Bỏ Lỡ Tình Yêu

Chương 39: Mời Gọi




Giang Vũ Thư đã muốn như vậy, nên Kỷ Kình Bắc cũng dẫn cô theo cùng, chẳng phải là không được nhưng ngay từ đầu anh vốn sợ cô mệt do ngồi máy bay sang đây.

Địa điểm tại một nhà hàng cao cấp ở thành phố S, buổi xã giao lần này toàn là đối tác lớn và hợp tác lâu năm với

Kỷ Thị. Tuy là vậy, nhưng Kỷ Kình Bắc chưa bao giờ cúi đầu hay nịnh nọt, luôn sự trạng thái khiêm nhường ôn nhu chuẩn mực, khí chất mạnh mẽ toát ra chính là điều thu hút nhất của anh.

" Đây là...?"

Kỷ Kình Bắc choàng tay qua ôm chiếc eo thon gọn nhỏ nhắn của Giang Vũ Thư, khóe môi nhếch nhẹ nhìn mọi người, trả lời:

"Bạn gái của tôi, nhà thiết kế thời trang, Giang Vũ Thư!"

Bỗng dưng, sau lời giới thiệu của Kỷ Kình Bắc, hai ba con nhà họ Tăng nhìn nhau với biểu cảm không mấy vui vẻ, cau có rồi nhăn nhó, sau đó đưa mắt dè dặt quan sát Vũ Thư với ánh mắt chẳng có thiện cảm.

Cao tổng lên tiếng:

" Thế khi nào Kỷ tổng cho chúng tôi uống rượu mừng đây? "

" Thời gian thích hợp sắp tới, tôi cũng nôn rước cô ấy về nhà mình lắm rồi."

Mười người cùng nhau ngồi xuống một bàn tròn, trên bàn ăn đầy đủ những món đắc đỏ của thực đơn nhà hàng, nhưng Kỷ Kình Bắc vẫn gọi thêm món bò bít tết riêng cho Vũ Thư, chu đáo cắt ra thành từng miếng nhỏ rồi ghim một miếng đưa lên trước miệng cô, nhỏ nhẹ cất tiếng chỉ đủ cả hai nghe được.

" Thử xem ngon không? "

Giang Vũ Thư há miệng ăn lấy, vừa nhai vừa cảm nhận, sau đó lắc đầu rồi lên tiếng:

" Không ngon lắm!"

Lúc này, ông Tăng lại luyên thuyên nói:

"Con gái tôi đang học bác sĩ, thành tích rất là xuất sắc, lại thêm vô cùng ngoan ngoãn làm tôi cực kỳ hãnh diện. "

"À... "

" Tôi cũng đang kén rể, hy vọng gả cho một chàng trai tốt và thành đạt như Kỷ tổng. "

Vừa đút cho Vũ Thư, Kỷ Kình Bắc đã ghim một miếng thịt thưởng thức để đánh giá. Thế nên, khi nuốt xuống cổ họng liền lên tiếng, nhưng đâu đó cũng có ẩn ý xa xôi.



"Tệ thật! "

Khuôn mặt ông Tăng lập tức cứng ngắc, đến ngay cả những người xung quanh cũng không tránh khỏi vẻ mất tự nhiên. Khóe môi Kỷ Kinh Bắc uốn nhẹ, choàng tay lên bả vai của Vũ Thư, cất tiếng:

"Bạn gái tôi rất kén ăn, thích ăn bò bít tết nhưng phải nhà hàng YA ở Anh. Có điều món này ở đây tệ thật chứ, tôi không kén ăn lắm nhưng phải cố nuốt. "

Cao tổng đáp lời:

" Vợ tôi cũng rất kén ăn, lại còn hay ghen nữa, bạn gái cậu có như vậy không?"

Kỷ Kình Bắc bật cười thoải mái, tầm mắt nhìn xuống Giang Vũ Thư đang trừng trừng lấy anh, cứ như hăm dọa.

