Bố Y Quan Đạo

Chương 1219: Có bao nhiêu vấn đề




Tin tức Túc Nhất Tiêu được điều động làm bí thư tỉnh ủy tỉnh Tây Nam vượt qua dự kiến của rất nhiều người, lần này hắn đi coi như là lật bài ở ban ngành tỉnh Giang Bắc. Bí thư tỉnh ủy Giang Bắc Cẩu Tử Thanh đang sắp về hưu mà chủ tịch tỉnh Túc Nhất Tiêu lại bị điều đi, đây chẳng phải lật bài thì là gì?

Lần này tốc độ của trung ương với vấn đề điều chỉnh ban ngành tỉnh thành là cực kỳ nhanh, một tuần lễ sau khi Túc Nhất Tiêu điện thoại đến báo tin với Trương Thanh Vân thì đã có đầy đủ nhân tuyển cho Giang Bắc, người tiếp nhận vị trí của Túc Nhất Tiêu chính là phó bí thư tỉnh Giang Bắc Từ Khôn, bí thư tỉnh ủy Giang Bắc nguyên là chủ tịch Dự Bắc Trần Kiệt.

Trần Kiệt vừa hơn năm mươi bây giờ là bí thư tỉnh ủy Giang Bắc, đây cũng là một tin chức đủ để chấn động Trung Nguyên. Trước kia Trần Kiệt từng là phó bí thư Dự Nam, giai đoạn trước đó khi tranh chấp vị trí chủ tịch Giang Nam thì hắn từng là đối thủ cạnh tranh của Trương Thanh Vân.

Cuối cùng Trương Thanh Vân chiến thắng, vì vậy mà hai bên cũng coi như có chút ân oán. Nhưng sau cạnh tranh lần trước thì con đường làm quan của Trần Kiệt cũng không bị ảnh hưởng, cũng không bao lâu sau thì đã có tin hắn được làm chủ tịch tỉnh Dự Bắc.

Dự Bắc là một tỉnh ở trong khu vực trọng địa gần thủ đô, Trần Kiệt công tác ở Dự Bắc cũng rất tốt, được khen ngợi ở nhiều phương diện. Bây giờ ban ngành Giang Bắc điều chỉnh và hắn tiến thêm một bước làm bí thư tỉnh ủy, đây là một sự kiện chấn động.

Bây giờ Giang Bắc có thể nói là một tỉnh có cấp bậc cực cao ở Trung Nguyên, trước đó Cẩu Tử Thanh và Túc Nhất Tiêu đã làm cho ban ngành cực kỳ kiên cố, Trần Kiệt bây giờ hái đào bằng hai tay cũng có thể nói là quá mạnh mẽ, nếu xem xét thì thấy người thưởng thức hắn cũng là rất nhiều.

Thời điểm tổng bí thư Lương còn chưa lên nhận chức thì Trần Kiệt đã từng nói Trung Nguyên sẽ được trẻ hóa, thế cục bây giờ hoàn toàn là như vậy. Trần Kiệt ở Giang Bắc, Trương Thanh Vân ở Giang Nam, Đường Vũ ở Dự Nam, ba cán bộ trẻ tuổi đi đầu ở Trung Nguyên, ai cũng là những nhân vật nổi bật.

Ba người đều ở Trung Nguyên vì vậy mà cạnh tranh trở nên dữ dội, có thể nói vài năm sau Trung Nguyên sẽ là một tình cảnh long tranh hổ đấu.

Là quan lớn cấp chính bộ, là đầu sỏ một phương, dù là Trương Thanh Vân hay Đường Vũ và Trần Kiệt cũng không phải là loại người dễ dàng gì, nói về bản lĩnh đều có bản lĩnh, nói về bối cảnh đều có bối cảnh. Bây giờ ba người không ai buông tha ai, người nào cũng muốn trổ hết tài năng, để xem ai có thể chiếm được vị trí có lợi nhất trong nước.

Đây hầu như là một vấn đề không cần lo lắng, Đường Vũ và Trần Kiệt đều hiểu rõ vấn đề này. Nói thật, đối mặt với cục diện như vậy thì Trương Thanh Vân cũng coi như đại khái hiểu rõ ý đồ của trung ương.

