Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 280




Ánh mắt nàng hoàn toàn mờ mịt, nàng chỉ nhớ khi nàng đi phỏng vấn xin việc đãgặp hắn ở bên ngoài, lúc ấy hắn chỉ đơn giản cùng nàng nói chuyện vài câu, cònlại cũng không có gì đặc biệt ấn tượng.

Hắn cụp mắt nhìn xuống mặt bàn, miệng lại không nhanh không chậm nói “Lần đótrong một đống tư liệu về những người đi ứng tuyển, tôi đặc biệt chú ý đến tưliệu về cô, thấy được những năm qua cô đã làm đủ mọi nghề, cũng chỉ hoàn toàn làtự mình vươn lên kiên cường mà sống. Đây chính là phương diện đầu tiên hấp dẫnánh mắt của tôi.”

“Tôi biết, cám ơn anh, cũng cám ơn anh đã chọn tôi.”

Nghe đến đó, trên mặt hắn cũng không có quá nhiều cảm xúc, ngón tay nhẹ nhàngdi chuyển chơi đùa trên mặt bàn, tiếng nói trầm ổn chậm rãi truyền ra “Cho nêntôi an bài cô trở thành trợ lý của Phùng Tĩnh Như, chờ cô ấy chính thức từ chức,cô đương nhiên sẽ tiếp quản vị trí của cô ấy. Nhưng bây giờ…..”

Hắn nói tới đây lại dừng lại, nàng thẳng tắp nhìn hắn, ngừng thở, nàng dự cảmhắn sắp nói đến việc mà nàng lo lắng nhất.

Giản Quân Dịch thật sự là một người thâm u khó lường, nàng không thể biếtđược hắn đối với chuyện nàng và Doãn Lạc Hàn đã biết được bao nhiêu… Nhưng nếuhắn nói muốn nàng chủ động từ chức, nàng sẽ tuyệt đối không đồng ý.

Hắn không phải vẫn nói hắn luôn luôn công tư rõ ràng sao? Nàng có được vị trícủa ngày hôm nay, tuy thật sự đầu tiên là do hắn đã cất nhắc, nhưng còn lại đềulà do nàng nỗ lực trong công việc, tự mình cố gắng, không phụ thuộc vào bất kìai….

Cho nên, trừ phi là nàng phạm sai lầm trong công việc, nếu không nhất địnhnàng sẽ không chủ động từ chức. Nàng đã quyết định như vậy, ngẩng cao đầu lênnhìn hắn, trong ánh mắt toát ra sự kiên định và bình tĩnh lạ thường.

Hắn khẽ nâng mi mắt, đôi mắt thâm trầm nhìn nàng, lẳng lặng khoảng mấy chụcgiây qua đi, hắn mới mở miệng “Cô đối với vị trí Chủ biên có hứng thú haykhông?”

Chủ biên hiện tại không phải là Trịnh Trác sao? Nàng hơi sửng sốt, không biếthắn đột nhiên đề cập đến chuyện này là có ý tứ gì. Hắn muốn thử xem nàng có dãtâm hay không, hay còn mục đích nào khác…….

Nghĩ như vậy, nàng quyết định thành thật trả lời “Tôi đối với chức vụ hiệntại thật sự đã vừa lòng, về vị trí Chủ biên thật sự tôi chưa nghĩ tới.”

Đúng như Doãn Lạc Hàn nói, Giản Quân Dịch quả thật là một người khó đối phó,tâm tư của hắn nàng không thể dễ dàng nắm bắt được.

“Ồ, vậy sao?” Hắn hơi giật mình gật gật đầu “Vị trí Chủ biên khả năng sắp đểtrống…”

A? Nàng trong lòng cả kinh, hắn là có ý muốn đuổi việc Trịnh Trác sao? Nàngvà Trịnh Trác tuy chỉ tiếp xúc có vài ngày ngắn ngủi, nhưng nàng nhận thấy nănglực của hắn còn vượt xa hơn cả Trưởng tòa soạn Lâm Hạo Ngôn, nàng vốn nghĩ việcđể Trịnh Trác làm Chủ biên còn có phần không xứng tầm với hắn, vậy mà…….

“Đừng hiểu lầm, anh ta còn có việc quan trọng hơn phải làm.” Giản Quân Dịchnhún nhún vai, trong giọng nói tràn đầy hương vị thoải mái “Tuy rằng anh ta chưanói gì với tôi, nhưng tôi cũng đã biết một chút về anh ta và cô….”

Biết gì chứ? Nàng căng tai nghe hắn nói, nhưng hình như hắn không định nóitiếp, trong phút chốc ánh mắt sắc bén lại nhìn chằm chằm nàng “Chuyện công việcđã bàn xong rồi, bây giờ chúng ta có thể nói chuyện thoải mái một chút. Cô cóbiết Chỉ Dao và Doãn Lạc Hàn khi nào thì kết hôn?”

