Sau khi đăng kí kết hôn. Lâm Nguyệt Y chuyển sang tòa thành của Cố Thiên Vũ ở.
Chiếc Ferrari dừng lại ở một tòa thành nguy trang lộng lẫy. Một mùi hương hoa lưu ly tràn ngập mũi. Đây là hoa mà Lâm Nguyệt Y thích nhất. Nhưng chưa bao giờ đến được cánh đồng hoa. Hôm nay nàng được gặp một vườn hoa lưu ly trải dài hơn 160m, mà nàng sống ở đấy tận 3 tháng. Lâm Nguyệt Y phấn khích, mở miệng tán khen. - " lộng lẫy ". Nụ cười trên môi của Cố Thiên Vũ dần dần hiện lên, hắn biết nàng thích loài hoa này, nên đã trồng hẳn một vườn, làm cho nàng vui như vậy, thật sự hắn cũng vui lây. - " nếu em thích, vậy ở đây cả đời cũng được ". Cố Thiên Vũ cúi người khẽ vào tai nàng thì thầm. Lâm Nguyệt Y giật mình vì câu nói của hắn. Và nhớ lại bản hợp đồng hôn nhân. - " không cần phải ở cả đời, ở ba tháng là đủ rồi ". Đi vào tòa thành, hàng hoa lưu ly nở tím thắm lòng người, tỏ hương hòa cùng ánh náng chiều tà, tạo nên khung cảnh đẹp rung động lòng người. Lâm Nguyệt Y bước đi nhẹ nhàng, đưa tay sờ vào những chiếc bông lưu ly nở rộ, những con bướm bay lên từ những bông hoa, sắc trời tỏ nắng chiếu thẳng xuống hoa lưu ly đang dần dần hé nở cánh. Lâm Nguyệt Y như lạc vào xứ sở thần tiên, từ nhỏ, nàng luôn mặc định rằng ở nơi xứ sở thần tiên là một nơi thơ mộng, rất nhiều hoa, và hôm nay xứ sở thần tiên này được hiện diện trước mắt nàng. Cố Thiên Vũ theo sau bước chân nàng, hắn cũng hạnh phúc theo những nụ cười của nàng. Hôm nay nàng mặc một chiếc váy cổ điển màu tím, cũng giống như màu hoa lưu ly này, nàng đi vào trong khu vườn lưu ly thật sự giống như một công chúa vậy, một nét chấm phá nhẹ nhàng mà sâu sắc. Đi vào cửa chính. Một bộ ghế salong màu trắng lớn được đặc tại vị trí trung tâm nhà, và người ngồi ở chiếc ghế chính là ông của Cố Thiên Vũ. Cố Thiên Vũ bước vào cửa chính trước, Lâm Nguyệt Y đứng sau lưng hắn, nàng nhìn thấy toàn bộ quá trình hắn chào ông của mình. - " thưa ông nội, cháu mới về ". Cố Thiên Vũ cúi thấp người chào ông sau đó lại gần ôm ông một cái. Lâm Nguyệt Y chứng kiến cảnh này, tâm tình của nàng đối với hắn cũng có thay đổi đôi chút. Một người cao ngạo, lạnh lùng như Cố Thiên Vũ lại hiền dịu, tôn kính ông của mình như vậy sao. Có lẽ đây mới là con người thật của hắn. Cố Thiên Vũ vòng tay qua eo Lâm Nguyệt Y đi tới. - " thưa ông nội, còn đây là vợ của cháu, chúng con yêu nhau được ba tháng và đăng kí kết hôn vào tháng trước ". Ông nội của Cố Thiên Vũ cười lớn vì rất ân ý cháu dâu này. - " tốt, tốt, nếu vậy tuần sau hai đứa con sẽ tổ chức hôn lễ, hôn lễ của Cố gia không thể qua loa được ". Cái gì, tổ chức hôn lễ, nàng cứ ngỡ chỉ đến mức độ là đăng kí kết hôn thôi chứ, sau lại thành ra thế này. Nàng quay sang Cố Thiên Vũ bằng ánh mắt cầu