Bomber's Moon

Chương 32-4: Translator's Note




Vậy là Bomber's Moon đã đi đến hồi kết.

Dẫu chỉ vỏn vẹn trong hơn ba mươi chương với hơn một trăm ngàn chữ, thế nhưng từ lúc đọc bằng tiếng Trung, mình đã luôn mường tượng cách mà cuộc đời mỗi nhân vật trong đây được viết nên trong âm hưởng bi tráng của một khúc ca xưa. Dường như từng câu từng từ, các sự kiện và tình tiết, những trận chiến kéo dài xuyên suốt đều khiến mình liên tưởng tới một tác phẩm nghệ thuật nào đó, một câu chuyện lịch sử từng được biết.



Cũng phải thôi, cuốn sách giả tưởng này được sáng tạo trên tiền đề của một lịch sử có thật kia mà.

Với tụi mình, đây là một trong số những cuốn sách có kết thúc trọn vẹn nhất của vallennox. Như Chuck từng trăn trở, "Tương lai hắn có thể thấy bây giờ chỉ là một thế giới chìm trong khói lửa chiến tranh. Đó là lý do tại sao không một phi công nào muốn nói về "tương lai", hai từ này quá xa xỉ so với họ." Nhưng ngay từ những chương đầu của cuốn sách, chưa nói đến việc con người bị cuốn vào những cuộc chiến tranh tàn khốc hay những áp lực mà bọn họ gánh trên vai, chỉ xét về bối cảnh là thời kỳ 80 năm về trước thôi thì cũng chẳng ai dám tin nổi hai con người ấy sẽ có một kết cục tốt đẹp. Dẫu vậy, vallennox thực sự đã đưa họ về bên nhau, mang đến cho họ niềm hạnh phúc mà nửa đời trước họ chưa từng có được.

Chuck và Louis vẫn sẽ tiếp tục những chuyến phiêu lưu trên không trung của họ cho tới những năm 1950 khi máy bay ném bom Canberra được người Anh phát triển như trong Sequel, hai người cũng sẽ không gặp nguy hiểm gì theo như thông tin được xác nhận trên Weibo tác giả. Sau khoảng thời gian mà vận tải hàng không lên tới đỉnh điểm này qua đi, hai người sẽ giải ngũ, sau đó có thể sẽ chỉ trốn mãi trong chiếc tổ nhỏ của Louis ở gần công viên Regent như trong ước mơ "tôi muốn cùng em mãi mãi ở lại căn gác ẩm thấp mốc meo này" của Chuck; cũng có thể sẽ chu du đến Thế giới mới, đến quê nhà của Chuck tại Oklahoma như Louis từng vọng tưởng: "Có lẽ họ có thể đến Hoa Kỳ, Louis chưa bao giờ du lịch tới Thế giới mới, vì vậy nên anh đã tưởng tượng ra vùng nông thôn mê người ở miền đông nước Anh thay cho cánh đồng thuốc lá bạt ngàn mà Chuck từng kể."