Bố Y Quan Đạo

Chương 1012: Sự cố Giang Nam




Bên ngoài là băng tuyết trắng xóa nhưng trong phòng lại rất ấm áp, Trương Thanh Vân mặc một bộ đồ ngủ rộng thùng thình, hắn pha cho mình bộ bình trà, đặt trà lên bàn công tác. Hơi nước nóng hổi từ trên chén trà bùng lên, trong phòng tràn đầy hương trà.

Trương Thanh Vân khẽ dùng tay di chuyển con chuột xem tin tức, vẻ mặt rất bình tĩnh. Hai ngày sau khi hắn mở rộng phương án lập lại trật tự thị trường ở hai tỉnh Liêu Tây và Mạc Bắc, ba tỉnh phương bắc lập tức bùng lên sóng lớn.

Trương Thanh Vân không động thì không sao, đã động là hơn hai mươi thành phố ở Liêu Tây và Mạc Bắc cùng hành động, từng phòng thương mại của các thành phố sang giám sát công tác của thành phố đối thủ, đồng thời các thành phố cũng phải tiếp nhận sự giám sát của phòng thương mại ngoài tỉnh.

Lúc này vô tình tạo nên bầu không khí cạnh tranh rất dữ dội, mọi người cố gắng tìm ra vấn đề, đồng thời cố gắng để chính mình không xảy ra vấn đề, điều này tạo nên sự giúp đỡ rất lớn cho các lãnh đạo tỉnh.

Chủ tịch Mạch Gia Dũng tỉnh Liêu Tây có phát biểu đặc biệt về phương án chỉnh đốn thị thường ba tỉnh phương bắc của bộ thương mại, hắn nói chuyện vẫn khí phách trước sau như một, nói rằng Liêu Tây luôn đi đầu trong ba tỉnh phương bắc, Liêu Tây muốn tiếp tục bảo trì vị thế thì quyết tâm phối hợp chỉnh đốn trật tự thị trường. Vì mục đích này mà Liêu Tây không sợ người khác kiểm tra, chỉ sợ kiểm tra không ra vấn đề.

Lời phát biểu của Mạch Gia Dũng làm cho bí thư tỉnh Mạc Bắc là Lỗ Đạo Minh và chủ tịch Tần Trường Khanh rất tức giận. Lần này Tần Trường Khanh rất chân thực, lão tổ chức đại hội tuyên thệ của các tổ giám sát trước khi xuất quân sang Liêu Tây. Ngay sau đó hai tỉnh hăng say cấu véo nhau, hai tỉnh đều nằm trong ba tỉnh phương bắc, hai bên bây giờ giám sát nhau, tất nhiên đều hiểu rất rõ vấn đề của đối phương.

Chỉ trong vòng hai ngày ngắn ngủi mà liên tục có tin tức truyền về từ hai mươi thành phố, hàng loạt vấn đề liên tục được vạch ra và báo cáo cho tổ giám sát của bộ thương mại. Trong vấn đề này nghiêm trọng nhất là an toàn thực phẩm, xói mòn tài sản quốc hữu, lưu thông vật tư phi pháp. Sau khi những vấn đề này được đưa qua tay Trương Thanh Vân thì được phản hồi cho khối chính quyền và sở thương mại và các bọn họ tương quan của hai tỉnh, Liêu Tây và Mạc Bắc đều nhanh chóng xử lý vấn đề, truy cứu những người có trách nhiệm tương quan. Vì vậy mà hai tỉnh chấn động, tấm mà chen về trật tự thị trường dần được kéo ra...

Người ngoài lúc này đang sợ bóng sợ gió nhưng người khởi xướng ra tất cả là Trương Thanh Vân lại đang nhàn nhã dùng trà và lên mạng xem tin tức trong khách sạn xa hoa.

Thời gian nhàn nhã như vậy là không dễ có với Trương Thanh Vân, bây giờ tất cả đều nằm trong lòng bàn tay, tâm tình của hắn đã hoàn toàn trầm tĩnh trở lại.

- Cốc, cốc!

Hai tiếng đập cửa vang lên, Trương Thanh Vân lên tiếng, ánh mắt không rời khỏi máy tính, trên màn hình có hai tin tức làm hắn chú ý.



Một tin tức liên quan đến Triệu Văn Phong ở Giang Nam, lần này hắn khó trách khỏi trách nhiệm, không thể tiếp tục ở lại Giang Nam. Tuy hắn bị điều đến làm phó thống đốc ngân hàng nhà nước cấp chính bộ, coi như có thực quyền nhưng tiềm lực làm quan cũng vì vấp ngã ở Giang Nam mà mất sạch.

Làm quan đến cấp chính bộ tuy hiển hách nhưng cạnh tranh cực kỳ dữ dội.

Dù sao những quan viên lên đến cấp chính bộ thường không phải loại đèn cạn dầu, nếu muốn tiếp tục phát triển thì phải có đấu tranh kịch liệt và thậm chí là tàn khốc, nếu hơi có sai lầm thì chắc chắn sẽ không có cơ hội.


