Bây giờ Lục Vân đã trở thành mục tiêu của họ, chỉ sợ rằng để hẳn về nhà thì những tay săn ảnh này sẽ theo đuôi đến đó và làm ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của mấy người Diệp Khuynh Thành.
Đó là lý do tại sao Tiêu Thấm nói, sẽ đưa chìa khóa cho Lục Vân đến ở căn hộ của mình một đêm, hoặc sẽ cho hắn đến khách sạn với đoàn làm phim.
"Chị sáu, không phải là chị không biết năng lực của em, em hai ba chiêu thôi đã diệt được đám chó mèo đó rồi." Lục Vân thản nhiên nói.
Tiêu Thấm nhớ lại cảnh Lục Vân ôm cô phi lên núi, gật đầu nói: "Đương nhiên là chị tin vào năng lực của em, nhưng cẩn thận vẫn tốt hơn."
Chìa khóa nhà của chị em vẫn nên cầm lấy đi, nếu thật sự không cắt đuôi được đám người đó thì em phải đến nhà chị ở, dù sao chị cũng có nhiều nhà, lộ vị trí một căn cũng không sao."
Cũng nhiều nhà...
Trong lòng Lục Vân thầm cảm thán, cuộc sống của người có tiền chính là vậy sao, sau đó lại nhịn không được mà nói: "Chị sáu, chị làm minh tinh mà sao giống ăn trộm giống như câu 'Thỏ khôn có sẵn ba hang gì đấy'?"
"Ha ha, cái này không phải đều do đám chó săn đó ép buộc sao."
"Sau này có cơ hội, em phải giới thiệu Thiên Diệu Tử cho chị quen, muốn nói tới thỏ khôn có ba hang thì phải nhắc đến bà ấy, nói không chừng hai người còn có thể giao lưu trao đổi kinh nghiệm."
Tiêu Thấm hiếu kỳ hỏi: "Thiên Diệu Tử là ai?"
"Là sư muội của sư phụ em, nói cách khác, bà ấy là sư cô của em." Lục Vân trả lời.
"Sư muội của Thiên Huyền Tử đại nhân? Vậy bà ấy nhất định cũng là một nhân vật rất khó lường đúng không?”
"Khó lường sao..." Lục Vân đột nhiên cười đầy ẩn ý, nói: "Tất nhiên là rất khó lường. Em chưa từng thấy người phụ nữ nào như bà ấy cả."
Khó lường đến mức lạ thường.
Tiêu Thấm không biết hắn nói vậy có nghĩa gì, chỉ nói: "Chị rất mong được gặp bà ấy."
Lục Vân cuối cùng đã lấy chìa khóa từ tay Tiêu 'Thấm, cùng Tiêu Thấm trở lại phim trường, rồi tự mình rời đi.
Không ngoài dự liệu.
Lục Vân nhanh chóng bị các tay săn ảnh theo. dõi.
Những tay săn ảnh này chia thành hai nhóm, một nhóm theo dõi vào Tiêu Thấm và các minh tinh khác trong đoàn, nhóm còn lại chuyên chịu trách nhiệm theo dõi những người như Lục Vân, những người thân thiết với các minh tinh.
Trong mắt các tay săn ảnh, chàng trai trẻ này rõ ràng có quan hệ không đơn giản với Tiêu Thấm, nếu lý lịch có thể đào ra của hản, chắc chản sẽ mang lại một tin sốt dẻo khác.
Lục Vân làm sao không biết mình bị theo dõi.
Hắn có thể dễ dàng thoát khỏi tay săn ảnh, nhưng đột nhiên hắn có một ý tưởng hay hơn, một nụ cười xấu xa vô thức hình thành trên khóe miệng Lục Vân.
Bóng người Lục Vân lóe lên, đi vào một con hẻm nhỏ màu hồng nhạt.
Bức màn cửa được kéo hờ.