Hôm sau Người dậy rất sớm và rời đi. Đến khi Minh Phong và Tiểu Bát dậy thì chỉ thấy một bức thư để trên bàn, đó là lời tạm biệt của Người và lời xin lỗi rời đi không nói cho hai người.
Người biết nếu cứ thế mà vào Kinh Thành thì sẽ có nhiều người nhận ra nên đã thay một bộ y phục thường dân và bôi mặt đen một chút.
Vào Kinh Thành, Người định đi tìm Quán trọ nghỉ ngơi thì đột nhiên có một người kéo tay Người đi. Một lúc Người giật tay lại, người đó quay lại.
_Nương nương...
_Bán Hạ???...
_Đi theo nô tì.
Người đi theo Bán Hạ đến một ngôi nhà nhỏ.
_Bán Hạ, em vẫn còn sống. ( Người ôm Bán Hạ)
_Nô tì vẫn còn sống. Nô tì đâu có thể bỏ lại Nương nương chứ.
_(Người bỏ tay ra) Bán Hạ lời bên ngoài là sao? Em đã trải qua những gì vậy?
Bán Hạ kéo Người qua ghế ngồi.
_Hồi Nương nương ra ngoài, Hoàng thượng đã cho người ra tìm, lúc về họ khiêng một thi thể đã bị lửa thiêu. Lúc đó phát hiện được ngọc bội và cây trâm của Người nên tưởng là Người. Rồi mấy ngày sau nô tì đi qua Ngự Hoa Viên thì nghe thấy Miên tần và nô tì bên cạnh đang nói đến Tưởng tướng quân. Vì thế nô tì đã tìm vài người đi điều tra.
_Điều tra được chưa?
_Điều tra được rồi. Người bên cạnh Tưởng tướng quân - La Tứ là người của Miên tần. Trước lúc họ về thì hắn đã cho mọi người uống thuốc độc. Rồi trên đường về Miên tần lại cho người mai phục.
_Vậy La Tứ giờ đâu?
_Vốn dĩ nô tì đã tìm được hắn làm chứng rồi, nhưng hắn giờ ....
_Hắn sao rồi?
_Vì nô tì quá bất cẩn nên Miên tần đã phát hiện. Miên tần kêu hắn giết nô tì nhưng hắn không làm vậy. Hắn đánh ngất nô tì rồi đưa nô tì trốn đi. Lúc nô tì tỉnh lại thì thì quay lại tìm hắn thì cả nhà hắn đã bị cháy. Hắn để lại bức thư này cho nô tì.
Bán Hạ đưa bức thư cho Người. Người cầm lên và mở ra đọc. Trên đó viết : "Bán Hạ cô nương, chuyện của cô ta đã giải quyết giúp, giờ mọi người đều đã cho là cô chết rồi. Ta nhờ cô chuyển lời tới Nương nương nhà cô là ta xin lỗi. Ta biết lỗi này không thể tha thứ được nhưng ta vẫn xin lỗi một tiếng và ta sẽ tự đi tìm Tướng quân họ để họ tự giải quyết ta. Vĩnh biệt."
_Nô tì thấy hắn cũng không giống người xấu đâu. Có lẽ là bị Miên tần ép hay gì đó thôi.
Đọc xong Người rất tức giận. Lúc này thật muốn nhìn thấy bộ mặt giả tạo của Miên tần và tát cho vài cái rồi khiến ả phải chịu đau khổ.
_Bán Hạ, trong cung giờ thế nào rồi?
_Nương nương, trong Cung ngày mai nữa là tròn 5 tháng, Hoàn phi sẽ được sắc phong lên Quý phi và được trao quyền quản lý trong cung. Còn Miên tần sẽ lên làm Miên phi.
_Vậy à. Mai chúng ta vào cung.
_Nhưng mà chúng ta lộ diện sẽ rất nguy hiểm và làm sao để vào được đây.
_Ta tự có cách. Mai sẽ cho họ bất ngờ.
......................
Đến hôm sau, Người và Bán Hạ theo tiểu Vương gia vào cung.
_Được rồi, hai người cẩn thận đó. ( tiểu Vương gia)
_Cảm ơn đệ. Hôm nào ta báo đáp sau. ( Người)
Hai người lẻn đi, còn tiểu Vương gia thì tối chỗ Thái Hậu.
_Sao hôm nay lại vào Cung nữa rồi, hôm qua vừa đi mà. Hay là con chuyển về Cung ở đi.( Thái hậu)
_Con để quên đồ nên con mới vào Cung. Còn chuyện chuyển về Cung ở thì con không về đâu. Nhưng con sẽ thường xuyên vào thăm Người .
Hai người ngồi nói chuyện.
Còn phía Người thì hai người đang đợi thời cơ thích hợp để cho họ bất ngờ.