Trung ương bây giờ đang phổ biến vấn đề trẻ hóa cán bộ, đồng thời cũng đang tạo ra bố cục nhân sự mới, nếu đều là cán bộ trẻ vĩ đại thì đặt vào cùng một địa phương, cá mạnh cùng vẫy một ao, ai thắng sẽ làm vua. Vì vậy xét theo quan điểm này cũng có thể thấy sự quyết đoán của tổng bí thư Lương.

Người trong cuộc có thể ý thức được vấn đề này thì người ngoài càng thấy rõ ràng hơn, ngay trong ngày Trần Kiệt được đề bạt thì có tin tức nói về mối hận giữa Trần Kiệt và Trương Thanh Vân, tin đồn này được lưu truyền khá rộng ở thủ đô.

Đồng thời có rất nhiều người chú ý tin tức này, quan hệ giữa Trần Kiệt và Đường Vũ cũng được đào móc ra, thậm chí còn có người nói trung ương điều Túc Nhất Tiêu đi vì thấy quan hệ với Trương Thanh Vân quá gần. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Bây giờ Trần Kiệt và Đường Vũ đã từng có kinh nghiệm cùng gánh vác ở Trung Nguyên, hai người bọn họ cùng đối mặt với Trương Thanh Vân, có lẽ cũng tạo nên thế cục khó khăn. Hơn nữa bây giờ cục diện Giang Nam lại không trong sáng gì, Giang Nam thật sự có thể công phá vòng vây dưới áp lực khổng lồ của Giang Bắc và Dự Nam hay không?

Có một nhóm người tương đối bày tỏ thái độ bảo thủ ở vấn đề này, nhưng số người cảm thấy tình cảnh của Trương Thanh Vân không tốt vẫn chiếm đa số.

Một tiếng pháo chào năm cũ đón năm mới, tết âm lịch đã được kéo màn.



Hội nghị gặp mặt chúc tết đầu năm ở tỉnh ủy, nơi đây tập hợp tất cả nhân sĩ nổi danh ở xã hội Giang Nam, những lãnh đạo cũ, những đại biểu cựu chiến binh, lãnh đạo bộ đội thường trú ở Giang Nam, những đại biểu đầu tư lớn...Tất cả tập trung ở đại sảnh khách sạn Hán Dũng.

Trương Thanh Vân có lời phát biểu khá quan trọng trên hội nghị chúc tết, ngoài nói vài lời chúc phúc thì đây là lần đầu tiên hắn nhắc đến mục tiêu và nhiệm vụ của Giang Nam trong năm tới.

Trương Thanh Vân lớn tiếng yêu cầu sau khi kết thúc những ngày lễ tết thì tất cả cán bộ cần phải chuẩn bị đầy đủ tinh thần để vùi đầu vào trong công tác. Những năm qua Giang Nam liên tục sa sút trong cạnh tranh, thường bị người ta đuổi kịp và vượt qua, Trương Thanh Vân yêu cầu tất cả lãnh đạo và nhân dân Giang Nam đều phải hiểu được sự nghiêm trọng của tình thế vào lúc này, đều phải biết sỉ diện và dũng cảm, Giang Nam không thể tiếp tục đi xuống, cần phải lập tức quật khởi.

Trương Thanh Vân đưa ra lời hiệu triệu với tất cả tầng lớp ở Giang Nam, yêu cầu tất cả mọi người đặt tất cả tinh lực lên công tác xây dựng tương lai cho Giang Nam, đẩy mạnh xây dựng các công trình dân sinh ở Giang Nam.


Không thể nghi ngờ lời phát biểu của Trương Thanh Vân ở hội nghị tất niên Giang Nam xem như một lần bộc phát sau thời gian dài trầm mặc, hơn nữa trong khoảng thời gian này cũng phát sinh khá nhiều chuyện.

Đầu tiên là Đường Vũ và vài vị lãnh đạo ở Trung Nguyên tiếp nhận phỏng vấn của truyền thông, hắn nói sẽ cố gắng liên hệ với bí thư tỉnh Giang Bắc, đồng thời cũng nhắc đến những vấn đề có liên quan đến Trương Thanh Vân.

