Bố Y Quan Đạo

Chương 1102: Sự vi diệu trong hội nghị thường ủy




Sự kiện Vũ Lăng đã qua, bây giờ tình hình Giang Nam đã tốt hơn rất nhiều, từ tỉnh đến thành phố và quận huyện, các cấp quan viên đều tăng mạnh niềm tin, đều dùng hành động thực tế để chứng minh. Khó khăn không đáng sợ, chỉ cần niềm tin kiên dịnh, chỉ cần người chỉ huy có tư cách, dù là vấn đề gì và khó khăn gì cũng đều có thể được giải quyết. Trương Thanh Vân thông qua thành công xử lý chuyện Vũ Lăng mà cơ bản xác định địa vị và uy vọng ở Giang Nam.

Sự kiện Vũ Lăng vừa kết thúc thì Trương Thanh Vân tổ chức hội nghị thường ủy khối chính quyền, trên hội nghị hắn đưa ra quyết nghị thay đổi nhân sự. Điều chỉnh lần này có liên quan đến phòng tài chính, ủy ban cải cách, cục công an, Trương Thanh Vân điều chỉnh sáu gã phó phòng và chủ nhiệm, các đồng chí lão thành tháo bỏ trọng trách, đồng thời đưa thêm một đám cán bộ tiến vào khối chính quyền tỉnh.

Điều chỉnh như vậy có ý nghĩ như một phương án chiến lược, Trương Thanh Vân dùng mới đổi cũ, trước hết là cải biến bầu không khí khối chính quyền, hơn nữa làm cho người ngoài thấy khối chính quyền đã hoàn toàn nằm trong tay hắn, cục diện ổn định đã xuất hiện.

Mặt khác hội nghị còn thông qua nghị quyết cho phó chủ tịch Chu Quốc Lập kiêm nhiệm chức vụ cục trưởng cục công an, lần này khối chính quyền cũng đưa ra thông báo miễn chức của cục trưởng cục công an Tả Phụng Sơn.

Ngoài bổ nhiệm nhân sự, Trương Thanh Vân lần đầu tiên nói ra vấn đề kinh tế trong hội nghị, đề xuất giai đoạn tiếp theo, trung tâm công tác của khối chính quyền chính là nhập gia tùy tục, cần phải phối hợp với địa phương để xử lý vấn đề, đồng thời đốc thúc các nơi chuyên chú giải quyết các vấn đề để phá vòng vây kinh tế. Khối chính quyền phải dùng các chính sách và tài chính để phá vỡ thế bế tắc trong công tác việc làm, giúp đỡ các xí nghiệp vừa và nhỏ phát triển, giải quyết công tác dân sinh.

Trong hội nghị, Trương Thanh Vân trọng điểm đưa ra ý tưởng phát triển sản nghiệp hoạt hình đi đầu trong nước, đây cũng là căn cứ để cải cách công viên kỹ thuật Giang Nam. Vài năm nay công viên kỹ thuật Giang Nam vì nhiều nguyên nhân mà liên tục chịu nhục nghiêm trọng, rất nhiều sản nghiệp cao bại trận trong cạnh tranh, rất nhiều xí nghiệp vĩ đại cũng trực tiếp rời bỏ Giang Nam. nguồn Đọc Truyện

Cũng vì những nguyên nhân này mà công viên kỹ thuật ngày càng đi xuống, hạng mục trước nay luôn là niềm kiêu ngạo của Giang Nam bây giờ lại trở thành một tiền lệ đáng lên án.

Còn vấn đề tương lai công viên kỹ thuật sẽ đi theo đường nào, những ý kiến của các giới xã hội Giang Nam lại không đồng nhất. Trương Thanh Vân hiểu rất rõ về công viên kỹ thuật, đồng thời cũng đã có những suy tính rất sâu sắc. Hắn thông qua những lãnh đạo tương quan để hiểu rõ tình huống, mở các cuộc hội đàm tương quan để tìm biện pháp. Sau khi mở rộng trưng cầu dân ý, hắn quyết đoán thực hiện đại cải cách với công viên kỹ thuật.

Hạch tâm của quá trình cải cách chính là những điều kiện cứng mềm của công viên kỹ thuật, đưa công viên kỹ thuật trở thành khu căn cứ hạng nhất của sản nghiệp hoạt hình. Hôm nay thừa dịp khối chính quyền tổ chức hội nghị thường ủy, Trương Thanh Vân lần đầu tiên nói ra ý tưởng và được thông qua, điều này chứng tỏ hắn muốn biến hành động này thành một sự kiện có ý nghĩa thực tế.

Trương Thanh Vân muốn dùng hành động này để tuyên bố với toàn bộ Giang Nam và cả Trung Nguyên, Giang Nam quyết tâm đại cải cách, lịch sử Giang Nam tụt dốc sẽ không còn.

