' Vũ Minh, bên này. "
Lục Vũ Minh bước vào không gian quán cafe, đi về phía giọng nói vừa cất
Ở đó có một cô gái xinh đẹp đang ngồi vẫy tay, ăn mặc giản dị nhưng lại rất bắt mắt (2)
Cậu có hơi bất ngờ vì nhan sắc của Nhã Ninh khác với khi trước rất nhiều, mặc dù cũng hay xem cô đăng ảnh trên mạng nhưng gặp ngoài đời đúng là đẹp hơn
Hồi đó cậu thấy Nhã Ninh và Kình Ngọc có khuôn mặt giống nhau đều là vì cả 2 người ngày đó khá gầy, đường nét cũng chưa phát triển hết
Giờ nếu so sánh thì đúng là có sự khác biệt.
" Lâu rồi không gặp, giờ cậu thành đại mỹ nhân rồi đó. Chắc có nhiều người yêu lắm nhỉ? '
Lục Vũ Minh ngồi xuống ghế đối diện, vừa gặp đã muốn ghẹo bạn cũ
Nếu là Nhã Ninh khi trước thì rất dễ đỏ mặt, nhưng giờ cô đã bình tĩnh hơn, kiểm soát được cảm xúc
" ...Chẳng phải giờ bạn Lục đây cũng vậy à? Chắc là được người yêu chăm sóc tốt lắm. "
"H-hȧ...?"
Cậu nghe vậy không khỏi đỏ mặt
Làm sao cô ấy biết được?
Nhã Ninh thấy phản ứng của cậu không khỏi bật cười
" haha...Tớ chỉ tính đùa thôi mà? Vậy là có thật hả?
Cậu..."
Lục Vũ Minh ngại tới xì khói đầu, miệng chẳng thể phản bác được gì
Nhã Ninh không chỉ nhan sắc thăng hạng mà tính cách cũng thay đổi rất nhiều, so với cô gái tự ti ngày trước thì bây giờ đã tự tin hơn, còn biết ghẹo ngược lại cậu.
Thật ra nếu không nhờ bạn Lục thì tớ nghĩ mình đã không có cuộc sống như hiện tại...Vì vậy đối với tớ cậu chính là ân nhân đấy. "
' Nói gì vậy chứ...Chuyện nên làm mà. "
Miệng thì nói vậy nhưng trong lòng Lục Vũ Minh lại rất vui mừng vì có thể giúp đỡ người khác, giống như đạt được danh hiệu công dân tốt.
Nhã Ninh là người bạn thấu hiểu tâm trạng của Lục Vũ Minh
Ngài ân nhân ăn uống gì gọi đi, tớ bao.
Ngài cái gì...Mà giờ cậu giàu tới vậy hả bạn Nhã? '
Cậu có chút ngạc nhiên vì hoàn cảnh của cô lúc đó còn không có đủ điều kiện mà
Nhã Ninh cười đắc ý, giơ trong túi ra tấm thẻ kẹt giữa 2 ngón tay " Cậu gọi hết món của cái tiệm này cũng được."
" Oa~ Phú bà xin hãy......À mà thôi.
Ăn uống no nê xong cả 2 cùng đi dạo, dừng lại ở đài phun nước thì Nhã Ninh đột nhiên lấy giấy bút và đồ nghề trong túi ra
'Ngài ân nhân có thể đứng yên một lúc để tớ vẽ cậu làm hình mẫu được không? "
||
'Vẽ sao? "
Lục Vũ Minh có hơi ngạc nhiên trước yêu cầu này, cô gật đầu giải thích
" Vì tớ đang vẽ cho một bộ tiểu thuyết nhưng lại bí cảm hứng để vẽ hình tượng nhân vật, nhân vật này lại khá giống tính cách của cậu nên tớ muốn lấy ra làm hình mẫu.
R-ra vậy...Cũng được thôi, nhưng cậu phải nhanh lên á " Nếu để Kình Ngọc về phát hiện không có ở nhà thì toang.
Nhanh thôi."
Nhã Ninh bắt đầu quẹt vài đường cơ bản trên giấy
Khoảng tầm chục phút sau đã phác hoạ được, dù chưa hoàn chỉnh nhưng vậy đã đủ để cô có thể tạo hình nhân vật
" Cảm ơn nha bạn Lục, cậu đã giúp tớ rất nhiều đó. "
Không có gì..Mà truyện cậu vẽ tên là gì vậy? "
Nhã Ninh thấy một chiếc lá rơi trên tóc của cậu, tính vừa với tay gỡ vừa trả lời
" Tên là_"
' Minh Minh. "/ "Ninh Ninh..
Đột nhiên có hai giọng nói cất lên, một giọng có vẻ nghiêm trọng còn một giọng có vẻ lo lắng
Lục Vũ Minh cảm thấy có một bàn tay từ đằng sau kéo mình về, bên kia Nhã Ninh cũng bị ai đó làm tương tự vậy
Mục đính là tách hai người họ ra xa.