Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Binh Vương Thần Bí

Chương 456




Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, sau khi đẩy lui hai cao thủ Tề gia, thân hình của Giang Khương cũng không dừng lại, tiếp tục kéo đao lao thẳng về phía trước.   

Hai cao thủ hàng thứ ba chỉ miễn cưỡng giơ đao ngăn cản, nhưng vì quá vội vàng, nào chống đỡ được sự trùng kích của Giang Khương. Giang Khương dùng đao ngăn cản một người, sau đó dùng thân để đẩy người còn lại, vọt đến trước mặt cao thủ hàng thứ tư.   

Khi Giang Khương vọt đến trước mặt cao thủ hàng thứ ba, cao thủ hàng thứ tư đã sớm đề cao cảnh giác. Nhưng đáng tiếc, bọn họ vẫn là Địa giai tầng ba. Mặc dù cũng lớn tiếng hét lên, nhưng vừa huy đao chém tới Giang Khương, vẫn bị thanh trường đao của Giang Khương bổ lại.   

Nhưng động tác của hai người không phải là không có tác dụng. Mặc dù cả hai vẫn bị Giang Khương đẩy ra, nhưng lại cấp cơ hội cho cao thủ hàng thứ ba chém tới.   

Mặc dù đối thủ hàng thứ ba chỉ là Địa giai tầng ba nhưng hai người mang theo tức giận chém đến sau lưng Giang Khương, đao phong lợi hại vẫn khiến cho da lưng của hắn phải nổi da gà.   

Mặc dù da thịt sinh ra phản ứng tự động, nhưng ánh mắt của Giang Khương vẫn cứ lạnh lùng như cũ, nhìn hai người cầm đao bị đẩy lui đằng trước, tay run lên. Trường đao trong tay quỷ mỵ xuất hiện ở phía sau.   

Keng keng.   

Hai thanh âm thanh thúy vang lên. Thân hình Giang Khương mạnh mẽ lui về phía sau, mất hai bước mới trụ vững cước bộ.   

Nhưng trên lưng áo của hắn đã xuất hiện một vết rách hơn 10cm. Mùi máu tươi xông thẳng vào mũi của hai người.   

Tay phải của Giang Khương nhẹ nhàng run lên, nhẹ đến nỗi không ai có thể nhìn ra được. Điều duy nhất mà người ta nhìn thấy ở Giang Khương chính là, Giang Khương cũng không nhân cơ hội lao về phía trước mà chỉ đứng im, dường như chờ đối thủ hàng thứ tư hồi phục lại tinh thần, cho bọn họ một cơ hội.   

Mặc dù chỉ dừng lại một giây, nhưng tất cả mọi người đều có thể nhìn ra, đây chính là một cơ hội vô cùng tốt cho Trường Đao trận của Tề gia. Nếu không, với tốc độ kinh người của Giang Khương vừa rồi, không thể nào không nhân cơ hội tiếp tục tấn công về phía trước. Nếu không tấn công, chứng tỏ hẳn đã bị thương không nhẹ.   

Cao thủ hàng thứ tư, thậm chí là thứ năm đều sáng mắt. Chỉ trong một giây ngắn ngủi, có người đã bước lên vung đao, đồng thời cũng có người bước lên hai bước, lăng không trảm tới.   

Nhìn tổng cộng sáu cao thủ huy đao chém tới Giang Khương, không ít người phát ra tiếng kinh hô, chỉ có người của Tề gia là mỉm cười hài lòng.   

Càng về phía sau, Trường Đao trận mới xem như phát ra thực lực chân chính.   

Từ lúc người bắt đầu xông trận, ít nhất sẽ có từ hai đến ba cao thủ bên ngoài tiến hành giáp công. Nhưng Giang Khương đã lao thẳng đến gần một nửa, đến giờ phút này Trường Đao trận mới thật sự hình thành công kích hữu hiệu nhất đối phó Giang Khương, phát ra uy lực chính thức của Trường Đao trận.   

Bị cao thủ Địa giai tầng một, tầng hai, tầng ba tiến hành giáp công, Giang Khương lại bị thương chưa khôi phục lại, nhìn như thế nào cũng tránh không khỏi một kích này.   

Trong lúc mọi người nhìn thấy trường đao đang chém tới Giang Khương, Giang Khương vẫn đang còn trong trạng thái Không Minh, trong đầu vẫn rất yên tĩnh, bên trong tầm nhìn còn có bốn thanh trường đao đang chậm rãi chém đến hắn.   

Mà trong đầu của hắn, một cảnh tượng trong nháy mắt cũng thoáng hiện. Phía sau đang có hai thanh trường đao bổ tới, sáu thanh đang hình thành một cục diện vây công không thể tránh.   