Tổng kết lại thì hội nghị lần này Trương Thanh Vân hội đàm về ba vấn đề, thứ nhất chính là nghiêm túc điều chỉnh ban ngành khối chính quyền, thứ hai chính là điều chỉnh phân công phó chủ tịch, đưa phó chủ tịch Tả Phụng Sơn kiêm nhiệm cục trưởng cục công an, thứ ba chính là quyết nghị đại cải cách công viên kỹ thuật.



Trong ba sự kiện này, mỗi một sự kiện đều là chuyện khó lường, nhưng Trương Thanh Vân lại quyết đoán đưa ra và được thông qua, tất nhiên sẽ tạo nên một hiệu quả tâm lý, hắn muốn làm kinh sợ bọn đạo chích, ủng hộ sĩ khí.

Trương Thanh Vân muốn nói cho tất cả các giới xã hội ở Giang Nam biết, khối chính quyền đang hướng về phía đoàn kết, hơn nữa còn đoàn kết chưa từng có. Đồng thời Giang Nam sẽ vĩnh viễn không tụt dốc, cải cách ở Giang Nam là một xu thế khó thể ngăn cản, dù là bất kỳ thế lực nào cũng không thể cản được xu thế phát triển và ý chí cầu tiến của nhân dân Giang Nam.

Sự thật chứng minh hội nghị thường ủy khối chính quyền của Trương Thanh Vân đã đạt được thành công lớn, đồng thời cũng tạo nên ảnh hưởng lớn. Tinh thần của hội nghị lần này được truyền đạt xuống dưới, tất cả các thành phố và khu tự trị đều chăm chú học tập tinh thần hội nghị, vì vậy mà sĩ khí toàn tỉnh chấn động, áp lực trên vai cán bộ và quần chúng được phóng thích, khí thế to lớn, Giang Nam hầu như được nhấc hẳn lên.

- Chào chủ tịch Trương, tôi là Vũ Hiệp, đúng là xấu hổ, đã quấy rầy lúc anh nghỉ ngơi.


Trương Thanh Vân nhận điện thoại thì nghe được giọng nói cẩn thận và cung kính của Lý Vũ Hiệp, thậm chí trong giọng điệu còn có chút hương vị nịnh nọt.

Trương Thanh Vân nằm trên ghế sa lông xem tivi, sau đó hắn cầm lấy điều khiển từ xa hạ thấp âm thanh, đồng thời cũng ngồi thẳng lên:

- À, chào anh, trưởng phòng Lý, nói quấy rầy lúc nghỉ ngơi là khách khí rồi, anh có gì cứ nói thẳng.

- Là thế này, chủ tịch, chuyện phó chủ tịch Chu Quốc Lập kiêm nhiệm cục trưởng cục công an sợ rằng sẽ có chút chuyện xấu. Những ngày gần đây tổ chức chúng tôi nhận được rất nhiều đơn thư tố cáo về Chu Quốc Lập, những thư tín này có vẻ vô cùng xác thực.

Trương Thanh Vân khẽ nhíu mày, hắn không ngờ Lý Vũ Hiệp lại gọi đến vì vấn đề này, rõ ràng có ý mật báo. Bổ nhiệm Chu Quốc Lập chẳng qua chỉ là kiêm nhiệm cục trưởng cục công an mà thôi, vì vậy không nên bày tỏ với tổ chức.

Nhưng một bổ nhiệm như vậy cũng rất quan trọng, cần phải được tỉnh ủy thông qua bằng đầu phiếu mới hình thành quyết nghị. Trước khi tỉnh ủy mở hội nghị thì sẽ là thời cơ tốt cho những hoạt động mờ ám.


Lý Vũ Hiệp nói như vậy tất nhiên cho rằng có thể là người trong khối đảng ủy đang ngáng chân, nhưng Trương Thanh Vân biết rất rõ, khả năng này là không lớn. Vì Chu Quốc Lập tiến lên kiêm nhiệm cục trưởng cục công an chính là nhận thức chung của Trương Thanh Vân và Thang Vận Quốc, nếu hai bên đã có chung nhận thức, Thang Vận Quốc chắc chắn sẽ nói vài lời với đám người Trần Hiểu. Nếu đảng ủy có người đứng ra ngáng chân, như vậy đã hoàn toàn không nể mặt Thang Vận Quốc, dù là Trần Hiểu hay Ngô Cương cũng không có gan như vậy.

- Tôi biết rồi, các anh nên xử lý sự việc nghiêm khắc dựa theo trình tự của tổ chức, Chu Quốc Lập tiến lên kiêm nhiệm cục trưởng cục công an là rất tốt, nhưng tôi sẽ không vì vậy mà quấy nhiễu trình tự bình thường của khối tổ chức, điều này anh cứ yên tâm.

Trương Thanh Vân nói, hắn nói rất đường hoàng, nhìn qua giống như cho Lý Vũ Hiệp ăn thuốc an thần, thực tế lại không tiếp nhận ý tốt của Lý Vũ Hiệp.

