Bốn Năm Chung Phòng

Chương 7: Anh em bốn năm thành vợ chồng trong nháy mắt




Đúng như dự đoán, sau khi tỉnh lại, Trần Hâm cảm thấy cả người đau nhức giống như bị xe chèn qua. Bông cúc nhỏ phía sau giờ đã chính thức được dưa leo to bóc tem, muốn dâm đãng cũng chẳng dâm đãng được nữa. Hiện giờ, cậu chỉ biết nằm than đau oai oái.

Trần Hâm nằm cũng không được mà ngồi cũng không xong. Cậu bẹp dí ở trên giường vừa rầm rì than đau đau vừa cằn nhằn lão đại không biết xấu hổ mà ăn ngay cậu vào bụng.

– Tên nào đã nói gặp mặt sẽ không làm gì em?! Hả – Sau khi xác định quan hệ, Trần Hâm có vẻ được đà lấn tới, liếc mắt về phía lão đại đang dịu dàng ngồi bên cạnh giúp mình xoa bóp eo.

Nghe xong, Trương Lỗi cũng không hề tức giận. Anh chỉ nhẹ nhàng xoa cái mông còn in rõ vết hồng hồng của bàn tay mình và cười nói:

– Nếu sớm biết em là vợ anh thì anh đã ăn sạch em từ mấy năm trước luôn chứ không chờ đến bây giờ.

– Hừ, vậy sao anh không ra tay luôn đi. Làm hại chúng ta ngủ chung một cách “trong sáng” bốn năm trời, là bốn năm trời luôn đó! – Càng nghĩ, Trần Hâm lại càng thấy không cam lòng. Thế nhưng, sự chú ý của lại bị một suy nghĩ khác dời đi trong thoáng chốc – Có điều cũng thật trùng hợp nha… Làm sao anh biết… biết em là…

Hồi còn chưa yêu đương, lời nói dâm đãng đến thế nào cậu cũng có thể nói ra khỏi miệng được, vậy mà bây giờ một chữ cũng không nói được.

– Em… em là gì? – Lão đại cố ý trêu chọc vợ ngoan cho dù hai lỗ tai cậu đã đỏ bừng vì xấu hổ. Anh cúi đầu ghé sát tai cậu thấp giọng khàn khàn hỏi – Hửm? Vợ… damdang của anh…

– Ưm… – Trần Hâm bị người đàn ông không biết xấu hổ này đánh bại. Cậu ôm cái gối lên che mặt mình lại rồi mới ấp a ấp úng nhỏ giọng đáp – Chồng… JJ to của em…

Nói xong, cậu đỏ mặt chờ phản ứng của lão đại nhưng lại không nghe được tiếng nào của anh cả.

Trần Hâm không cam lòng vứt gối sang một bên:

– Chồng JJ to của em. Chồng JJ to? Chồng JJ to…

Không ngờ, chào đón cậu là ánh mắt tràn ngập ý cười của lão đại, đã vậy cậu còn được thưởng một nụ hôn ngọt ngào

– Anh vui lắm, bảo bối ngoan của anh…

– Hừ… – Trần Hâm xấu hổ đỏ cả mặt nhưng vẫn làm bộ mạnh miệng ra lệnh – Vui thì tiếp tục đấm bóp cho em đi!

– Tuân lệnh! Bà xã đại nhân! – Lão đại nín cười ôm lấy eo Trần Hâm tiếp tục chậm rãi xoa bóp.

Lão nhị hôm nay ở trong thư viện nguyên cả ngày. Chạng vạng tối, lão Tam đến tìm hắn cùng đi ăn tối ở tiệm gần trường, tiện mua thêm một phần về cho Lão đại và lão tứ.

Đã lâu rồi hai người chưa nhìn thấy lão đại, hôm nay lại nghe nói anh đang ở phòng ký túc. Lúc mở cửa phòng ra, họ phát hiện lão đại và lão tứ mọi khi vẫn mỗi người một giường xem máy tính lại đang dán – vào – nhau – trên – cùng – một – chiếc – ghế.

Sét đánh giữa trời quang!!!

Lão tam dụi mạnh đôi mắt rồi đóng cửa phòng lại, sau đó lại chầm chậm mở ra. Đập vào mắt hắn vẫn là lão tứ bảo bối của bọn họ đang ngồi trên đùi lão đại và ăn – chung – một – quả – táo với anh.

– Hai người… – Lão nhị chần chừ mở miệng, không biết phải nói gì.

Hai tên đang anh anh em em lúc này mới phát hiện có hai người vừa xuất hiện trong phòng ngủ. Thế nhưng, họ cũng cũng không có phản ứng giật mình sợ hãi kiểu “Á đù, bị phát hiện rồi!”

Lão tứ xấu hổ gật đầu chào hai người kia còn lão đại mặt dày thế nào cũng được đang cầm trái táo cắn dở đưa đến trước mặt lão tứ ý bảo cậu ăn tiếp.

Trước ánh mắt khiếp sợ của hai người kia, lão tứ ngại ngùng không muốn ăn.

