So với đường lên núi, đường xuống núi càng khó đi hơn, Nhạc Thính Phong bước từng bước một xuống dưới, vô cùng cẩn thận, sợ mình đạp hụt rồi ngã xuống. Cậu ngã cũng không sao, cái chính là cậu sợ ngã đè phải Thanh Ti.
Hai người đi xuống núi rất chậm, Thanh Ti hỏi Nhạc Thính Phong có mệt hay không, thấy trán cậu đổ mồ hôi thì lại bảo cậu dừng lại nghỉ ngơi, để cậu ăn uống một chút.Trên đường xuống núi gặp rất nhiều người, tất cả đều không nhịn được mà nhìn hai đứa trẻ, ai bảo bộ dạng hai đứa đều rất đẹp mắt, hơn nữa điều buồn cười nhất chính là dọc đường đi không hề thiếu mấy cô bé trẻ tuổi sáp đến gần Nhạc Thính Phong. Hiện giờ vóc dáng của Nhạc Thính Phong đã cao lớn hơn trước rất nhiều, chính là hình mẫu thiếu niên anh tuấn, khiến không ít nữ sinh yêu thích. Cách tiếp cận Nhạc Thính Phong của mỗi người không giống nhau, có người tiến lại chào hỏi, có người thì đến nói chuyện phiếm với Thanh Ti trước, có người trực tiếp chọc ghẹo Nhạc Thính Phong.Nhạc Thính Phong lạnh lùng nghiêm mặt, vô cùng mất kiên nhẫn.Mồm miệng cậu rất độc, mấy cô bé da mặt mỏng bị cậu nói vài câu liền không nhịn được mà bỏ chạy, nhưng vẫn có người lại cố tình coi đó là lời cậu khen mà cười đến vô cùng vui vẻ. Đối với loại người da mặt dày như tường thành này, Nhạc Thính Phong cũng là rất bất đắc dĩ.Như cô gái trước mắt này, quấn quít lấy Nhạc Thính Phong đã quá 10 phút, gương mặt khá ưa nhìn, còn đi đôi giày cao gót, rõ ràng không phải đi leo núi mà.Cô gái đó vốn định lên núi, nhưng sau khi nhìn thấy Nhạc Thính Phong thì lại đi xuống núi luôn.“Em trai à, giờ chắc em đang đi học nhỉ? Hẳn là đang học trung học phải không?”Thanh Ti ghé vào vai Nhạc Thính Phong, nhàm chán nhìn bà chị đang không ngừng mấp máy đôi môi đỏ mọng, nghĩ thầm: Này chị, chẳng lẽ chị không thấy anh tôi đang cảm thấy chị rất phiền sao?Nhạc Thính Phong không để ý tới cô gái đó, cậu đã nói nhiều rồi nhưng cô này là loại con gái không biết thế nào là ngượng ngùng.Cô gái lại hỏi: “Cô bé này là em gái em đúng không, thật là xinh xắn nha, gen nhà các em thật tốt, đợi đến khi cô bé này trưởng thành không biết sẽ có bao nhiêu nam sinh theo đuổi đây.”Nhạc Thính Phong lạnh lùng nghiêm mặt: “Liên quan gì đến cô?”“Chị đang khen em gái em mà! Chị nói thật đó, em cứ yên tâm đi, chờ đến khi con bé lên sơ trung, đến lúc đó cho dù em không cho con bé yêu đương thì nó cũng vẫn làm thôi, thời điểm con gái động lòng với mối tình đầu, làm sao mà nhẫn nhịn được chứ...”Nhạc Thính Phong dừng lại, gầm lên một tiếng: “Cút!!!”Dù gì cậu cùng từng giết người, từng trải qua cảnh gió tanh mưa máu tàn nhẫn. Cậu càng giận thì sát khí ẩn giấu trong thân thể càng không thể khống chế được mà thoát ra ngoài.Cô gái kia sợ tới mức bắp chân mềm nhũn, cảm giác như mình sắp bị giết tới nơi.Sau khi hoàn thành đợt quân huấn mùa đông, trên đường trở về người huấn luyện viên có nói với cậu rằng chuyện giết người và không giết người chung quy lại là không giống nhau, người có kinh nghiệm là có thể cảm giác được. Khi cậu về đến nhà thì phải chịu đựng, phải đè ép xuống, hiện giờ cậu còn nhỏ tuổi, nếu không thể khống chế được sát khí của mình thì đôi khi sẽ gây tác dụng ngược lại, làm nhiễu loạn tâm trí. Đối với một đứa trẻ, đây không phải chuyện tốt đẹp gì, tâm trí của trẻ con chung quy lại vẫn không thể so sánh với người lớn được.