Lữ Khinh Nga cảm thấy chua xót thay con gái mình, đồng thời không ngừng mắng con hồ ly già Cốc Thanh Sơn mấy câu.
Cốc Thanh Sơn nhất định biết Lục Vân đã rời khỏi Đan Dương tông, nhưng không thèm báo một câu, khiến bọn họ cứ phải đi tìm, đúng là đáng khinh!
Chỉ là Cốc Thanh Sơn ông dù tính thế nào cũng không ngờ được một đứa con gái của tôi lại có quan hệ thân thiết như vậy với Lục Vân đi?
Lữ Khinh Nga đắc ý nghĩ.
Nhưng lát sau, bà đột nhiên nghĩ tới điều gì, vẻ mặt nghiêm túc lên.
“Không đúng..."
Lữ Khinh Nga nhăn mày.
Mấy người thấy bà đột nhiên thay đổi, đều hơi khó hiểu, không rõ chỗ nào không đúng.
Lữ Khinh Nga lẩm bẩm: "Nghĩa là, Lục Vân không phải người của Đan Dương tông, vậy cậu ta tới đó làm gì?"
Lữ Khinh Nga ngẩng đầu lên, nhìn Vương Băng Ngưng, hỏi ra nghỉ ngờ của mình.
Vương Băng Ngưng ngẩn người, đột nhiên không biết đáp lời thế nào.
Tuy rằng người phụ nữ này là mẹ của cô, thoạt nhìn cũng không có ác ý, nhưng Tiểu Lục Vân đã thông báo, chuyện chị hai có Huyền Hỏa đỉnh, không được để lộ ra ngoài.
Bất kế là ai hỏi cũng không được nói.
Nếu không sẽ có họa diệt thân.
Nếu như nói nguyên nhân Tiểu Lục Vân tới Đan Dương tông, không phải sẽ để lộ chuyện này luôn sao?
Vương Băng Ngưng không biết nên nói thế nào, không thể không đưa mắt nhìn Diệp Khuynh Thành xin giúp đỡ.
Diệp Khuynh Thành trầm ngâm nói: “Tiểu Lục Vân đến Đan Dương tông vì nguyên nhân bất đắc dĩ, cụ thể là gì bọn cháu không nói được, mong cô Lữ thông cảm.”
“Vì Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh ở đó đúng không?”
Tuy hai người không nói nhưng Lữ Khinh Nga dễ dàng đoán ra được.
Cái này không sai.
Trước đó, Đan Dương tông phái người xuống núi Tìm Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh, không lâu sau Lục Vân lại xuất hiện ở Côn Lôn, trở thành người thừa kế ý chí của Thanh Đế.
Lúc đó Lữ Khinh Nga còn không hiểu, sao Đan Dương tông lại đột nhiên xuất hiện một cường giả tuyệt thế như vậy?
Đan Dương tông nói, Lục Vân là đệ tử chân truyền của Lưu lão canh tháp, trước kia vẫn mai danh ẩn tích, gần đây mới xuất hiện.