Rốt cục cũng nói đến vấn đề chính, chỉ là vấn đề này cùng với vấn đề nàngđang lo lắng thật sự không có nhiều mối liên hệ, hỏi một cách có vẻ bình thườngnhưng thật ra lại cực nhiều ý thăm dò, thật sự là con người đa mưu túc trí. Nàngbình tĩnh nhìn hắn, lắc lắc đầu “Tôi cũng không nhớ rõ lắm nữa, hình như Chỉ Daobảo là tháng sau.”

“Nó nói muốn mời cô làm phù dâu phải không?” Hắn lại ném cho nàng một câu hỏithoạt nhìn có vẻ như chẳng có vấn đề gì.

“Đúng vậy, cô ấy đã nói qua chuyện này.” Nàng không phủ nhận, vấn đề này nàngvẫn có thể bình tĩnh trả lời.

“Cô nghĩ Chỉ Dao gả cho Doãn Lạc Hàn liệu có hạnh phúc không?” Hắn bình thảnnói, trong đôi mắt hiện lên thần sắc như đã biết tất cả.

Nàng bất giác hít sâu một cái, trong lòng nổi lên dày đặc những trăn trở. Hắnđến tột cùng đã biết được bao nhiêu chuyện? Vấn đề này nhìn qua có thể như đangthoải mái nói chuyện phiếm, kỳ thật phía dưới lại ẩn giấu những suy nghĩ phứctạp…

“Đương nhiên, bọn họ đã lớn lên cùng nhau, lại rất hiểu nhau. Lần trước tôiđến Giản gia ăn cơm, nhìn Doãn Lạc Hàn đối với Chỉ Dao rất tốt, cho nên tôi nghĩbọn họ nhất định sẽ hạnh phúc.”

Hắn hẹp dài đôi mắt như chim ưng nhìn nàng, nhẹ nhàng nói ra một câu “Côthành thực như vậy thật sự khiến tôi thấy kinh ngạc.”

Nàng không nói gì, những gì nàng nói đều là thật, ngày hôm qua sở dĩ nàngquyết tâm phải rời bỏ Doãn Lạc Hàn cũng bởi vì nàng lo lắng cho Chỉ Dao, nàngmuốn cô ấy được hạnh phúc.

Nàng nhìn chằm chằm gương mặt của Giản Quân Dịch, đối với hắn luôn rất cảnhgiác, không biết hắn sẽ lại tiếp tục hỏi khó nàng câu gì đây.

“Tôi vẫn cho rằng Doãn Lạc Hàn không hợp với Chỉ Dao.” Hắn đan hai tay vàonhau để lên bàn “Chỉ Dao là em gái duy nhất của tôi, tôi mong nó được hạnh phúc,nhưng tôi biết Doãn Lạc Hàn không thể cho nó hạnh phúc. Chỉ Dao đối với anh tachỉ là một thứ tình cảm giống như nó đối với tôi, nhưng nó lại nhầm lẫn giữatình thân và tình yêu……”

Những lời này làm nàng bất ngờ… Hắn nói như vậy với nàng phải chăng là muốnnhắn nhủ nàng cứ đi tiếp con đường mà nàng đang đi, rằng hắn không ủng hộ ChỉDao và Doãn Lạc Hàn? Nàng thật sự cảm thấy mông lung, không biết hắn đang đùacái gì nữa…

Nàng chỉ nhẹ nhàng cười cười, không biết nói gì. Nàng mới chỉ vài lần thấyDoãn Lạc Hàn và Chỉ Dao ở bên cạnh nhau, cũng không quá để ý quan sát, vì vậythật sự không biết Chỉ Dao với Doãn Lạc Hàn là tình cảm gì…. Mỗi lần Chỉ Dao nóivới nàng về chuyện cử hành hôn lễ, đôi mắt cô ấy đều long lanh sáng rỡ, gươngmặt lại đỏ lên hơi ngượng ngùng. Nhìn cô ấy như vậy, nàng chỉ có thể cảm nhận,cô ấy là một lòng muốn gả cho hắn.

“Cô……” Giản Quân Dịch vừa muốn nói gì, điện thoại trên bàn làm việc lại vang“Tổng giám đốc, tiểu thư đến đây……”

Thanh âm trên điện thoại còn chưa dứt, cửa đã bị đẩy ra, thanh âm giày caogót theo sau vang lên. Chỉ Dao đi đến “Anh……… A, Mân Mân, cậu ở đây sao…”

Giản Quân Dịch ngồi thẳng lên, nhu hòa tươi cười “Anh và Lăng tiểu thư đangbàn chút công việc, tiểu công chúa, sao em lại tới đây?”