Bịp Rồi! Nữ Chính Vậy Mà Là Nam Nhân!

Chương 3




Chỉnh trang lại cổ áo sơ mi đồng phục, Lục Vũ Minh được biết mình đang trong nhà vệ sinh nam và chuẩn bị tới phân cảnh 'anh hùng cứu mỹ nhân' mà nam phụ đã sắp đặt

Vì nam phụ 'Lục Vũ Minh' muốn được nữ chính để ý nên đã thuê đám người đàn ông sau giờ học chặn đường Kình Ngọc rồi đợi mình đến giải cứu để ghi điểm trong mắt cô

[ Đến lúc rồi, cậu hãy đi theo đường tôi chỉ thị. ]

" Ừm. "

**

Bóng lưng một nữ sinh đang đi bộ đột nhiên bị một bàn tay to lớn bịt miệng lôi vô trong con hẻm cụt không có người, nữ sinh bị đẩy vào thô bạo khiến lưng đập mạnh vào vách tường, đôi mắt hơi nhíu lại

Trước mắt là ba tên đàn ông xăm trổ cơ bắp mặc áo 3 lỗ không hề quen biết

" Em gái xinh đẹp~ đi chơi với bọn anh một hôm nha! "

Một tên trong số đó tiến đến, cầm lấy lọn tóc đen dài qua vai của nữ sinh khẽ vuốt nhẹ

Ánh mắt nữ sinh đầy sự ghê tởm nhìn chằm chằm tên đàn ông, mở miệng nói một từ đầy dứt khoát

" Cút. "

Chất giọng trầm lạnh đầy sát khí toát ra vẻ không phải loại dễ bắt nạt khác với vẻ ngoài.

" Thái độ gì vậy hả con nhãi này!? "

Tên đàn ông tức giận tính giơ tay ra tát, nữ sinh cầm chắc dao dọc giấy trong tay giấu sau lưng như chỉ cần đối phương động thủ là sẽ đáp trả

Nhưng chưa kịp làm gì hết, đằng sau có một giọng nói cắt ngang tức thời

" Dừng lại, mấy người ức hiếp một cô gái không thấy nhục sao? "



Lục Vũ Minh xuất hiện theo kịch bản của hệ thống, có điều nói xong câu này cứ thấy ngượng mồm vì cái tình tiết 'anh hùnh cứu mỹ nhân' này

" Thằng nhóc con bớt xen vào chuyện người khác đi, người có chút éc mà bày đặt làm anh hùng. " Đám người 'cậu' thuê lên giọng cười nhạo cậu

Nếu đây là kiếp trước thì cậu cũng chẳng dám xen vào đâu nhưng lỡ nhận nhiệm vụ rồi phải thủ vai thôi

" Đừng có coi thường tôi, người nên sợ là các người đó. "

" Gì chứ hahaha!! " Đám người cười tràng lớn như vừa nghe được câu chuyện hài nhất thế giới

Lúc này một tên bất ngờ lao đến đấm cho Lục Vũ Minh một cú đỏ cả một bên má, cậu sững sờ bật ngửa nên vô thức ngồi bệt xuống đất, trong đầu không ngừng gọi hệ thống

' Hệ thống! Hệ thống! Chẳng phải ngươi bảo chúng chỉ diễn thôi sao? Sao lại đánh thật kìa!? '

Cậu sợ đến xanh tái mặt, tay chân không dám nhúc nhích

[ Cậu đừng sợ, họ chỉ đấm một lần cho chân thật thôi, giờ cậu đấm lại họ là được. ]

' Má! Sao không nói trước để tôi chuẩn bị tâm lý bị đánh! '

[...Tôi cũng đâu biết tâm lý cậu yếu vậy. ]

" Chưa gì đã gục rồi thằng nhóc? "

Lời của tên kia kéo tâm trí cậu trở về

Lục Vũ Minh lấy lại phong độ đứng dậy, sau đó giả bộ tức giận lao lên đấm cho tên gần nhất một cú vào bụng

Lúc đầu mặt gã trông chẳng có chút si nhê gì đột nhiên biểu cảm gã nhăn lại rồi ôm bụng quỳ xuống đất trước sự ngỡ ngàng (giả tạo) của hai tên còn lại

" Mày...thằng nhóc...sao có thể mạnh vậy được? "



"..." Sức mạnh của đồng tiền đấy, tôi cũng thấy ảo nữa

Mấy người cũng nên làm thêm nghề diễn viên đi là vừa

Cậu thầm nghĩ.

Hai tên kia nhìn nhau gật đầu rồi cùng lao lên tính cho Lục Vũ Minh một trận nhưng cậu (thành thạo) né được rồi dùng chân đạp một tên khiến chúng va đập vào nhau

" Chạy...chạy thôi! Nó mạnh quá! "

Tên ôm bụng kia ngồi dậy vội nói với hai tên còn lại rồi ba bọn chúng chạy như gặp quỷ

Trong con hẻm chỉ còn lại cậu và 'nữ chính'.

Lục Vũ Minh nuốt một ngụm lạnh, chậm rãi bước lại gần để quan sát kỹ hơn, nhẹ giọng hỏi thăm

" Bạn học Kình, cậu không bị thương chứ? Có sao không? "

" Không. Cảm ơn. "

Lúc này nữ sinh vừa ngẩng đầu lên, khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm lay động lòng người khiến cho cậu phải đỏ mặt

Thình thịch_

Đúng là 'nữ chính' có khác, nhan sắc được buff lên trời.

Nhưng tại sao 'Lục Vũ Minh' trong kịch bản có được lại không biết trân trọng vậy chứ!? Đúng là một thằng vừa tồi vừa ngu.

Nếu kiếp trước cậu có người yêu đẹp như này thì dù cô ấy có nói con mèo là con chó thì cậu cũng tin!

Hệ thống: [...] Ê đừng quên nhiệm vụ nha.