Ấy vậy mà bàn tay của lão đại đang nắm tay lão tứ bỗng vòng ra sau mông cậu nhẹ nhàng bóp một cái, lão tứ liền văn vẹo cái mông, ngại ngùng há miệng ăn nốt miếng táo còn dư kia.

Hai người này vốn dĩ đã dính vào nhau từ lâu, cùng ngồi trên ghế hôn nhau nửa ngày rồi.

– Chậc, đọc sách quá nhiều quả nhiên sẽ để lại di chứng mà – Lão nhị nói.

– Nhất định là hôm nay mình mở cửa không đúng cách – Lão tam nói.

Nói xong, hai người đồng loạt quay lưng định rời khỏi phòng.

– Này này, thể hiện tình cảm tí thôi mà, phản ứng của hai người sao lại thế kia? – Lão đại cười lớn ngăn hai kẻ kia lại. Anh nới lỏng hai tay để Trần Hâm có thể đứng lên còn mình bước tới bên cạnh vòng tay ôm cậu vào lòng.

Lúc này, Trương Lỗi mới nghiêm túc nói với lão nhị và lão tam đang mang vẻ mặt show ân ái đi chết đi, ghét nhất là bọn show ân ái”:

– Hai chúng tôi đang hẹn hò.

Lão nhị đờ đẫn còn lão tam chần chừ rồi dò hỏi:

– Sao đột nhiên…

Sau đó, lão nhị cũng gật đầu:

– Bình thường không thấy hai người qua lại mấy mà?

Trần Hâm do dự không biết phải giải thích ra sao. Không ngờ Trương Lỗi thản nhiên nói:

– Cậu còn nhớ vợ damdang mà tôi đã kể không? – Thấy lão tam gật đầu, lão đại chỉ tay vào Trần Hầm – Chính là em ấy.

– Hả?!!? – Lão tam ngu người rồi. Không ngờ bảo bối nhỏ, thiên sứ bé bỏng đáng yêu trong phòng ngủ của bọn họ lại là người… đen tối như vậy.

– Thật là biết mặt mà không biết lòng… – Lão tam thở dài.

Chợt nhìn thấy vẻ mặt lão tứ lộ vẻ tức giận, cả hai biết điều che miệng lại tỏ ra vẻ mặt “tui hông có nói gì đâu nha”. WebTru yenOn line. com

Nhìn bộ dạng của lão tam, Trần Hâm tức giận quay sang trút giận vào người bên cạnh.

Cậu đánh mạnh vào tay người vẫn đang ôm cậu nãy giờ rồi giậm chân mắng:

– Sao anh có thể kể chuyện này cho mọi người nghe?

Nhưng lão đại chỉ cười cười mặc kệ Trần Hâm đang hành hạ mình. Chờ cậu trút giận xong, anh cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên trán cậu một cái.

Lão nhị lão tam đứng xem nãy giờ…

Mù cmn hai mắt rồi!!!

Khỏi đỡ, chế méo muốn dậy!!!

*****

Sau khi tốt nghiệp, lão đại không xuất ngoại du học nữa. Bọn họ dùng tiền ba mẹ cho cùng với tiền vay ngân hàng mua một căn hộ trong thành phố.

Lão đại vào công ty của bố làm nhân viên, Trần Hâm cũng từ sinh viên thực tập trở thành nhân viên chính thức. Mấy năm sau, cậu trở thành quản lý một bộ phận trong công ty.

Nhà bọn họ mua ngay gần công ty của lão đại, đi bộ hai mươi phút là đến.

Lão đại rất thích mỗi buổi sáng sớm tỉnh dậy hôn vợ bảo bối của mình trước, sau đó giả vờ ngủ tiếp đợi vợ thức dậy dậy lén hôn trộm mình.

Đến khi phòng bếp tràn ra mùi thơm của đồ ăn sáng, anh mới giả bộ như vừa thức giấc ra ôm eo vợ tiếp tục đòi hôn.

Ăn xong bữa sáng ngọt ngào, lão đại đưa Trần Hâm đến công ty trước rồi mới đến công ty mình bởi nếu để cậu đi xe bus thì phải cần chuyển 3 chuyến mới đến chỗ làm.

Nếu như tan làm sớm thì lão đại sẽ lái xe đi đón Trần Hâm tan tầm. Hai người sẽ đến siêu thị gần đó mua ít đồ ăn và trái cây về nhà nấu cơm. Cũng có đôi khi, bọn họ sẽ ăn tối dưới ánh nến, ăn xong lại đến rạp xem phim.

Đôi khi nổi hứng, lão đại còn lợi dụng bên trong rạp chiếu phim tối thui mà trêu chọc vợ nhỏ đáng yêu, nếm thử mùi vị ngọt ngào của cậu.

Cuộc sống sinh hoạt mỗi ngày cứ bình thản trôi qua như vậy.

Bốn năm đại học ngủ chung với nhau mà không biết. Nhưng sau này, bọn họ vẫn còn mấy chục năm nữa có thể ngọt ngào thắm thiết với nhau mà!