Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 303: Nằm mơ đi




Sau hai tiết học bắt buộc buổi sáng, Bùi Vân Khinh vội vàng đến Văn phòng Hội Sinh viên để họp.

Đại hội thể dục thể thao sinh viên toàn quốc 4 năm một lần sẽ sớm được tổ chức ở Long Thành.

Với tư cách là chủ tịch hội sinh viên, cô đương nhiên là người phụ trách an bài các công việc liền quan tới sự kiện này.Vốn dĩ cuộc họp này định cuối tuần mới mở, nhưng vì cô về sớm hơn, cũng dứt khoát đẩy lên hôm nay.

Khi cô đến nơi, mấy người phụ trách ban Thể dục thể thao cũng đã đến

Đương nhiên, người phụ trách ban thể dục thể thao phó chủ tịch Thu Thư Dao —— một trong bốn vị ứng cử viên chức phó chủ tịch, cô thuận lợi trở thành chủ tịch hội học sinh, ba người khác cũng được chọn làm phó chủ tịch.

Bùi Vân Khinh ngồi xuống ghế, lập tức nói.

"Lần này tôi gọi mợi người đến đây chỉ để nói về đại hội thể thao lần này, tôi muốn tổ chức một cuộc thi tuyển chọn trong trường, mọi người nghĩ thế nào?"

Khi nghe thấy mấy từ "Đại hội thể thao", tất cả mọi người có mặt đều biểu tình chán nản, không có hứng thú

Đại học Y có bầu không khí học tập mạnh mẽ, đạt vô số giải thưởng, nhưng ở phương diện thể thao thì không một điểm nổi bật.

Ở Đại hội thể thao lần thứ mười, trường thậm chí còn không giành được một cái huy chương đồng, bảng xếp hạng cũng không lọt được đến top mười, nói đến lại vô cùng mất mặt, cho nên mọi người cũng đều không mặn mà với hạng mục này.

"Xin lỗi, gần đây tôi có việc bận nên sẽ không tham gia vào chuyện này!"

Thu Thư Dao là người đầu tiên từ trên ghế đứng lên.

Nếu là cuộc thi tranh luận, cuộc thi hùng biện, cuộc thi công nghệ,. . . thì ĐH Y còn mạnh.

Thể thao chưa bao giờ là lĩnh vực mà trường Y mạnh cả, loại công việc kiểu này hoàn toàn lãng phí thời gian công sức, cô ta thực sự không thèm tham gia.

Bùi Vân Khinh khoanh tay, dựa lưng vào ghế.

"Bạn học Thu, cô không thể nghĩ theo hướng tích cực sao, trong trường hợp chúng ta có thẻ đoạt giải, sẽ không có công lao của cô!"

Thu Thư Dao cười thầm.

Đoạt giải?

Nằm mơ đi!

"Chủ tịch Bùi yên tâm,không có công lao của tôi, tôi nhất định sẽ không nhận. Buổi chiều tôi vẫn còn có tiết học, vậy tôi đi trước đi!"

Vẫy tay với mọi người, Thu Thư Dao trực tiếp rời đi.

Bùi Vân Khinh ngồi trên ghế mỉm cười

"Nào, chúng ta cùng thảo luận về quá trình tuyển chọn cụ thể!"

Theo trí nhớ của cô, sinh viên đại học y năm nay đã giành được tổng cộng hai huy chương vàng.

Chỉ là quá lâu, cô không thể nhớ tên của người chiến thắng.

Chỉ có thể sử dụng phương thức tuyển chọn này, từ trpng đám sinh viên trong trường, tìm ra hai sinh viên có thể giúp Đại học Y giành được huy chương vàng.

Thu Thư Dao chủ động từ bỏ vinh quang này, Bùi Vân Khinh cầu còn không được!

Những người khác nhìn nhau, tuy rằng cũng không có hứng thú, nhưng vẫn chiếu cố tới mặt mũi của Bùi Vân Khinh, chủ động phát biểu.

Mọi người cùng nghiên cứu kỹ lưỡng, đưa ra phương án tuyển chọn.

Chủ nhiệm bộ thể thao Tiếu Minh dẫn một số bạn học làm biểu ngữ, chuẩn bị bản thảo công khai, Bùi Vân Khinh cũng rời khỏi văn phòng hội sinh viên.

Cô không về ký túc xá, mà đi thẳng đến phòng thí nghiệm của trường, tới bên ngoài phòng thí nghiệm của Chu Đình An.

Cô gõ nhẹ cửa, nhưng không có ai đáp lại.

Bùi Vân Khinh vặn nắm cửa, cánh cửa kêu cót két.

Cô mở cửa bước vào, chỉ thấy Chu Đình An đang đứng ở trước bàn, cau mày nhìn thiết bị thí nghiệm trước mặt suy nghĩ.

Biết anh lo lắng cho tân dược, Bùi Vân Khinh bước tới, vỗ vai anh.

"Chu giáo sư?"

Chu Đình Ann định thần lại, quay mặt lại thì thấy Bùi Vân Khinh, ánh mắt kinh ngạc lóe lên sau đôi mắt đeo kính bảo vệ.

"Bạn học Bùi Vân Khinh?"

Bùi Vân Khinh cười với anh.

"Em ở đây để xin lỗi lão sư. Khi em ở trong lớp, thực sự không phải cố ý đối nghịch với lão sư."