Điện chủ Huyết Ngục Điện sửng sốt.
Huyết Ngục Thủ của lão thật sự đã đánh vào ngực Lục Vân, nhưng Lục Vân lại không nhúc nhích tí nào, biến hóa duy nhất chính là nụ cười nghiền ngẫm trên khóe miệng Lục Vân.
Tại sao lại như vậy?
Mi tâm của Điện chủ Huyết Ngục Điện bỗng nhảy lên một cái.
Vừa rồi lão nhìn thấy Lục Vân không né tránh nên còn tưởng rằng Lục Vân chưa kịp phản ứng, cả lúc này cũng thế, Lục Vân không phóng ra lá chắn hộ thể nào cả.
Vậy làm sao hắn có thể chống lại công kích của mình kia chứ?
Sắc mặt Điện chủ Huyết Ngục Điện vốn ửng đỏ, lúc này còn nghẹn thành màu đỏ thâm, lão dồn hết sức lực giáng một chưởng ra lần nữa.
Lục Vân vẫn không nhúc nhích.
Điện chủ Huyết Ngục Điện ngơ ngác thất sắc, rốt cuộc cũng biết vừa rồi không phải mình xuất hiện ảo giác mà là người thanh niên trước mắt thật sự cản được Huyết Ngục Thủ.
Hơn nữa còn là hai lần.
Điện chủ Huyết Ngục Điện ý thức được không ổn nên theo bản năng muốn lùi lại phía sau, kết quả lúc này lại thấy Lục Vân bỗng kẹp bàn tay của lão lại rồi cười khẽ và nói: "Lão già, thủ pháp đấm bóp của lão không được rồi!"
Nói xong, hắn đột nhiên bóp mạnh.
Vèo!
Máu tươi bản tung tóe ra.
Bàn tay của lão giả mặt đỏ trực tiếp đứt mất.
Không sai.