Sau đó tất cả liền bị thầy giáo Chu răn dạy: “Các em có thể tin tưởng vào bản thân mình một chút được không? Đừng cho rằng lần này các em thi không tốt, lần này đề ra không dễ chút nào, các em thử nhìn thành tích của lớp A mà xem. Nhiều học sinh còn không bằng các em đâu. Mặc dù vậy các em cũng không được kiêu ngạo. Thầy hy vọng mọi người có thể tiếp tục duy trì tinh thần tích cực tiến về phía trước như thế này cho đến khi kỳ thi kết thúc.”
***Buổi tối thứ bảy, Tiểu Ái gói bánh chẻo, còn làm thêm vài món ăn. Cô gắp cho Nhạc Thính Phong một miếng rau rồi nói: “Gần đây cháu học hành vất vả, mặt mũi cũng hốc hác hết cả rồi.”Nhạc Thính Phong sờ sờ mặt mình: “Đâu có dì Tiểu Ái, cân nặng của cháu vẫn thế mà, có giảm cân nào đâu.”“Nhưng mà rõ ràng là gầy đi mà. Trên mặt không còn chút thịt nào nữa rồi.”“Có thể là do cháu cao lên đó ạ. Hai tháng nay hình như cháu đã cao thêm ba, bốn cm rồi.”Tốc độ tăng chiều cao của Nhạc Thính Phong thật sự rất nhanh, mới có mấy hôm mà quần đã không thể mặc được nữa rồi. Hiện giờ khi Thanh Ti nói chuyện với cậu thì cậu nhất định phải ngồi xổm xuống mới có thể nói chuyện được với cô bé.Tiểu Ái cười nói: “Cao lên thì càng phải bồi bổ cho tốt chứ, tránh thiếu cái nọ cái kia, bằng không sau này cháu nhất định sẽ bị chuột rút. Nào, ăn nhiều thêm một chút đi.”Nhạc Thính Phong cảm thấy rằng kể từ khi cậu từ trại quân huấn mùa đông về, cậu được quan tâm nhiều hơn so với trước kia, đặc biệt là dì Tiểu Ái. Điều này khiến cho Nhạc Thính Phong cảm thấy ấm áp, cảm động nhưng đồng thời lại cảm thấy kỳ quái.Nhưng mà không lâu sau, cậu đã nghĩ rõ ràng.Nhất định là mọi người thấy lúc trước cậu đã phải chịu nhiều khổ sở nên mới đối xử với cậu tốt như vậy. Ngay cả Du Dực hiện giờ cũng đã đối xử với cậu tốt hơn trước đây. Buổi sáng khi tập luyện với chú ấy, thân thủ của Nhạc Thính Phong đã trở nên lợi hại hơn không ít. Du Dực cũng nhịn không được mà khen cậu tiến bộ rất nhanh, khả năng học hỏi rất cao, quả thực là học một biết mười.Nhạc Thính Phong còn chưa hề hay biết cả nhà Du Dực đã muốn bồi dưỡng cậu trở thành chàng rể tương lai của Thanh Ti. Hơn nữa, mọi người nhiều khi tự nhiên lo lắng cảm khái rằng về việc sau nếu Thanh Ti gặp phải một người chồng không tốt thì họ nên làm gì bây giờ, chỉ cần mường tượng ra cảnh con bé phải chịu khổ là bọn họ đã không thể chịu nổi.Du Dực còn cảm khái với Nhạc Thính Phong rằng: “Chú thật sự không dám nghĩ tới cảnh nếu về sau có một ngày nào đó, chú phải gả Thanh Ti cho một tên con trai xa lạ. Con bé phải sống ở nhà tên kia, xa cách chúng ta. Lúc đó chú phải làm sao bây giờ? Nếu có người bắt nạt con bé, chú cũng không thể biết ngay lập tức được.”Lời này khiến Nhạc Thính Phong nghe mà cảm thấy trong lòng vô cùng chua xót, không thoải mái chút nào.Về sau Thanh Ti sẽ phải gả cho một tên con trai xa lạ nào đó, rời khỏi ngôi nhà này. Từ nay về sau, trong nhà sẽ không còn bóng dáng của Thanh Ti nữa. Hơn nữa hiện giờ đám con trai xấu xa có rất rất nhiều.Nhạc Thính Phong cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì.Du Dực liếc nhìn cậu, trong lòng thâm cân nhắc, không biết có thể dựa vào thằng nhóc này hay không đây.