"Được rồi, có thể động được chưa?" Hồ Già cau mày nói.
Ngay khi nói ra lời đó, cô chợt nhận ra mình giống một tên khốn nạn, coi Điền Tư như công cụ tình dục.
"Ừ," Tay Điền Tư bị cô cắn rách, anh sợ làm dính máu lên người Hồ Già liền đổi sang dùng tay kia ôm cô, từ từ đẩy eo, dương v*t rút ra rồi lại đẩy vào. Bên dưới Hồ Già như một eo biển hẹp màu hồng phấn, ấm áp mà ngột ngạt, cái miệng nhỏ đó hút anh, siết anh, khiến da đầu của Điền Tư tê dại, khi mở miệng, giọng Điền Tư đã có hơi khàn, "Thả lỏng chút, Giai Giai... Cậu chặt quá."
Hồ Già lại cười, khác với sự căng thẳng của anh, trong mắt cô chỉ toàn là sự sốt ruột và trêu chọc.
Cô nhẹ nhàng nói, "Trai tân thật phiền phức, cậu có bản lĩnh thì chơi cho tôi nới lỏng ra xem nào."
Đầu óc Điền Tư căng cứng, cô nói gì vậy?
Điền Tư quỳ nửa người, ôm đùi cô, từ từ vào ra.
Hồ Già miệng thì nói mình không đau, thúc giục Điền Tư nhanh lên nhưng anh nhìn biểu cảm khó chịu của cô liền biết cô vẫn chưa thích ứng.
"Như vậy có tốt hơn không?" Điền Tư lại chồng thêm một cái gối dưới eo cô để mông Hồ Già nhô cao lên với anh, chỗ kết hợp của hai người lộ ra dưới ánh sáng màu mật, Điền Tư cúi đầu, nhìn thấy lỗ non của cô siết chặt lấy anh, dương v*t màu sẫm của anh nửa chôn trong lỗ nhỏ mềm như sò của cô, lãng mạn nhưng cũng thô tục.
Điền Tư không nhịn được mà dùng tay xoa nhẹ âm vật của cô, chỗ đó sung huyết, sưng lên như kẹo dẻo đào.
"Ừm, thích được chó con xoa lỗ nhỏ," Hồ Già một giây thoải mái rồi lại siết chặt Điền Tư, "Nhanh lên, vừa xoa vừa chơi tôi, muốn cậu..."
Điền Tư không chịu nổi lời dâm đãng của Hồ Già, vốn dĩ anh đã nhịn đến phát hoảng, lúc này anh dùng tay nắm lấy mắt cá chân cô, đẩy eo, đưa dương v*t vào trong nhanh chóng, giữa lúc đẩy vào, anh như đụng phải một điểm nào đó, Hồ Già chợt nắm chặt lấy ga giường, lỗ nhỏ siết chặt lấy dương v*t của Điền Tư, cuồng loạn mà nuốt vào, Hồ Già run rẩy rên rỉ một tiếng, tiếng rên này khác hẳn với mọi khi, mềm mại mà chật vật, mang theo ý vị xin tha.
Hai người đều sững sờ rồi nhìn nhau.
"Thích tôi đụng chỗ này của cậu à?" Ánh mắt Điền Tư thăm thẳm, anh nhẹ nhàng vuốt ve mắt cá chân cô, hơi thở rất nóng.
Hồ Già đối mặt với Điền Tư, cổ từ từ đỏ bừng, cô không chịu trả lời. Điền Tư hiểu tính cô, không trả lời tức là đồng ý, xem ra là thích anh chiều chuộng cô như vậy. Điền Tư vén mái tóc đen ướt dính trên vai cô rồi chợt cảm thấy họ như đang bơi đêm. Điền Tư nhẹ nhàng dỗ dành Hồ Già, để cô đặt chân lên vai anh, anh giữ đùi cô rồi từ từ rút dương v*t ra.
Lúc lỗ nhỏ còn đang há miệng nhả mật, Điền Tư lại đẩy dương v*t lên, hung hăng đâm vào.
Đút vào rồi, lỗ mật của cô phát ra tiếng nước "ọc ọc".
