Bỏ Lỡ Tình Yêu

Chương 1: Tình Nhân




“ Tôi nghe. ”

“ Tổng giám đốc, có cô Giang Vũ Thư đến muốn tìm ngài, cô ấy hiện tại đang ở dưới sảnh. ”

Khóe môi của Kỷ Kình Bắc nhếch nhẹ, vẻ lên một nét đẹp hoàn mỹ nhưng nguy hiểm khôn cùng, khuôn mặt góc cạnh cân đối đầy sự nam tính chững chạc và cuốn hút ma mị.

Sau đó, anh nhàn nhạt đáp lời với thư ký:

“ Đưa cô ấy lên đây. ”

Đặt xuống chiếc điện thoại bàn, Kỷ Kình Bắc thoải mái thả người dựa lưng về sau ghế da chờ đợi cô gái ấy, sự vui vẻ phấn khích thể hiện rõ ràng trên khuôn mặt.

Năm phút sau, cánh cửa tự động được mở ra, Giang Vũ Thư chậm chạp bước vào với đôi chân nặng nề tưởng chừng treo đá, tầm nhìn hạ xuống dưới nền gạch cùng đôi mắt đỏ hoe dao động dường như vẫn còn đang đấu tranh suy nghĩ việc gì đó.

Và rồi, hai đôi mắt giao nhau, ánh nhìn liên kết va chạm nhưng chỉ thấy sự lạnh lẽo. Lúc này, đôi chân của Vũ Thư dừng hẳn, bất động ở giữa gian phòng rộng lớn, tập trung vào người đàn ông đang thong thả ở phía đối diện.

“ Đến tìm tôi có việc gì? ”

“ Anh thừa biết mà, Kỷ Kình Bắc! ”

Sắc mặt của Kỷ Kình Bắc có chút nghiêm lại, vốn dĩ đang tức giận, cứng rắn lên tiếng:

“ Nếu em còn dùng thái độ này, thì lập tức bước ra khỏi phòng. ”

“ Rốt cuộc anh muốn gì? ”



Kỷ Kình Bắc cười lạnh một cái, từ tốn đứng dậy khỏi chiếc ghế da, hai tay thư thả đút vào túi quần, bên ngoài điềm tĩnh nhưng bên trong vốn đang dậy sóng.

“ Tôi chưa hiểu lắm! ”

“ Anh muốn em làm gì mới có thể đưa đoạn video của ba em và xem như chưa từng biết? ”

“ Đơn giản thôi... ”

Đôi chân Kỷ Kình Bắc chậm rãi sải bước, từng bước đi vô cùng uy nghiêm và vững chắc tiến lại đến gần Giang Vũ Thư, đôi mắt sắc bén tàn khốc xoáy sâu như muốn nuốt chủng cô gái nhỏ bé mỏng manh ấy.

“ Chia tay là vì em chẳng muốn yêu xa, em muốn tập trung cho việc học, em bảo tôi vô tâm không để ý tới cảm xúc của em, tôi không tôn trọng và tin tưởng em, nhưng đó chẳng phải là lý do thực sự đúng chứ? Em chỉ đang viện cớ, nguyên nhân xuất phát từ cái tên Nghiêm Lực đó phải không? ”

“ Em và Nghiêm Lực chỉ là mối quan hệ bạn bè, không hề liên quan đến anh ấy. ”

Thực sự không hề liên quan đến Nghiêm Lực, càng chẳng phải những lý do Giang Vũ Thư cô đã nói. Để nói lời chia tay với anh, cô đã khóc rất nhiều đêm, đau khổ vô cùng nhưng cô có nỗi khổ tâm bắt buộc phải xa anh dù trái tim chẳng chút đành lòng. Và cho đến hiện tại, khi cả hai chia tay hơn hai năm, nhưng cô vẫn còn yêu anh tha thiết.

