Lục Vân giơ một tay bắt lấy Thần Kiếm đang bay cực nhanh về phía mình, sau đó ánh sáng kiếm quang màu đỏ đột ngột bành trướng, lập tức hóa thành một thanh chiến kiếm khủng bố, khí thế mạnh đến mức phảng phất như xé rách cả trời đất.
Ầm ầm!
Giờ phút này.
Tất cả mọi người đều cảm thấy một cổ hơi thở tử vong, tâm trạng của họ càng thêm áp lực, hô hấp cũng tựa như ngừng lại ngay thời khắc này.
Đây là Thiên Sáp Vương!
Đây là vị thần bảo vệ của Long Quốc!
Khủng bố quá…!
Mọi người trên thế giới đều biết Thiên Sáp Vương rất khủng bố, nhưng không có nhiều người được tận mắt chứng kiến uy lực của hắn.
Lần này, nếu Thiên Sáp Vương không đồng ý cho bọn họ quan sát thì có người nào dám tùy tiện chạy đến hòn đảo này? Chỉ một kiếm của Thiên Sáp Vương chém xuống đã đủ hóa mọi người thành tro bụi.
"Ầm ầm! Ầm ầm!!"
Wilson đang gồng cổ đến đỏ bừng, phẫn nộ mắng, dù anh ta đã là Thần Cảnh nhưng đứng dưới thanh kiếm của Thiên Sáp Vương lại không có một chút lực phản kháng nào.
Khí thế của thanh kiến đó giống như một cái xiềng xích phong tỏa hết tất cả sức mạnh của anh ta.
Chênh lệch giữa Thần thật và Thần giả.
Có thể nói là lớn như trời với đất!
Tại sao Thiên Sáp Vương lại mạnh mẽ như vậy?
Wilson chết lặng!
Ầm!
Kiếm khí ngập trời chém ập xuống.
Có mười ngàn Wilson cũng không thể chống lại được.
Vậy mà ngay khi Wilson cảm thấy mình sắp bị chém thành từng mảnh, ánh kiếm đáng sợ kia lại tự mình biến mất.
Wilson sững sờ.
Mọi người ở đó cũng sững sờ.
Đã xảy ra chuyện gì?
Nhanh quá.
Mọi người còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Chỉ thấy không lâu sau khi kiếm quang kia biến mất, Thiên Sáp Vương lại chém ra một nhát kiếm khác, cùng một uy lực mạnh mẽ giống vừa nãy, vào thời khắc mấu chốt, nó cũng tự động biến mất.
Tình huống như thế cứ lặp đi lặp lại ba lần liền.
Wilson hoàn toàn sụp đổ, ba nhát kiếm này lần lượt đưa anh ta đến quỷ môn quan ba lần, nhưng vào thời điểm quan trọng nhất, chúng đã kéo anh ta trở lại.