tim nhỏ, xong rồi! Bức thư tỏ tình!
"Kí chủ?" Ba Trăm lo lắng khi thấy cô trong trạng thái kì quái.

[PHÁT HIỆN NGUỒN NĂNG LƯỢNG LẠ]

[ĐANG TIẾN HÀNH LOẠI BỎ]

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Dao động năng lượng rất bất ổn. Thế giới này ắt có vấn đề - mèo ta nhận định.

Rạo rực, hồi hộp và háo hức... thình thịch: "Hôm nay tôi sẽ tỏ tình."

Thanh âm của sự rung động trong tôi thôi thúc cất lời: "Tôi thích cậu". Tôi đã làm được! Sao cậu ấy không nói gì? Lẽ nào...

Tôi đưa cậu ấy bức thư và chạy thật nhanh thật nhanh. Tôi sợ...

Soẹt... roẹt...

[HOÀN TẤT]

Lấy lại tầm nhìn, Hồng Úy đến một lời cũng chẳng nói.

Ba Trăm thấy lạ. Kí chủ của nó chưa trở lại sao? Liền gọi: "Kí chủ? Kí chủ?" hai cái chi trước của mèo ta vỗ vỗ má Hồng Úy "Sao không có động tĩnh gì nhỉ?"

"Hệ thống, ngươi thấy sao?" Hồng Úy nghiêm túc.
Mèo ta thu hai móng giò.

Hẳn là giờ làm việc đã bắt đầu, Ba Trăm chuyên nghiệp: "Tôi đoán thế giới này có điểm bất thường. Năng lượng linh hồn dao động đã ảnh hưởng lẫn hai lần còn khá lớn. Chưa kể, kí chủ đã thoát xác của nguyên chủ mà vẫn bị tác động."

Chốt câu "Ngài nên cẩn thận."

"Trong những lần giao động năng lượng linh hồn, ta đã thấy những kí ức xa lạ" Hồng Úy đưa tay chạm giữa không chung tạo ra luồng biến động.

Tinh!

[KẾT NỐI DỮ LIỆU] - Tinh - [HÌNH ẢNH]

Những hình ảnh động liên tiếp xuất hiện giăng xung quanh cộng thêm cả âm thanh chân thực. Ba Trăm xem mà hoang mang. Nhiều nghi vấn được đặt ra...

Các mảnh hồi ức là của linh hồn ủy thác?Chẳng lẽ là người xuyên không? Tại sao? Bị thế giới EYTE01 bài xích chăng?

"Những cái này là của nguyên chủ sao?" Ba Trăm nhìn màn hình, nói.
"Ừm" Hồng Úy gật đầu "Và còn nhiều điều ta rõ lắm"

Ba Trăm phản đoán "Kí chủ, có thể là liên quan đến người xuyên không..."

"Không phải" Hồng Úy chắc chắn "Thế giới này có nguồn năng lượng Đen"

Mèo ta kinh ngạc "Nguồn năng lượng Đen!?"

...****************...

Cửa sổ mở, rèm trắng tung bay. Gió thổi lùa vào. Ánh sáng chiếu rọi. Ngoài kia, sân vận động đang ồn ào.

Bác sĩ nhắc nhở: "Cô bé tụt đường huyết nên mới ngất đi. Cuối cấp rồi, ngoài học hành ra thì phải ăn uống nghỉ ngơi hợp lí một chút còn có sức mà ôn luyện" rồi liếc nhìn cậu thiếu niên vẫn im lặng. Thở dài, nữ bác sĩ đứng dậy rời phòng: "Đúng là tuổi trẻ!"

Tân Hi Ngạo nhẹ nhàng vuốt ve một bên má thiếu nữ xinh xắn, vén gọn lọn tóc không gọn gàng. Biểu cảm của cậu ta không chút biến hóa. Nhưng hãy để ý kĩ, sâu trong ánh mắt kia...

Cảm xúc này là gì? Lo lắng? Tại sao cậu ta lại lo cho người con gái này? Rõ ràng là lần đầu gặp, không chút liên quan. Khi nhìn thấy cô ngã xuống, tim cậu như ngừng đập. Sợ hãi!? Cậu không thể giữ bình tĩnh. Phản xạ lại là cứu người chưa từng biết này. Lo sợ rằng nữ sinh ấy sẽ biến mất, rời khỏi...

Rời khỏi?

Tại sao?

Càng suy nghĩ, cậu không thể hiểu nổi bản thân. Tự hỏi cậu thực sự là ai?

Tân Hi Ngạo!