"A ưm... Cậu đừng!" Hồ Già thét lên một tiếng, lòng bàn tay cô chợt tê dại.
Trước đây cô chưa từng bị ai khai phá đến điểm này, Điền Tư đâm vào, cô lập tức tuôn ra nước mắt, gần như muốn đầu hàng anh.
Rõ ràng là bị anh ôm, Hồ Già lại cảm thấy mất đi trọng lượng, cô như bị tia sáng trắng chói lòa chẻ đôi, trong giây lát ý thức cũng trở nên mơ hồ, bụng dưới không hiểu sao tích tụ cảm giác căng cứng như sắp đi tiểu.
Sướng quá. Hồ Già trong tia sáng trắng đó nghĩ đến hai chữ này.
Cảm giác này quá kỳ lạ, cô run rẩy nói: "Cậu tạm đừng động đã..."
"Không động nữa, tôi nghe lời cậu." Hơi thở Điền Tư có hơi gấp, trong mắt toàn là dục vọng.
Đúng lúc dở dang, sự nóng bỏng của Điền Tư chôn trong cô lại to thêm một chút, lỗ mật của Hồ Già run lẩy bẩy, từng cơn, từng cơn siết lấy anh, anh nhẫn nại đè lên người cô, tình dục không có chỗ phát tiết, chỉ có thể ngoan ngoãn yên lặng hôn cô. Hồ Già ôm Điền Tư, lỗ nhỏ tham lam không nhịn được lại vặn eo, để lỗ dâm nuốt dương v*t anh vào thêm chút.
Như vậy vẫn chưa đủ sướng. Cô muốn Điền Tư chơi cô như lúc nãy.
"Đừng quyến rũ tôi nữa..." Điền Tư sắp nhịn không nổi, anh vừa mở miệng lại đối mặt ánh mắt của cô.
Ánh mắt cô là một màu đen bóng chưa từng thấy, như trăng tròn mọc trên mặt biển.
"Làm thêm lần nữa đi, tôi thích."
Nước mật làm ướt gối.
Biểu cảm trên mặt Hồ Già không rõ là đang khóc hay đang cười, cô quá sướng.
Điền Tư ra vào quá nhanh, túi tinh đầy đặn liên tục va vào dưới cửa âm đ*o cô như muốn chen vào luôn, thân thể phát ra tiếng vỗ vang dội. Anh và cô mười ngón đan vào nhau, Hồ Già đặt chân lên vai Điền Tư, anh xúc động liền ngậm hôn lấy đầu gối trắng nõn của cô, dùng ánh mắt cầu xin nhìn cô, hai người đều rơi vào cuồng loạn.
Hồ Già để anh tiến vào thật sâu, cơ thể cô như dây đàn, trong vòng tay anh mà càng siết càng chặt, giữa lúc ra vào mạnh mẽ, Điền Tư rút ra, dương v*t mang theo màu nước đẹp đẽ. Miệng lỗ nhỏ của cô vẫn há ra với anh mà chưa kịp khép lại to như quả trứng, lộ ra thịt mềm lông tơ đỏ bên trong, đó là do Điền Tư mở ra.
"Vẫn muốn ăn cậu, đừng ra ngoài..." Cô nói với Điền Tư.
Điền Tư nghe lời, đặt quy đầu vào lỗ rồi lại hung hăng đâm vào, Hồ Già thét lên một tiếng, ngón chân ngọc phấn co cứng lại.
"Còn muốn, tiếp đi, chơi hỏng tôi đi, chơi nát lỗ nhỏ dâm này..." Cô nói những lời dâm đãng nhưng trong mắt lại tuôn ra nước mắt trong suốt, trong căn phòng ấm áp như hoàng hôn, tràn ngập một mùi hoa tanh mục nát của mùa xuân, Hồ Già ngửa đầu nhìn trần nhà không rõ cảm xúc của mình, cô có thể cảm nhận Điền Tư run rẩy trên người cô, cơ quan sinh dục của họ quấn quýt lẫn nhau, dùng cách vật lý nhất để kết nối với nhau.
