Kì thi tuyển sinh chỉ còn 2 tuần nữa là bắt đầu,mỗi ngày Vu Bội Sam đều tham gia các lớp học thêm.Buổi chiều hôm đó ngồi trong phòng học,cô bạn Trân Du ở bên cạnh không ngừng than ngắn thở dài bên tai cô.
-Cậu nói xem chúng ta giải nhiều đề như vậy thì lúc thi có thuận lợi không nghỉ,sao tớ cứ thấy lo lo.Mẹ tớ cứ bảo học tài thi phận,nói tớ phải chăm chỉ học mọi lúc giải càng nhiều đề càng tốt,....
Vu Bội Sam vừa vặn làm xong tờ đề toán,cô dừng bút nhìn qua cô bạn của mình.Lời trên môi còn chưa kịp nói thì ngoài cửa phòng học liền ồn ào lên.Cả hai cô nàng đều hóng hớt nhìn qua thì liền sững sờ.
Chiu Bác Văn cùng Kiện Phóng đi thẳng vào lớp học,tiến đến trước bàn học của bọn cô,Kiện Phóng nhiệt tình mà nói.
-Lát nữa học xong cùng đi ăn nhé,bọn tớ ở ngoài tiệm net đợi hai người bọn cậu.
Người bị dọa là Trân Du,cô nàng không hề quen biết gì hai cậu thiếu niên này cũng không nghĩ đến chuyện sẽ quen bọn họ.Bởi vì hai người này quá sức nổi bật ở trường còn chưa nói đến nam vương Chiu Bác Văn bên cạnh.Cô nàng lập tức hoài nghi mà quay sang nhìn chằm chằm Vu Bội Sam.
Vu Bội Sam đáp ứng hai người bọn họ,đợi hai người họ rời khỏi thì cô mới thở phào một hơi.Quả thật cô cùng Chiu Bác Văn đã thân thiết hơn,cô cũng nói chuyện vài lần với Kiện Phóng nhưng ở trường thì bọn cô không hề nói chuyện với nhau.Hôm nay họ đột nhiên tìm đến lớp thế này khiến cô không trở tay kịp,bây giờ cô phải lo giải thích cặn kẽ với cô bạn thân nhà mình đây.
Trân Du đưa tay nhéo nhéo hai bên má của Vu Bội Sam.
-Nói mau,cậu giấu diếm tớ chuyện gì nữa,sao cậu quen hai người bọn họ?
-Tớ..tớ chỉ mới quen biết gần đây thôi,tớ cũng bất ngờ khi họ đến lớp mình mà.Chỉ là tớ cảm thấy bọn tớ chỉ ở mức bạn bè xã giao nên vẫn chưa kịp kể cho cậu nghe.
-Bạn bè xã giao mà rủ nhau đi ăn thế này hả?
-Tớ nói thật mà,chắc là hai người họ khá thoáng với việc kết giao bạn đi.
.............
Nói một hồi lâu thì cô bạn Trân Du cũng không truy cứu nữa,sau đó là những ánh mắt dò xét của bạn học dồn dập về phía cô.Tụm 5 tụm 7 nói nhỏ nhưng thực chất cô đều nghe rõ cả.
-Này,đừng nói Bác Văn để ý đến Bội Sam lớp mình nhé?Cậu ta vừa chia tay bạn gái xong đấy.
-Xời có gì mà ngạc nhiên,Chiu Bác Văn người ta nổi tiếng trăng hoa mà.Chia tay cô này đến với cô khác thì có gì lạ nhưng mà tớ thấy hai người họ đẹp đôi đấy chứ.
-Sao các cậu chỉ mang Bác Văn ra nói thế,có khi Bội Sam người ta qua lại với Kiện Phóng.Ban nãy Chiu Bác Văn cũng có nói chuyện đâu,Kiện Phóng nói không ấy chứ.
-Cũng đúng nhỉ.
......
Vu Bội Sam xoa xoa huyệt thái dương,biết ngay sẽ có chuyện thế này sảy ra mà.Nhưng người mà cô thích nổi bật như thế,muốn không bị dèm pha cũng khó,cứ kệ mặc đi thôi.
----------------------
Tan lớp học cô cùng Trân Du đi đến trước cửa tiệm net đợi người.Nam sinh ở đây ra ra vào vào liên tục không những thế những mùi hương khó chịu cũng nồng nặc.Vu Bội Sam kéo Trân Du đến cửa hàng nước bên cạnh,để Trân Du gọi nước còn mình thì đi đến chỗ vắng gọi điện cho Chiu Bác Văn,người ở bên kia bắt máy rất nhanh.Âm thanh khàn đặc cất lên.
-Học xong rồi?
-Ừm,bọn tớ đang ở bên ngoài.
-Ok,ra liền.
....
Rất nhanh hai người bọn họ từ tiệm net đi ra,vì đang ôn thi nên được mặc đồ tự do.Dáng vẻ thiếu niên cao lớn của Chiu Bác Văn trong bộ đồ thể thao màu đen với đường kẻ sọc trắng dài cực kì bắt mắt.Trong khoảng khắc ấy cô tự nghĩ rằng,dù anh có bận đồ xấu xí lên người thì vẫn đẹp thôi,giá trị nhan sắc của anh đỉnh như thế kia mà.
Vu Bội Sam cầm theo hai ly trà nho đưa cho bọn họ.
-Của hai cậu.
-Cảm ơn nhé,tớ đang khát nước đây.
Kiện Phóng đưa tay nhận lấy,gương mặt hài hòa ưa nhìn thoạt tạo cho người khác cảm giác dễ gần.Chiu Bác Văn cũng nhận lấy,anh nhìn xuống cô rồi cũng nhỏ giọng.
-Cảm ơn.
-Không có chi.
Từ đây tới quán lẩu khá xa nên cả bọn cùng bắt Taxi tới đó.Kiện Phóng không suy nghĩ mà mở cửa ghế sau ngồi vào thì bị anh lôi ra lại.Chiu Bác Văn hướng mắt đến ghế lái phụ ra hiệu cho cậu.
-Cậu ngồi đó đi.
....
Trân Du ngồi trong cùng rồi đến Vu Bội Sam,người cuối cùng là Chiu Bác Văn.Trong xe có máy lạnh nhưng cô lại toát cả mồ hôi,lần đầu tiên cô ngồi cạnh anh ở khoảng cách gần như thế.Vu Bội Sam cố gắng che giấu đi nét mặt ngượng đỏ của mình,cô tìm đề tài để xua đi bầu không khí.
-Sao hôm nay lại rủ bọn tớ đi ăn lẩu thế.
Chiu Bác Văn hờ hững nhìn xuống gương mặt trắng nõn của cô,đôi má ửng hồng như trái đào khiến anh muốn cắn một cái.Tất nhiên suy nghĩ ấy không biểu thị một chút trên gương mặt của anh,giọng nói lãnh đạm thản nhiên cất lên.
-Cậu không muốn đi ăn cùng bọn tớ?