Trương Thanh Vân ngồi lên chiếc ghế chủ tịch tỉnh Giang Nam vốn rất có tương lai, hơn nữa cũng có ưu thế về tuổi tác, chỉ cần biểu hiện tốt thì sau này sẽ có cơ hội là bí thư tỉnh ủy, tương lai có hy vọng vào bộ chính trị trung ương. Nhưng hành trình Giang Nam lần này đã tạo thành một vết nhơ trong lý lịch chính trị của hắn, sau này được sử dụng cũng sẽ bị xem xét rất chặt.

Triệu Văn Phong rời đi thì cơ hội của Nghiêm Tuấn Quốc đã đến, hắn là người tiếp nhận tàn cục từ tay Triệu Văn Phong. Nghiêm Tuấn Quốc là người kinh doanh nhiều năm ở Giang Nam, ít nhất cũng có ưu thế về quan hệ con người hơn hẳn Triệu Văn Phong, cũng không biết tiếp nhận tàn cục từ tay Triệu Văn Phong có tạo ra điều gì đáng mừng hay không.

Nhưng dù là thế nào thì Trương Thanh Vân cũng điện thoại chúc mừng Nghiêm Tuấn Quốc, lúc này Nghiêm Tuấn Quốc nhận được điện thoại của Trương Thanh Vân cũng cực kỳ khách khí, nói rằng sau này đến thủ đô sẽ họp mặt uống vài ly rượu. Còn nói Giang Nam à quê hương của Trương Thanh Vân, sau này Trương Thanh Vân nên giúp đỡ nhiều hơn đến Giang Nam.

Trương Thanh Vân đối mặt với lời nói chủ động của Nghiêm Tuấn Quốc, tất nhiên hắn sẽ thức thời tỏ vẻ giúp đỡ. Hắn và Nghiêm Tuấn Quốc là hai người không đấu không quen, trước kia ở Giang Nam đưa nhau vào cục diện không chết không thôi, nhưng sau này quan hệ hai người đi theo đường vòng, lại càng hòa hợp.

Trương Thanh Vân có rất nhiều cấp dưới ở Giang Nam, trước nay Nghiêm Tuấn Quốc đều rất quan tâm. Bây giờ Nghiêm Tuấn Quốc là chủ tịch tỉnh, hai bên chủ động lấy lòng, mơ hồ có ý là minh hữu.

Ngoài sự việc liên quan đến Giang Nam thì trên mạng cũng có một tin tức khác làm Trương Thanh Vân phải chú ý, đó là ngôi sao ca nhạc HongKong Lăng Tuyết Phi đã trở về nội địa phát triển, ký kết với truyền thông Hoa Đông.

Trương Thanh Vân không biết vì sao Lăng Tuyết Phi phải quay về, thời gian trước có tin tình cảm giữa Lăng Tuyết Phi và một công tử nhà giàu ở HongKong, Trương Thanh Vân cho rằng cuối cùng nàng cũng có chốn đi về, nhưng bây giờ xem ra tình huống không phải là như vậy.


Trương Thanh Vân hiểu tính cách của Lăng Tuyết Phi, cô gái này có tính cách mạnh mẽ từ trong khung xương, giấc mơ đi về phía quốc tế. Trước đó nàng đến HongKong có lẽ cùng là bước đi trong ước mơ, bây giờ nàng quay lại, Trương Thanh Vân phán đoán chắc chắn phải có nguyên nhân. Xem ra nếu hắn có cơ hội phải tìm hiểu về tình hình gần đây của nha đầu kia, giới giải trí quá sâu, một người phụ nữ như Lăng Tuyết Phi phát triển không quá dễ dàng...

Người đẩy cửa tiến vào là cục phó cục trật tự thị trường Ngụy Thiết, trong số cán bộ trẻ tuổi ở bộ thương mại thì Ngụy Thiết có tương lai khá rộng, thân là phó cục trưởng, năm nay gần bốn mươi, là một cán bộ cục trẻ nhất ở bộ thương mại.

Cán bộ trẻ tài hoa thường có chung một căn bệnh, đó là sự cao ngạo, Ngụy Thiết cũng không phải ngoại lệ. Có thể nghĩ ra được, một cán bộ trẻ cực kỳ cao ngạo xuống địa phương với thân phận tổ viên tổ giám sát bộ thương mại, tất nhiên sẽ luôn có cảm giác hơn người.

Nhưng ở Liêu Đông thì tất cả tổ viên tổ giám sát đi theo Trương Thanh Vân không có cảm giác về sự hơn người, ban ngành Liêu Đông căn bản không xem một phó bộ trưởng thương vụ bộ thương mại như Trương Thanh Vân ra gì. Đặc biệt là bí thư tỉnh ủy Vương Hàn Xử, người này cực kỳ kiêu ngạo, bộ thương mại giống như không nằm trong tầm mắt của lão. Vì vậy những ngày này ở Liêu Đông thì Ngụy Thiết luôn nén giận, tuy cấp bậc của hắn và Trương Thanh Vân cách nhau quá xa nhưng trong lòng cũng không khỏi có chút khinh thường vị phó bộ trưởng này, cho rằng đối phương là người hữu danh vô thực.

