Bỗng Một Ngày Chợt Nhận Ra Anh Đã Yêu Em Rồi

Chương 50: Cầu hôn.




Buổi tối ở trong phòng ngủ của Phúc Hưng ở Lê gia, Anna đang đứng nhìn ra ngoài cửa ngắm cảnh đêm hôm nay thật đẹp, cô đang suy nghĩ thì Phúc Hưng đi đến hỏi cô:

Em đang suy nghĩ gì vậy?Em đang nhìn cảnh đêm đã rất lâu rồi em mới cảm thấy bình yên như vậy?Anh nắm tay cô đi ra ngoài ban công có để cái nghế ngồi ngắm cảnh, anh ngồi xuống và để cô ngồi trên đùi mình nói:

-Anh cũng vậy bởi vì có em cuộc sống của anh mới trở nên ý nghĩa.

Vừa nói xong anh lấy chiếc nhẫn cưới của cô đeo vào tay Anna và nói:

-Lần này em không được tháo ra nữa đâu đấy biết không bé cưng?

Anna gật đầu và cúi xuống hôn lên môi anh một cái nói:

Em cám ơn anh, cám ơn anh đã luôn yêu em và không bỏ cuộc khi em rời đi, em yêu anh Phúc Hưng.Anh cũng yêu em vợ yêu.Nói rồi anh kéo cô xuống và hôn lên đôi môi ngọt ngào của cô, đôi môi mà mỗi lần hôn anh đều phải tìm cách, bây giờ thì cô đã tự nguyện hôn anh rồi.

****************

Sau khi khám thai em bé khỏe mạnh thì cả nhà lập tức về Mỹ, bởi vì Phúc Hưng đã bỏ bê công việc trong suốt khoảng thời gian đi tìm cô, nên bây giờ anh phải trở về làm việc.

Anna có bầu nhưng không có hành nhiều, chỉ có thèm ăn chua và ăn hơi nhiều một chút thôi, cô không muốn ở nhà vì cô thích đi làm nên đã năng nỉ và dụ anh đủ cách hết Phúc Hưng mới cho cô đi làm.

Vào ngày đầu tiên khi cô trở lại công ty ai cũng hết hồn không nghĩ cô còn sống, lúc trước thấy Phúc Hưng đăng hình họ còn tưởng là hình cũ của cô, nhưng rồi cũng chạy đến chúc mừng cô.



Bởi vì Anna rất thân thiện nên cả công ty ai cũng yêu mến cô, hôm nay công ty tăng ca đến tối nên mọi người đều ở lại làm việc.

Anna hơi mệt nên vào phòng nghỉ của Phúc Hưng để nằm nghỉ một chút, nhưng mà vừa nằm xuống một lúc thì tự nhiên cả tòà nhà mất điện.

Cô ngồi dậy và tìm anh nhưng không thấy Phúc Hưng và mọi người đi đâu hết rồi, lúc này thư ký Hứa ở đâu đi vào nói:

-Thiếu phu nhân công ty mất điện rồi nên thiếu gia kêu tôi đến đưa người xuống dưới bởi vì ngài ấy đã ở dưới trước rồi.

Anna mới lấy túi xách theo anh ấy đi xuống dưới, nhưng mất điện tại sao thang máy vẫn hoạt động được? Mặc kệ đi xuống dưới trước rồi tính.

Khi Anna vừa xuống đến sảnh công ty thì thấy có gì đó không đúng, cô không thấy một bóng người nào hết quay lại cô cũng không thấy thư ký Hứa đâu nữa, cô sợ hãi chạy ra ngoài đường sáng rồi hả điện thoại cho anh.

Khi cô vừa bước ra đến đường thì cả công ty bổng nhiên có điện lại, nhưng mà đèn của các tầng có phòng tắc phòng mở, tất cả ghép lại thành dòng chữ:

"Will you marry me?"

Anna bất ngờ còn chưa kịp phản ứng gì, thì phía bên tòà nhà đối diện với công ty nơi có màn hình quản cáo lớn tắc và mở lên.

Ở trên đó chiếu lên tất cả hình ảnh của hai người khi mới quen nhau cho đến đi Nhật, ở Anh và cả hình cưới của hai người nữa.



Mọi người đi qua đường đều đứng lại để xem, cuối những hình ảnh đó là đoạn video mà Phúc Hưng đứng nói với cô:

"Anna ban đầu khi chúng ta được ba mẹ hai bên xấp đặt anh không nghĩ sẽ yêu em, nhưng bỗng một ngày anh chợt nhận ra anh đã yêu em mất rồi, anh yêu em nhiều hơn những gì anh nghĩ hai năm trước chúng ta đã kết hôn rồi, hôn nhân đó hoàn toàn không tự nguyện nhưng hôm nay anh thật lòng muốn cầu hôn em bằng tình yêu của anh, Anna em đồng ý lấy anh lần nữa không? Để anh làm chồng em và chăm sóc cho em và con mãi mãi."

Mọi người qua đường ai nấy cũng đều vỗ tay chúc mừng, còn Anna chỉ biết đứng im tại chỗ bởi vì cô quá cảm động, cô không ngờ anh lại cầu hôn cô.

Ở phía sau cô Phúc Hưng gọi tên cô:

-Anna em có đồng ý lấy anh không?

Khi cô quay lại thì phía sau cô từ khi nào đã có nguyên một vòng hình trái tim được đốt nến và pháo bông tua tủa, còn Phúc Hưng đang quỳ một chân xuống và đưa đến trước mặt cô là một bó hoa Bồ công anh và chiếc nhẫn kim cương lấp lánh.

Tất cả nhân viên công ty đều hô to cổ vũ cuối cùng cô đi đến nhận bó hoa và nói:

-Em đồng ý lấy anh Phúc Hưng, em yêu anh.

Anh lập tức đứng lên đeo nhẫn cầu hôn cho cô và nói:

-Cám ơn em vợ yêu, anh yêu em.

Và anh cúi xuống hôn lên môi cô một nụ hôn ngọt ngào và hạnh phúc, ba mẹ Lê và ba mẹ Đặng đứng ở phía sau nhìn hai đứa trẻ hạnh phúc họ cũng cảm thấy hạnh phúc lây.