Phù. Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Giang Khương nhẹ nhàng thở hắt ra. Tay phải vốn đang rung rung đột nhiên ngưng lại. Cổ năng lượng sau khi hoàn thành nhiệm vụ chữa trị đã rất nhanh tiêu tán.   

Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, thân hình Giang Khương một lần nữa đã động.   

Hàng cao thủ thứ năm nhe răng cười, huy đao trảm tới người Giang Khương. Còn cao thủ hàng thứ tư, đao đã đi được nửa đường, dường như cách Giang Khương cũng chỉ còn nửa thước. Nhưng ánh mắt bọn họ lại hiện lên sự kinh ngạc, giống như nhìn thấy chuyện gì đó không thể tin được.   

Chỉ có cao thủ hàng thứ ba là há to miệng, sau đó nhìn thấy thanh đao của mình vừa mới đi được nửa đường, còn chưa đạt đến vị trí và đao phong tốt nhất, đã bị đao phong quen thuộc chém trúng.   

Tất cả mọi người đều im lặng nhìn cảnh tượng trước mắt. Thân ảnh Giang Khương vẫn đứng thẳng tắp trên đường, chỉ lưu lại một tàn ảnh dài một mét.   

Cao thủ hàng thứ năm kinh ngạc khi đao của mình chỉ bổ trúng tàn ảnh. Cao thủ hàng thứ tư quay đầu nhìn về phía thân ảnh bên phải cách đao phong của mình càng lúc càng xa. Chỉ có cao thủ hàng thứ ba, trong tiếng leng keng vang lên, một tiếng kêu rên xuất hiện cộng với hai luồng máu văng lên, hoảng sợ lui về phía sau.   

Hai thanh Đồ đao tung bay trên đỉnh đầu mọi người.   

Khi hai thanh đao đang thu hút ánh nhìn của mọi người, thân ảnh Giang Khương đột nhiên trở nên mơ hồ lần nữa.   

Cao thủ hàng thứ tư có cảm giác thân đao của mình chạm vào một cái gì đó, nhẹ nhàng bị chấn lên, sau đó một luồng đao phong xuất hiện trước người, rồi nghe được tiếng kêu bi thảm của cao thủ hàng thứ năm.   

Cao thủ hàng thứ năm trơ mắt nhìn cổ tay của mình phun máu, bắn lên cơ thể của một người.  

Lúc này, người bị máu bắn lên chính là thật thể, không còn là hư ảnh nữa.   

Hai người kinh hãi muốn huy động cánh tay, muốn chém người kia nhưng phát hiện chỉ vô dụng thôi. Bởi vì đã giết không được người kia.   

Thân ảnh Giang Khương xuất hiện đằng trước cao thủ hàng thứ sáu.   

Lúc này mọi người mới nhìn kỹ hình dáng của Giang Khương.   

Máu dính trên người Giang Khương rất nhiều. Chiếc áo đã có thêm vài vết rách, dính đầy máu tươi, của người khác, dường như cũng có của hắn, thoạt nhìn rất thê thảm.   

Nhưng gương mặt Giang Khương vẫn lạnh nhạt như cũ, giống như vẫn chưa vào trận nửa phút trước. Hai mắt lẳng lặng đảo qua cao thủ hàng thứ sáu, nhìn thấy hai thanh đao đang chém tới.   

Cao thủ hàng thứ sáu đều là Địa giai tầng một, không cao không thấp, nhưng song đao của bọn họ dường như yếu hơn mấy người trước vài phần. Bởi vì cách vung đao của bọn họ không phải là nhẫn tâm chém ra, mà chỉ là động tác theo thói quen. Ánh mắt lạnh lẽo của Giang Khương cũng là nguyên nhân khiến đao thế của bọn họ bị yếu.   

Thân hình Giang Khương có chút dừng lại, sau đó một lần nữa chém về phía trước.   

Keng. Ba thanh đao chạm vào nhau. Đường đao trong tay Giang Khương giống như con cá chạch, đụng trúng đao phong của hai cao thủ Địa giai tầng một.   

Hai người chỉ cảm thấy một lực chấn thật lớn khiến cho cổ tay của cả hai run lên, sau đó hai thanh trường đao không tự chủ được mà bay lên.   

Cước bộ của Giang Khương không hề dừng lại, khi hai thanh đao còn chưa rơi xuống đã xuất hiện trước người cao thủ hàng thứ bảy.   

Thập bát trường đao trận đã qua được mười hai người, chỉ còn lại sáu người cuối cùng.   

Đương nhiên, cao thủ mạnh nhất sẽ nằm ở đây. Bốn Địa giai tầng một, hai Địa giai tầng hai, sáu người âm lãnh nhìn Giang Khương vung đao đến.   

Cứ nghĩ rằng sẽ không ai tin tưởng Giang Khương có thể xông qua được sáu người, nhưng thật ra có không ít người cho rằng Giang Khương có thể xông qua.