Dưới ánh đèn mờ, Lục Vũ Minh nằm bất lực bị người kia quấn lấy, hắn ngậm lấy nụ hoa trên người cậu đến mức xưng tấy rồi đổi bên
" Ức...Đừng mút nữa. "
Ngực con trai có gì đâu mà gặm muốn nát vậy!?
Nhưng mà...cảm giác lạ quá...
Kình Ngọc dừng lại động tác, giữ nguyên tư thế nhìn đầu ngực cậu bị mình làm cho đỏ ửng, ánh mắt trở lên thích thú
Oa~ Đã cương lên rồi nè, quả nhiên chồng yêu cảm nhận rất tốt nha.
Hắn đưa tay chạm nhẹ vào cây nấm nhỏ sạch sẽ trên người cậu không khỏi cảm thán
'Ôi trời, chỗ này đẹp vậy mà không sài được hẳn sẽ nhiều cô gái thấy tiếc đấy...Nhưng không sao, trông nó rất ngon miệng, tôi sẽ nếm thử trước.
Cậu làm gì vậy!? Đừng ăn nó mà!...hức! "
Chưa để Lục Vũ Minh kịp phản kháng, hắn đã ngậm bé nấm kia vào trong miệng, dùng lưỡi kích thích
" Ưm...Dừng lại..."
Lần đầu trong đời cậu nhận sự kích thích lớn, không khỏi co rút người, Kình Ngọc nâng eo cậu lên mút càng sâu hơn
Không...! Lạ lắm! Hư...a! "
Có thứ gì đó mới thoát ra ngoài, hắn nuốt xuống thứ dịch trắng bên trong miệng, ở trước mặt cậu liếm nhẹ khoé môi
" Thì ra đây là mùi vị của Minh Minh à? Hợp khẩu vị lắm. "
...Tên điên này...Sao lại nuốt vào chứ?
Cả người cậu đỏ ửng, xụi lơ chẳng còn chút sức lực tranh luận
Chưa dừng lại ở đó, hắn xoay người cậu lại, đổ lên chất lỏng lành lạnh lên mông cậu
" G-gì vậy? "
Lục Vũ Minh muốn trở mình thì bị giữ lại ấn trên giường
'Ngoan nào, lần đầu sẽ rất đau nên cần nới lỏng, cậu tốt nhất đừng giãy giụa.
Nghe tới mình sắp bị đâm, mặt cậu liền tái xanh
Khoan...Khoan đã...Không muốn! Ag! Đau...
Một ngón tay ấn vào sâu thẳng bên trong khuấy đảo cùng với gel bôi trơn nhớp nháp
Kỳ lạ quá...
Vì có thứ lạ lẫm xâm nhập vào nơi đó khiến cậu chưa thể thích nghi được, đến khi cảm nhận được ngón tay ở bên trong cậu nhạy cảm kêu lên một tiếng
' Á- ưm. " Cậu xấu hổ che kín miệng
Chết tiệt! Sao mình có thể kêu lên một tiếng rợn người vậy chứ!?
" Ha...Ra là chỗ này à? "
Trong mắt Kình Ngọc giờ toàn là dục vọng, cho thêm 2 ngón...rồi tới 3 ngón. Liên tục ấn vào điểm nhạy cảm
Không được!...A...ha...hức! Đừng mà! "
Lục Vũ Minh kêu trong vô vọng, cảm thấy có gì đó lại đang đến nữa
"Ha!'
Chất dịch trắng lần nữa xuất ra ngoài, lần này bắn ra trên bụng và văng một ít lên cả mặt Kình Ngọc
'Thật lợi hại, chồng yêu có thể ra khi chỉ bị chơi ở đằng sau sao? "
...Im đi, kết thúc được rồi.
Chưa xong đâu, bé nấm của tôi còn chưa xuất chiêu mà. '
Giờ mới là lúc Kình Ngọc kéo thắt lưng quần, thả ra con thú đã nhẫn nhịn cực khổ bấy lâu
Lục Vũ Minh vừa nhìn đã đứng hình vì cái thứ có kích cỡ khó tiếp thu được
Tại sao một người có khuôn mặt xinh đẹp mà lại có cái thứ tỷ lệ nghịch vậy chứ!?
Nhất định phải bị cái thứ đó đâm vào mông sao!?
Không...Không được đâu.. " Xin đó, rách mất.
" Yên tâm, nó sẽ yêu thương cậu thật nhiều. Vì nới lỏng rồi nên không sao đâu.
Hắn vừa nói vừa cạ cạ thứ nóng hổi kia vào đùi cậu
Lục Vũ Minh "... Không sao cái con khỉ gì!? Lừa người! Thử bị thứ như vậy đâm vào người xem!
C-cậu muốn gì tôi đều nghe mà...Đừng cho thứ đó vào người t_'
Lục Vũ Minh ra sức thuyết phục nhưng ý định Kình Ngọc cũng không thay đổi
Hắn đưa thứ kia tới chỗ đã nới lỏng sau đó đâm vào phân nửa
" Hức...A...! "
Khác với những ngón tay, lần này hoàn toàn khác biệt giống như bị xé toạc
" ức...Minh Minh, thả lỏng nào.
Không chỉ cậu cảm thấy đau mà hắn cũng bị kẹp phát đau
Kh-không nổi đâu...aa"
Nước mắt cậu chảy dọc xuống gối, hắn thương xót hôn lên trán cậu nhẹ giọng khuyên
'Đừng khóc, cậu càng khóc chỉ khiến tôi hứng hơn thôi."
Đã không nói được lời tốt đẹp xin hãy ngậm miệng lại
Lục Vũ Minh đang khóc nhưng vì lời nói đó lại chẳng muốn khóc nữa.
Hắn thấy cậu bắt đầu thích nghi nên bắt đầu di chuyển nhịp nhàng
Cậu cắn môi muốn ngăn chặn âm thanh rên rỉ phát ra, hắn biết được ý đồ đó nên càng thúc mạnh khiến không thể nhịn được
" Hư...a...ức! "
' Thích đúng chứ? Tôi cũng thích lắm chồng yêu ơi-
Lục Vũ Minh cảm thấy mình sắp bị rút hết lý trí rồi, từng đợt thúc, trong bụng
như sôi sục khiến cho cậu chẳng còn nghĩ được gì nữa.
Xong xuôi, vẻ mặt Kính Ngọc thoả mãn ôm cậu vào lòng
Cậu sẽ không rời bỏ tôi lần nữa chứ Minh Minh?
Lục Vũ Minh nửa tỉnh nửa mê, nhíu mày trả lời
"Sẽ không. "