Nhìn vào tình huống mới phát sinh thì ai cũng nghĩ rằng Trương Thanh Vân rơi vào thế bị động, trước nay hắn có tài khống chế, mãi đến tận ngày tổ chức hội nghị tất niên tỉnh Giang Nam mới bộc phát. Thái độ của hắn rất ẩn nhẫn, cũng không đánh trả Đường Vũ, cũng không lên tiếng ở vấn đề giữa Giang Nam và Giang Bắc, chỉ đưa ra yêu cầu cán bộ Giang Nam cần phải biết sỉ diện và dũng cảm.

Trương Thanh Vân có biểu hiện như vậy thật sự làm người ta mở rộng tầm mắt, nhưng nếu người biết rõ về Trương Thanh Vân, bọn họ sẽ hiểu biểu hiện trầm ổn an phận của hắn chứng tỏ có một ngọn lửa đang bùng cháy trong lòng.

Đêm đến, đây là buổi tối mà cả Trương gia đều đã về thủ đô, cha mẹ đi, vợ con cũng đi, Trương Thanh Vân ở nhà một mình và cũng cảm thấy có chút cô độc. Hắn lật xem một xấp văn kiện, một mình ở văn phòng, khá buồn chán.

Trong khung xương Trương Thanh Vân là một người mạnh mẽ, vì vậy hắn cảm thấy rất nén giận vì những lời khiêu khích của Đường Vũ về vấn đề Trần Kiệt được đề bạt ở Giang Bắc. Đặc biệt là Đường Vũ, người này vung tay múa chân với chuyện Giang Nam, trào phúng Giang Nam công tác không cụ thể, trong lòng Trương Thanh Vân cực kỳ nén giận với những hành vi thế này.

Mà Trần Kiệt được đề bạt cũng rất quỷ dị, sau khi hắn cạnh tranh thất bại với Trương Thanh Vân thì lập tức được điều đi làm chủ tịch tỉnh Dự Bắc. Mà tỉnh Dự Bắc lại ở vùng lân cận thủ đô, điều kiện khí hậu cũng khá tốt, sau đó lại chạy sang Dự Nam công tác một thời gian, nếu nói Trần Kiệt có thành tích nổi trội, rốt cuộc là thành tích nằm ở đâu?

Giang Bắc là một địa phương tốt đẹp, Cẩu Tự Thanh và Túc Nhất Tiêu đã kinh doanh ở Giang Bắc nhiều năm, cuối cùng cũng tạo nên thành tích hôm nay, lúc này Trần Kiệt lại chạy đến hái đào, điều này làm cho Trương Thanh Vân cảm thấy bất bình thay cho Túc Nhất Tiêu. Trước đó Túc Nhất Tiêu đã khổ sở ở Giang Bắc, đáng lý ra bây giờ phải được ăn quả ngọt mới đúng.

Trương Thanh Vân tỏ ra bất mãn với hai sự kiện, nhưng cục diện Giang Nam trước mắt vẫn còn chưa được, vì vậy Trương Thanh Vân cố gắng ép lửa giận ở trong lòng. Nhưng hắn đã hạ quyết tâm, năm nay công tác ở Giang Nam phải có tiến triển, những năm nay thường xem xét sự thật, nhất định phải dùng hành động thực tế để đánh trả.

- Tút, tút!

Tiếng điện thoại trên bàn vang lên gấp rút, Trương Thanh Vân bóp nát tàn thuốc, hắn thở ra một hơi rồi cầm điện thoại lên nói:


- Alo, tôi là Trương Thanh Vân, xin hỏi anh là?

- Bí thư Trương, anh chờ một chút, phó chủ tịch Chiếm muốn liên lạc điện thoại với anh.

Đầu dây bên kia vang lên một giọng nam cực kỳ có lực.

Tinh thần Trương Thanh Vân chợt căng lên, hắn tuyệt đối không ngờ lúc này Chiêm Giang Huy lại điện thoại đến.

- Thanh Vân à?

Quả nhiên là Chiêm Giang Huy, lão vừa mở miệng đã làm Trương Thanh Vân sinh ra cảm giác cực kỳ quen thuộc.

