[Bóng Tối & Ánh Sáng I] Tàn Sát

Chương 52: Cự Giải - Vợ cũ




[Tôi tự hỏi là nếu như mấy bài nhạc Vpop hot được quay MV dựa trên nội dung của các truyện ngắn trong "Tàn sát" thì sẽ như thế nào nhỉ?]

Sau khi Huyền chết được ba năm, Kiên quyết định đi bước nữa. Ông lấy vợ mới là Tâm - một người phụ nữ làm chủ quán cà phê ngay gần nhà ông. Tâm không phải người xinh đẹp, lại đã quá lứa, nay lấy được người chồng như ông Kiên thì cũng tốt lắm rồi. Nàng mau chóng dọn hết đồ đạc sang nhà chồng rồi hai người sống với nhau hòa hợp, êm ấm, đến nay đã sáu tháng.

Hôm ấy, Kiên đi làm, Tâm ở nhà, chuẩn bị tiền nong để lát nữa ra ngoài quán. Nhưng nghĩ thế nào, nàng lại xắn tay áo lau dọn lại một chút. Thấy cửa nhà kho bị mở, Tâm lại gần, toan đóng lại thì bỗng thấy giữa đống sách báo ngổn ngang, một bức ảnh phóng to được đặt đặt rất ngay ngắn. Đó là ảnh cưới của Kiên và vợ cũ của ông là Huyền. Trong ảnh, trông Huyền rất xinh đẹp. Chỉ vì không may bị sảy thai, nàng mắc bệnh tâm thần rồi treo cổ tự tử ngay trong nhà. Cái chết của Huyền làm tất cả mọi người trong khu phố cảm thương. Trong số những người bị shock trước cái chết ấy có cả Tâm. Nàng cũng đến chia buồn với gia đình người quá cố, và đó là lần đầu tiên nàng gặp bác sĩ Kiên.

Giờ này, khi đứng đối diện với dung nhan người vợ cũ của chồng mình, Tâm không tránh khỏi cảm giác xót xa. Nàng tự biết rằng mình khó mà bằng Huyền được. Một người phụ nữ vừa dịu dàng, vừa xinh đẹp lại đảm đang như Huyền là ước mơ của không biết bao nhiêu người đàn ông trên đời này. Huyền chính là hình mẫu Cự Giải nữ đích thực, thích chăm lo cho gia đình và giàu đức hy sinh. Ấy thế mà nàng lại chết trẻ.

Tâm quyết định lấy khăn lau cho sạch bức ảnh rồi lấy giấy bọc kín lại cho khỏi bụi. Xong, nàng cất vào một góc riêng trong kho để khỏi lẫn với những thứ rác rưởi khác.

*****

Đã ba đêm nay, đêm nào Tâm cũng mất ngủ. Nàng vừa phát hiện ra mình có thai hai tháng. Kiên phải trực đêm không về ngủ với nàng được. Tâm đành ôm cái bụng vẫn còn phẳng lì đi ngủ một mình. Nàng không muốn thế chút nào. Bởi giấc ngủ của Tâm luôn luôn bị những cơn ác mộng quấy rầy. Khi thì nàng mơ thấy mình bị chết chìm. Khi thì nàng thấy mình bị ai đó đáp đập rất dã man. Khi thì nàng lại bị bóng đè, nằm cứng đơ trên giường, không tài nào nhúc nhích được. Mỗi lần thức dậy, Tâm lại thấy lưng mình ướt đẫm mồ hôi. Nàng luôn mơ hồ cảm thấy một thế lực bí ẩn đang lởn vởn trong ngôi nhà này. Không ai khác, Tâm nghi rằng đó là hồn ma của Huyền. Huyền chưa thể siêu thoát. Có lẽ Huyền không chấp nhận được sự thật rằng nàng đã chết và cần phải để Kiên đi bước nữa. Nàng quay lại mái nhà xưa hòng đuổi Tâm ra và giữ ông Kiên cho riêng mình.

Tâm dĩ nhiên không nói cho chồng về những chuyện kỳ lạ nàng đang gặp phải. Bác sĩ Kiên là con người của khoa học. Không đời nào ông tin vào những chuyện ma quỷ, người chết hiện về. Tâm mà kể ra, chồng nàng sẽ tưởng rằng nàng lo lắng cho thai nhi quá mà đâm ra ngớ ngẩn.