Nhưng điều làm cho Ngụy Thiết tuyệt đối không ngờ chính là Trương Thanh Vân hung ác vượt qua sức tưởng tượng của hắn, bình thường Trương Thanh Vân rất bình thản ôn hòa nhưng khi ra tay là lập tức có sát chiêu. Lần này ba tỉnh đột kích trật tự thị trường, có thể nói là hoạt động rất mạnh, chỉ vài ngày mà hai tỉnh Liêu Tây và Mạc Bắc đã chấn động, lực ảnh hưởng lan đến cả thủ đô, sự can đảm làm việc của Trương Thanh Vân là khó tưởng.

Ngụy Thiết lại có chuyển biến tư tưởng một trăm tám mươi độ với Trương Thanh Vân, trên mạng nói Trương Thanh Vân là bộ trưởng hùng mạnh, Ngụy Thiết tiếp xúc và bây giờ cũng chấp nhận cách nói trên.


Không thể nghi ngờ, Trương Thanh Vân là người rất mạnh mẽ, lúc bắt đầu ở Liêu Đông thì hắn làm người ta sinh ra cảm giác mềm nhũn, không xứng với phong thái của lãnh đạo bộ. Nhưng cũng vì vậy mà Trương Thanh Vân mới biểu hiện được sự tương phản lớn, điều đó chính thức làm cho Ngụy Thiết cảm nhận rất sâu về sự hùng mạnh của lãnh đạo. Người lợi hại thật sự thường không ghi trên mặt mình sự lợi hại, Trương Thanh Vân muốn đột phá ở Liêu Đông, nhưng hắn không bắt tay vào ở Lĩnh Đông mà động vào ba tỉnh phương bắc. Ý nghĩa của phương án này chính là lớn gan và cực kỳ hữu hiệu, Ngụy Thiết là cán bộ có năng lực, tất nhiên hắn nhanh chóng hiểu rõ ý đồ của Trương Thanh Vân.

Bây giờ Trương Thanh Vân có thể nói là nắm đại cục, Liêu Tây và Mạc Bắc bây giờ đang cấu véo nóng nảy, hai tỉnh đều phát ra các tổ giám sát, bây giờ đây là những đội ngũ hổ báo. Nếu tiếp tục để cho các đội ngũ hổ báo ấy tập kích Liêu Đông, tất cả vấn đề của Liêu Đông sẽ bộc lộ ra, dù Vương Hàn Xử là thiên tài cũng phải cúi đầu.

Sự thật đã bày ra trước mắt, bây giờ không sợ Vương Hàn Xử quá kiêu ngạo, lão sẽ không thể không phối hợp với tổ giám sát. Ngụy Thiết bây giờ rất muốn được xem bộ dạng của Vương Hàn Xử, là một thành viên của tổ giám sát, hắn cảm thấy có thể ép một lãnh đạo có cấp bậc như Vương Hàn Xử ăn phải quả đắng thì cực kỳ đáng vui sướng.

Trương Thanh Vân xem tin tức, Ngụy Thiết cũng không vội quấy rầy. Bộ trưởng Trương rất nhàn nhã, tâm tình Ngụy Thiết cũng rất buông lỏng, hắn nhìn lãnh đạo mà càng bội phục, đây mới là phong thái lãnh đạo cấp cao.


- Có chuyện gì vậy, phó cục trưởng Ngụy? Tôi cho anh làm công tác tổng kết, đã xong chưa?

Trương Thanh Vân cuối cùng cũng xem hết tin tức, sau đó hắn ngẩng đầu mở miệng, mặt mũi tràn đầy nụ cười, lời nói có chút vui đùa. Gương mặt Ngụy Thiết không khỏi đỏ lên, hắn gật đầu nói: truyện được lấy tại Đọc Truyện

- Đúng vậy, hai tỉnh Liêu Tây và Mạc Bắc tổng cộng có bốn vấn đề lớn, mười vấn đề nhỏ, tất cả đều được tôi tổng kết rõ ràng.

Trương Thanh Vân híp mắt nhìn vị cán bộ trẻ trước mặt, ánh mắt như cười như không. Chính hắn cũng là cán bộ trẻ đi đến địa vị này, vì thế mà tâm tư của Ngụy Thiết khó thể gạt được hắn. Nhưng bây giờ xem ra con cưng đã được thuần phục, nếu không bộ dạng sẽ chẳng ngoan ngoãn như vậy.

Ngụy Thiết bị Trương Thanh Vân nhìn chằm chằm mà cực kỳ mất tự nhiên, khi hắn cảm thấy rất xấu hổ thì Trương Thanh Vân đã đứng lên nói:

- Tốt, hiệu suất công tác của anh rất cao, đáng ban thưởng.

- Nếu anh đã có quy nạp tổng kết thì sáng sớm mai tôi và anh đi Liêu Đông, chúng ta gặp ban ngành chính quyền Liêu Đông. Đúng rồi, chúng ta chia nhau làm việc, bây giờ anh điện thoại cho ban ngành chính quyền Liêu Đông, thông báo tình huống tổ giám sát chúng ta mở hội nghị, mà hội nghị này phải có lãnh đạo tỉnh tham gia