- À, vâng, vâng, như vậy chúng tôi cũng an tâm...An tâm...

Lý Vũ Hiệp nói, giọng điệu không chút xấu hổ, điều này có thể thấy được công lực và da mặt dày của lão, Trương Thanh Vân cũng phải bội phục.

Sau khi kết thúc trao đổi với Lý Vũ Hiệp thì Trương Thanh Vân dùng điều khiển từ xa tắt tivi, sau đó bắt đầu nằm trên ghế sa lông xem xét sự kiện này.

Trương Thanh Vân vừa rồi nói như chém đinh chặt sắt, chính khí nghiêm nghị, nhưng hắn cũng biết, nếu lần này Chu Quốc Lập xảy ra vấn đề thì ảnh hưởng tiêu cực là rất lớn. Đây là lần đầu tiên Trương Thanh Vân đề cử người khi tiến lên nhận chức chủ tịch, nếu đề nghị này cuối cùng bị đảng ủy bác bbor, đây là ảnh hưởng tiêu cực với Trương Thanh Vân trong công tác sau này. Ít nhất sự kiện như vậy sẽ làm cho người khác cảm thấy Trương Thanh Vân mất đi quyền nhân sự, đây là kết quả hắn không muốn thấy.

- Chu Quốc Lập này sao lau mông không sạch sẽ như vậy?


Trương Thanh Vân cau mày lầm bầm một câu, bất cứ vấn đề nào xảy ra cũng cần phải tìm nguyên nhân căn bản, đây là thói quen trước nay của Trương Thanh Vân. Người ta tố cáo Chu Quốc Lập, điều này chứng tỏ hắn có vấn đề.

Nếu vấn đề thật sự nghiêm trọng thì Trương Thanh Vân tất nhiên sẽ không dùng Chu Quốc Lập, nhưng người này có thể được đảm nhiệm chức vụ cục trưởng cục công an hay phó chủ tịch hay không? Điều này rõ ràng cũng có vấn đề.


VÌ vậy chỉ cần vấn đề không nghiêm trọng, Trương Thanh Vân sẽ không thể buông tha cho Chu Quốc Lập. Người này là quan viên đầu tiên dựa vào khi Trương Thanh Vân đến Giang Nam, nếu có chút vấn đề thì Trương Thanh Vân vẫn có thể dạy bảo đối phương dừng lại, nếu không chẳng phải sẽ làm cho lòng người lạnh tanh sao? Sau này còn ai dám dựa hơi vào Trương Thanh Vân?

Trương Thanh Vân phân tích như vậy mà dần cảm thấy trong sáng, nói nhiều nhưng ý nghĩa chỉ có một, hành động lần này là nhắm về phía hắn, mục đích chính là sử dụng chút thủ đoạn, điều này không khó phán đoán.

Trương Thanh Vân cầm lấy điện thoại, hắn gọi đi, sau đó lại trầm ngâm rồi thả xuống.

Đạo dùng người không bám vào khuôn mẫu, Chu Quốc Lập có thể không thuận lợi kiêm nhiệm chức cục trưởng cục công an, Trương Thanh Vân định giúp đỡ đối phương một phần. Bây giờ xảy ra chuyện, Trương Thanh Vân vội vàng giải vây giúp đối phương cũng không đẹp, giúp người không bằng để người tự giúp, phải xem vào bản lĩnh của Chu Quốc Lập.

Điện thoại vang lên, Trương Thanh Vân cầm lên nghe.

- Chủ tịch à? Tôi là Chu Quốc Lập, là thế này, hôm nay tôi có vài người bạn đến tặng chút đặc sản vùng núi Vũ Đức, tôi cũng không muốn một mình độc chiếm, vì vậy xem anh có rút ra được chút thời gian, chúng ta cùng dùng bữa cơm đặc sản Vũ Đức.

Người điện thoại đến là Chu Quốc Lập, tâm tình ổn định, không chút bất thường.

Khóe miệng Trương Thanh Vân cong lên thành đường, trong lòng thầm gật đầu. Chu Quốc Lập là lão quan trường, bây giờ bảo trì được vẻ bình thản. Trương Thanh Vân biết, Chu Quốc Lập chắc chắn biết tin đồn, nếu không sao lại đột nhiên muốn mời an món thôn quê?

- Thì ra là vậy, xem ra một chút ham mê của tôi được anh nắm rất vững. Tôi từ chối thì bất kính, anh cứ chọn địa điểm cụ thể, sau đó phối hợp với Gia Cường, tôi chỉ lo ăn mà thôi, ha ha...

Trương Thanh Vân cười hả hả rất thoải mái, hắn cũng giả vờ như không có chuyện gì, giọng điệu coi Chu Quốc Lập là người nhà, coi như cho đối phương một viên thuốc an thần