*****

Rồi mọi chuyện càng ngày càng nghiêm trọng hơn. Đó không đơn thuần là những cơn ác mộng hàng đêm nữa. Trong nhà, đồ đạc tự động dịch chuyển. Những tờ báo và hóa đơn bị lấy mất và cắt xé nham nhở. Đêm nào cũng như đêm nào, Tâm liên tục nghe thấy tiếng đóng mở cửa và tiếng chân người đi đi lại lại trên những bậc thang gỗ. Sự có mặt của hồn ma người đàn bà vắn số trong ngôi nhà này làm Tâm thấy cực kỳ mệt mỏi. Nàng không hề sợ hãi. Bởi Huyền chẳng làm gì hại đến nàng. Nhưng cứ đà này thì Tâm không thể chịu nổi nữa. Đúng ra là Tâm sẽ không thể ở nhà một mình được nữa bởi hồn ma không bao giờ hiện lên mỗi khi bác sĩ Kiên có nhà.

Đêm hôm đó, khi nằm bên Kiên, Tâm quyết định kể hết chuyện cho chồng mình:

- Anh ạ.

- Sao hả em? -Kiên nằm nghiêng sang phía vợ. Ông đưa tay âu yếm xoa cái bụng bầu năm tháng của Tâm để thể hiện tình cảm với cả hai mẹ con nàng.

- Có chuyện này... -Tâm thu hết can đảm nói thẳng với chồng. -Anh có nghĩ là chị Huyền chưa siêu thoát không? Mỗi khi anh không ở nhà em hay gặp nhiều chuyện... kỳ lạ và đáng sợ lắm.

- Em nằm mơ ngủ đấy à?

- Thật mà! -Tâm chặc lưỡi. Nàng hơi lạ vì ông Kiên đột nhiên giở giọng sỗ sàng ra với nàng. Từ hồi lấy nhau đến nay, đây là lần đầu tiên nàng bị chồng nạt.

Kiên đột ngột vùng dậy tát liên tục vào mặt Tâm và gắt lên:

- Im đi! Ma với quỷ gì! Ngủ ngay cho tôi!

Tâm không thể ngờ được người chồng mà nấy lâu này nàng vừa yêu vừa cảm mến lại là một kẻ vũ phu. Không, vũ phu thôi thì chưa đủ. Hắn là một tên điên. Trừ bọn điên ra, chẳng có thằng khùng nào lại tự dưng đi đánh vợ đang mang bầu vì một chuyện rất không đâu. Biết đâu, ừ biết đâu đấy! Ngày xưa chính Huyền cũng đã bị bạo hành khi đang mang thai và chính những trận đòn của Kiên đã làm nàng bị sảy thai, rồi sau đó là trầm cảm và treo cổ tự sát ngay trong căn nhà này. Có khi chính gã đã giết vợ cũ, rồi ngụy tạo hiện trường để đánh lừa người khác cũng nên!

Tâm không kịp đỡ những cú tát bỏng rát của chồng. Nàng ngồi dậy, quay mặt đi để tránh. Hành động tự vệ ấy khiến Kiên điên lên. Y dùng nắm đấm thụi túi bụi vào đầu, vào lưng Tâm. Nàng vùng chạy ra ngoài, nhưng bị Kiên túm tóc tát tiếp. Y vật nàng ngã ngửa ra đất, tụt quần nàng ra để chứng tỏ rằng trong cái nhà này, y là người có quyền sinh quyền sát. Tâm thấy ghê tởm thằng chồng độc ác và hung bạo, nhưng nàng không sao vùng dậy được. Bàn tay Kiên dí mạnh trên cổ nàng, ấn xuống làm nàng nghẹt thở. Giờ phút này Tâm bỗng thấy hối hận vì đã không dọn đi ngay khi khi Huyền bắt đầu hiện về. Huyền đã cố cảnh báo Tâm về thằng chồng độc ác. Huyền muốn đuổi Tâm đi để bảo vệ Tâm không phải chết như nàng.

Tâm muốn nghẹt thở. Kiên đang bóp cổ nàng. Mặt nàng tím lại, lưỡi lè ra. Chợt Kiên buông ta và ngã ngửa ra đằng sau. Y hốt hoảng vùng bỏ chạy. Nhưng một thế lực nào đó đang bước đi rầm rập trong ngôi nhà này. Những tiếng chân chạy loạn càng lúc càng gần hơn.

Một bàn tay vô hình lôi tuột Kiên vào cái nhà kho. Cửa kho sập lại. Tâm nằm sóng soài trên nền nhà. Nàng lết đến gần, chỉ nghe tiếng Kiên la hét, tiếng chân giãy giụa.

Cửa kho tự động mở ra. Kiên biến mất rồi.

Tâm thấy bức ảnh cưới của Kiên và Huyền nằm chỏng chơ trên sàn. Khuôn mặt của hai nhân vật trong ảnh đã biến đổi. Huyền thì lườm lườm giận dữ. Còn mặt Kiên thì trắng bệch cắt không còn giọt máu.