Trong cơn mơ màng, cô chợt bắt đầu mơ hồ, con người rốt cuộc dựa vào cái gì để yêu nhau?
"Đừng dừng lại, còn muốn nữa, chó con làm giỏi quá..." Cô sắp lên đỉnh.
Mông Hồ Già cứ nhấc lên không ngừng, nước mắt từ đôi mắt sáng ngời của cô bay ra ngoài.
Họ đáng lẽ phải xấu hổ, Điền Tư làm cô đến mức không ra hình người, từ phần mu đến mông đều bị anh đâm đến đỏ ửng, thứ tình dục bạo lực, Điền Tư mấy lần muốn dừng đều bị cô ấn trở lại, ngón chân cô co cứng lại, bụng dưới chất chứa khoái cảm không thể nói rõ, cô thực sự cảm thấy mình sắp đi tiểu. Điền Tư cũng sắp bắn, anh không nhịn được nữa rồi lại tăng tốc độ, đem cô tiến vào rồi lại rút ra.
"Ha, chơi tôi, chơi nát tôi đi... Bắn hết tinh chó vào... Để huyệt dâm nhỏ ăn dương v*t to của cậu, ăn hết tinh chó của cậu..."
Hồ Già sướng đến miệng lưỡi cũng thấy mê man, từ ngực đến mặt đều là một mảng hồng phấn, cơ thể hưng phấn đến cực điểm, móng tay cô cào rách da Điền Tư, rõ ràng đã không chịu nổi, tại sao còn vẫn muốn anh? Hồ Già nói không rõ. Điền Tư vẫn luôn nắm chặt tay cô, không chịu để cô một mình.
Trong cơn mơ màng, ánh mắt Hồ Già từ đèn trần rơi xuống, đối diện Điền Tư.
Anh hiếm khi cau mày, lo lắng nhìn cô, dục vọng và tình yêu cùng nhau sánh đặc rơi xuống người cô, gần như điên cuồng.
Lên đỉnh rồi.
Hồ Già muốn thét lên nhưng đã không còn sức.
Áp lực bụng dưới cuối cùng cũng đã đến đỉnh điểm, cô phun ra. Không rõ là nước tiểu hay là nước lên đỉnh, dù sao cũng là tia nước mất kiểm soát, tưới ướt cả người Điền Tư, trong lúc mất kiểm soát, lỗ hoa của cô lại điên cuồng co rút thật chặt, vừa nuốt vừa siết, gần như muốn để anh gãy cả cây ở trong cô, Điền Tư không nhịn được nữa, đẩy vào rút ra vài cái, dục vọng từ mã mắt bắn ra, tinh dịch trắng đặc sệt nhanh chóng bơm vào túi chứa tinh của bao cao su.
Anh kìm nén gọi một tiếng tên cô rồi lại tiếp tục ra vào vài cái, hai người đều yếu ớt mà run rẩy.
Điền Tư nằm đè lên người Hồ Già, gần như mê man mà ôm lấy cô.
Hồ Già vẫn đang chảy nước, thực sự không rõ là nước tiểu hay nước gì, lỗ nhỏ của cô vẫn mang theo khoái cảm, toàn thân cô như bị nhấn chìm.
Khoái cảm là gì? Cô làm sao biết được mình có bị mất kiểm soát hay không? Dù sao mùi trong không khí cũng không dễ ngửi, hơi giống nhà vệ sinh.
Hồ Già vẫn không ngừng tuôn nước mắt, lòng bàn tay tê dại, cô cảm thấy một nỗi cô đơn mãnh liệt, tay cô chạm vào vai Điền Tư, anh lại gần như cầu xin mà thì thầm: "Đừng đẩy anh ra."
Bên ngoài là một đêm rung động, vì sao trút ra những giọt sương sớm ngọt ngào.
Da thịt họ và mái nhà cùng nhau áp sát, ngâm mình trong mùi tanh nhớp, Điền Tư hôn lên Hồ Già.
Họ lại làm tiếp, ga giường dưới thân họ đã ướt đẫm, khi vận động cơ thể, ga trắng nổi lên những nếp nhăn, đây là sóng biển trong phòng của họ.