- Chào chủ tịch Chiêm, cháu là Trương Thanh Vân, trễ thế này mà chú còn chưa đi nghỉ sao?

Trương Thanh Vân khách khí nói.


- Ha ha.

Chiêm Giang Huy ở đầu dây bên kia chợt cười nhẹ nhàng:

- Bây giờ vẫn còn sớm, thế nào? Tôi nghe nói cậu đưa ra quy hoạch năm mới cho Giang Nam ở ngay trên đại hội tất niên sao? Bầu không khí rất căng thẳng đấy nhé, đúng là nên biết sỉ diện và dũng cảm.

Trương Thanh Vân nở nụ cười xấu hổ, hắn nói:

- Chủ tịch Chiêm, có một số việc là bất đắc dĩ, bây giờ Giang Nam chúng cháu đã có phương hướng phát triển rõ ràng, sau này vấn đề chấp hành mới là điều quan trọng nhất.

- Giang Nam tụt hậu về phía sau, đây là sự thật, chúng cháu cần phải nhìn thấy rõ ràng sự thật này, cần phải có can đảm đối mặt sự thật. Cháu tin chắc, các đồng chí Giang Nam sẽ nhất định thấy rõ tình thế, sẽ nghênh đón khó khăn từ trên xuống dưới, sẽ cố gắng hết sức vì sự nghiệp phát triển Giang Nam.

- Cậu có lòng tin là tốt, có lòng tin là tốt, điều kiện Giang Nam là rất tốt, tôi hy vọng cậu có thể không nóng không vội, có thể nắm chặt đặc điểm ở Giang Nam, có thể liên tục quy hoạch Giang Nam phát triển.


Chiêm Giang Huy nói.

Chiêm Giang Huy dừng lại một chút rồi tiếp tục nói:

- Tôi điện thoại cho cậu cũng không phải chuyện gì khác, chỉ hy vọng cậu không nên bị bên ngoài quấy nhiễu, những tin đồn bậy bạ bên ngoài không đáng tin, phần lớn chỉ là giả dối, cậu cần phải thấy rõ điều này.

Trương Thanh Vân liên tục xưng vâng, hắn nói:

- Cám ơn chủ tịch Chiêm, tôi hiểu những điều này.

- Còn có một việc, đại hội hai sắp mở, đoàn đại biểu Giang Nam sẽ được chú ý cao độ, điều này cậu cần phải có sự chuẩn bị tâm lý. Lần này đại hội hai khác biệt với những lần trước, đây là đại hội đầu tiên sau khi ban ngành mới của trung ương nhận chức.

- Vì vậy để đảm bảo hội nghị thành công thắng lợi chính là nhiệm vụ cực kỳ quan trọng, trung ương đã tỏ thái độ với đại hội, cần phải thành công nhưng phải đưa ra hiệu quả thực tế, phải tạo ra đặc điểm. Cậu cũng xem như là người tâm phúc ở Giang Nam, hôm nay tôi xem như nói lời chào hỏi với cậu.

Chiêm Giang Huy nói.

Rõ ràng những câu nói cuối cùng mới là ý đồ thật sự của Chiêm Giang Huy, Trương Thanh Vân nghe rất chuyên chú, hơn nữa còn lập tức tỏ thái độ giúp đỡ trung ương. Hắn nói:

- Đoàn đại biểu Giang Nam nhất định sẽ tuân theo yêu cầu của trung ương, sẽ cực kỳ chuyên chú và cụ thể, đồng thời cháu tin chắc đại hội lần này sẽ thành công thắng lợi.

Trương Thanh Vân biết Chiêm Giang Huy tự điện thoại dặn dò chính mình chứng tỏ có sự kiện cực kỳ quan trọng, đặc biệt là liên quan đến đại hội hai sắp tới thì càng không phải là chuyện nhỏ. Vào đúng thời điểm mấu chốt tất nhiên hắn sẽ không hàm hồ.

Địa phương và trung ương bảo trì sự nhất trí cao độ mới là điều tốt, nếu có bất kỳ người nào cản tay sẽ chẳng có kết cục gì tốt