cứu, nàng kéo hắn xuống nói khẽ vào tai hắn. ( 1m85-1m65). - " chẳng phải trong hợp đồng không có ghi là tổ chức hôn lễ hay sao, sao lại thành ra thế này ". Cố Thiên Vũ bị chọc cười bởi ánh mắt của nàng. Hắn lấy tay xoa tóc nàng rồi cố tình nói lớn tiếng. - " vợ à, vợ nói chúng ta nên tổ chức hôn lễ ở biển sao? Anh cũng nghĩ vậy, vậy quyết định vậy đi, tuần sau, chúng ta sẽ có một hôn lễ lông trọng ở bãi biển ". Hắn quay sang ông nội " đúng không, ông nội ". Lâm Nguyệt Y thật sự lúc này chỉ muốn đánh bản thân mình, sao lại vì chút mềm lòng mà chui đầu vào rọ. - " haha đúng vậy, quyết định vậy đi, hai đứa cứ làm chuyện của hai đứa, còn về hôn lễ ta sẽ cho người sắp xếp. Nhanh nhanh lên, ta muốn bế cháu lắm rồi ". Ông nội vừa cười tươi vừa nói. "Cái gì, ông nội muốn có cháu bế, ôi trời tình huống gì đây, đây là đâu và tôi là ai " đây là câu nói hiện giờ trong đầu của Lâm Nguyệt Y. Nàng rối đến mức không nghĩ được cách nào để đối phó, nên đành kéo Cố Thiên Vũ lên phòng. - " thưa ông nội, con đi đường xa cảm thấy rất mệt, con muốn lên phòng nghỉ ngơi một lát, có được không ạ ". Rối quá, đây là cách cuối cùng nàng có thể làm để tránh mặt ông nội. - " được, được chứ, con đi đường xa cũng mệt rồi. Vũ nhi, con đưa cháu dâu của ta lên phòng nghỉ ngơi đi ". Ông nội vừa cười vừa nói. - " dạ được ". Cố Thiên Vũ quay sang nói với Lâm Nguyệt Y.:" em đi đường xa mệt rồi, lên phòng nghỉ ngơi nào ". Lâm Nguyệt Y sợn da gà khi nghe mấy câu nói của Cố Thiên Vũ, nàng trừng mắt với hắn, ánh mắt lộ rõ sự tức giận. Trên phòng. - " tình huống gì đây hả, chẳng phải anh bảo là chỉ có đăng kí kết hôn thôi sao, sao lại tới mức độ tổ chức hôn lễ thế này, còn, còn cái chuyện con cái gì nữa, anh giải thích cho tôi mau lên ". Lâm Nguyệt Y ấm ức đầy bụng, vời lên tới phòng liền xả ra hết. Cố Thiên Vũ ngại ngùng, rồi nhìn chằm chằm vào nàng, ánh mắt không rời đi. - " anh nói gì đi chứ hữ, im re vậy ". Nàng dọc theo ánh mắt của Cố Thiên Vũ nhìn xuống. Ôi trời nút áo sơ mi trên của nàng đỡ bung ra từ lúc nào, để hở nguyên rãnh ngược căng mộng hấp dẫn. Thì ra đó là lí do hắn cứ nhìn chằm chằm, mặt còn đỏ lên. Lâm Nguyệt vội lấy tay che lại, nàng cũng không mắng hắn biến thái, vì nàng nghĩ, chắc hắn cũng ao ước như nàng lắm. Dù sao tình yêu nam nhân với nhau, thì cũng có một người là nam, một người là nữ chứ. Lâm Nguyệt Y ho một tiếng. - " khụ khụ, ờ, anh không cần lo, sau này anh cũng sẽ cùng thư kí của anh hạnh phúc thôi, tôi thông cảm mà ". Nàng lấy tay vỗ lưng hắn. Cố Thiên Vũ ngây người nhìn nàng, hắn không nghĩ là nàng có mức tưởng tượng cao đến vậy, có thể suy nghĩ và nhớ ra chuyện đó ở tình huống này, nếu như là cô gái khác, sẽ thét lên và chửi " đồ biến thái ".