Kỷ Kình Bắc nhếch môi cười khẩy sau khi nghe Giang Vũ Thư trả lời, chẳng biết là tin hay không tin. Bỗng dưng, bàn tay của anh từ trong túi quần đưa lên dứt khoát túm lấy chiếc cằm thanh tú của cô, thái độ trông như đang bỡn cợt chọc tức, lên tiếng:

“ Em muốn lấy đoạn video đó cũng được, nhưng chắc chắn phải có điều kiện. ”

“ Anh nói đi. ”

“ Ngay lập tức cắt đứt hoàn toàn với Nghiêm Lực, trở thành tình nhân của tôi. ”

Tâm trí Giang Vũ Thư dậy sóng, hốc mắt đỏ hoe nhìn đăm đăm vào đối phương. Kỷ Kình Bắc tiếp tục cười nhạt, bàn tay tàn nhẫn hắt bỏ khuôn mặt của cô trong tay, nói:

“ Lúc chia tay tôi, em dứt khoát lắm mà, dù tôi có nói hay hứa điều gì em cũng không lung lay xao động, vậy bây giờ em suy nghĩ điều gì? Em yêu Nghiêm Lực nhiều vậy sao?



- Nhưng thật đáng tiếc, thứ Kỷ Kình Bắc tôi đã muốn thì nhất định phải có bằng được. Nói cho em biết, tôi không chỉ vô tâm như em nói đâu, tôi còn vô tình nữa, Giang Vũ Thư! ”

Để khiến Kỷ Kình Bắc trở thành một người như thế, cũng chính do Giang Vũ Thư đã ép anh. Trước đó, anh tin vào lý do cô nói, nên chờ đợi cô du học trở về, sau đó tiếp tục theo đuổi lần nữa vì anh quá yêu. Thế nhưng, cô liên tục từ chối, lãng tránh gặp gỡ và đỉnh điểm là khoảnh khắc cô đi cùng với Nghiêm Lực khiến sự chiếm hữu lẫn cơn ghen trong anh bộc phát.

“ Em không yêu Nghiêm Lực, cũng chẳng còn yêu anh. Kình Bắc, chúng ta đừng giày vò lẫn nhau được không? ”

“ Tôi thích giày vò em đấy thì sao? ”

Giang Vũ Thư cô có biết, hơn hai năm qua anh sống thế nào không? Lúc nào cũng nhớ đến cô, tới mức chẳng chịu nổi thì sang Anh ngắm cô giây lát lại trở về, hầu như hôm nào cũng xem hình ảnh như một thói quen.

Vậy mà đổi lại câu là ‘ chẳng còn yêu anh ’.

Khóe môi của Kỷ Kình Bắc nhếch lên, thong thả đi tới sofa ở giữa gian phòng làm việc ngồi xuống ghế đơn, đôi chân vắt chéo tựa lưng về sau với biểu cảm vênh váo ngông nghênh, tiếp tục lên tiếng:

“ Nếu em không thích có thể đi về, chúng ta chẳng liên quan gì đến nhau. Thế nhưng, chỉ khi em bước chân ra khỏi cánh cửa phía trước, đoạn clip của một nam diễn viên ngôi sao hạng A tụ tập thác loạn, bằng chứng mua dâm sẽ lập tức được tung lên. Em thông minh chắc là biết hậu quả phải gánh nặng cỡ nào mà phải không? ”

Đương nhiên Giang Vũ Thư biết được điều đó, nên hiện tại mới xuất hiện ở đây. Lúc này, bàn tay cô bấu chặt vào phần đùi, đôi mắt ứa lệ chan chứa rưng rưng, giờ đây trong lòng cô đang phân vân trước hai người thân cô yêu thương nhất.

Một bên là ba, một bên là em gái, cô phải làm sao đây?

Nhưng mà với tình thế hiện tại, cô chẳng còn sự lựa chọn khác hơn.

“ Thời gian trong bao lâu? ”

“ Đến khi tôi chán! ”