Trong mắt Lý Lộ hiện lên một tia u ám, cô ta thấp giọng mắng: "Đồ chó chết, là các người ép tôi!"
Từ trước đến nay, cuộc chiến giữa cô ta và Tiêu 'Thấm đều là một cuộc chiến thầm lặng. Đôi bên dù biết rõ nhưng vẫn giữ một lớp sương mờ không động vào.
Theo lời của Lý Lộ, ngay cả khi Tiêu Thấm phải chết, trước đó cô ta cũng phải khiến cô thân bại danh liệt, như vậy mới thỏa cơn hận của cô ta.
Thế nhưng Lục Vân lại xuất hiện.
Những gì Lục Vân đã làm.
Khiến Lý Lộ phát cáu, cô ta quyết định giải quyết mối ân oán này theo cách trực tiếp hơn.
Nếu đã không thể chiến đấu trong thầm lặng, vậy thì chiến đấu trực diện!
A Tổ đã làm việc cho Lý Lộ vài năm rồi, nhưng anh ta chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt cô ta khó coi đến vậy, dường như anh ta đã đại khái đoán được cô ta đang nghĩ gì.
Chần chừ một lúc.
A Tổ lấy hết can đảm để nhắc nhở cô ta: "Chị Lý, người bên cạnh Tiêu Thấm là một người tu đạo..."
Anh ta nói lời này không chỉ một lần.
Nhưng không thể không nói nữa.
Những người tu đạo và võ giả, vân vân...đã vượt ra ngoài phạm trù thế tục, vì vậy tốt nhất là không nên khiêu khích họ.
Còn đối với các võ giả.
Ha ha.
Điều đó dù muốn cũng không dám nghĩ tới.
Ngay cả Vũ Minh cũng không thể áp chế sự tồn tại của họ, nếu có ai dám khiêu khích, thì ngoan ngoãn chịu nhận đòn đi.
Nhưng võ giả cũng khá hiếm gặp.
Vì vậy đám người Lý Lộ sẽ không bao giờ nghĩ theo hướng Lục Vân là một võ giả.