"Bạn gái tôi không ghen đâu, chỉ có điều tôi đi công tác là chạy sang kiểm tra bất ngờ thôi. "

Nghe thế, Vũ Thư lập tức vỗ vào lồng ngực của Kỷ Kinh Bắc, cáu kỉnh lên tiếng:

"Kiểm tra khi nào? Em sang chơi mà~"

Mười giờ tối, Giang Vũ Thư và Kỷ Kình Bắc cùng mọi người ra về, tay trong tay thân mật âu yếm sánh bước cùng nhau, tuy tan tiệc sớm nhưng trong người anh có không ít rượu, hơi thở phả ra khiến cô nhăn mặt chẳng chút hài lòng, lên tiếng:

" Anh uống nhiều rượu quá à~ "

" Về sớm là phải tự phạt ba ly...Em lạnh à? "

Giang Vũ Thư gật đầu, áo khoác lông được cô kéo lại che kín chống đối với thời tiết giá buốt. Thấy thế, Kỷ Kinh Bắc cởi áo khoác của mình ra rồi phủ lên vai đối phương, ôm ấp khít chặt ủ ấm cơ thể cho cô.

"Về khách sạn nhanh thôi."

" Kình Bắc, anh sẽ bị lạnh đó."

" Anh không lạnh! "

Ba mươi phút sau, cả hai đã về tới khách sạn để nghỉ ngơi. Lúc này, cánh cửa được Kỷ Kình Bắc dùng thẻ mở khóa, ôm ấp cùng nhau bước vào.

" Anh thay đồ trước đi, em phải tẩy trang. "

"Ừ..."



Kỷ Kình Bắc gật đầu, vừa đi vừa cởi ra từng chiếc áo trên người, dáng điệu say rượu nhưng cũng có chút mỏi mệt.

Giang Vũ Thư nhìn theo, vừa thương vừa háo hức trong lòng, sau đó nhanh chóng bước tới mở ra vali, cầm lên một chiếc váy ngủ hai dây vô cùng sexy, là cô cố tình mang theo sang đây.

Mười phút sau Kỷ Kình Bắc trở ra bên ngoài, chỉ quấn chiếc khăn ngang thắt lưng cho thoải mái bởi anh đã quen như thế, thong thả lên giường mở xem điện thoại.

"Em thay đồ đi rồi ngủ, cũng đã gần mười một giờ. "

" Vâng, chờ em chút ~"

Kỷ Kình Bắc vẫn cứ thản nhiên, không hề đòi hỏi vì vốn dĩ cho rằng Giang Vũ Thư chưa được thoải mái, khi hôm nay chỉ có tám ngày và lúc trước phải tận mười ngày thì cô mới cho anh chạm vào người.

Trôi qua thêm mười phút, lúc này Vũ Thư từ bên trong phòng tắm khép nép chậm rãi tiến lại gần người đàn ông ấy, nhưng sau đó trở nên dạn dĩ hơn khi chợt nhớ đến những lời Kỷ Kình Bắc và hai cô bạn thân từng nói.

" Anh xem gì trong điện thoại vậy?"

Giang Vũ Thư ngồi xuống mép giường, đối diện là Kỷ Kình Bắc đang dựa lưng về sau thành giường chăm chú xem điện thoại, cố tình lên tiếng để cho ai đó chú ý.

" Lướt mạng xã hội xem linh tinh..."

Khuôn miệng Kỷ Kình Bắc cứng đờ khi vừa ngẩng lên, ánh mắt va phải vào vòng một căng tròn nảy lửa phơi bày ra bên ngoài của Vũ Thư, tuy không phải trần trụi nhưng thế này càng thêm thu hút.

Từ vòng một, Kỷ Kình Bắc lại lướt nhìn lên cần cổ rồi tiến xuống, cơ thể hoàn hảo như không thể giấu sau lớp vải lụa mỏng manh, đưa mắt rà soát đôi chân thon thả trắng sáng ấy.

" Anh..."

Giang Vũ Thư tà tứ uyễn chuyển rướn người tới trước, vòng một cứ như dâng lên cho Kỷ Kình Bắc, sự mời gọi một cách lộ liêu.

" Vũ Thư...không phải là... "

Vũ Thư làm mặt nũng nịu, lí nhí lên tiếng:

" Chu kỳ của em chỉ năm ngày thôi, bảy ngày thì chúng ta có thể... "

Hai mắt Kỷ Kình Bắc căng ra, vừa bất ngờ vừa tức giận. Thấy thế, Giang Vũ Thư mạnh dạn trèo lên ngồi ngang trên đùi của anh, hai tay vòng quanh ôm cổ, nói:

" Thêm có ba ngày thôi mà, anh giận em là anh không thương em, chẳng phải tự thú sẽ được khoan hồng hay sao... "