Nhìn đám ma ngưu sắp sửa xong đến, trong lòng Giang Khương lại hiện lên một tia chờ mong nhàn nhạt. Nếu ngay cả loại trang bị như súng bắn tỉa cải tiến đều được đưa ra rồi, như vậy thì...
Quả nhiên không ngoài dự đoán, trong ánh mắt mong chờ của Giang Khương, trong tầng phòng ngự ngoài cùng, mười mấy họng súng rất lớn bắn quét về phía đàn ma thú đang lao tới...
- Pháo loại nhỏ...
Giang Khương cười khẽ một tiếng. Quả nhiên... Nếu cả súng chống tăng cải tiến còn làm được, như vậy thì Ban công trình cũng không buông tha cho việc tháo lắp pháo loại nhỏ mới đúng...
Đám pháo loại nhỏ này có tầm bắn càng ngắn trong lực trường quỷ dị này, đầu đạn cũng rất dễ lệch khỏi quỹ đạo.
Nhưng không sao cả. Dùng để phòng ngự, bắn quét lung tung, trong vòng mấy chục mét vẫn duy trì được lực sát thương và hướng bắn là được rồi. Dù sao thì loại bắn quét trên diện rộng thế này, ma thủ khổng lồ như trí tuệ thấp kém rất khó tránh thoát.
- Rầm rầm rầm...
Một loạt pháo bắn ra, lập tức đám ma ngưu liền rên rỉ, ngã chổng vó xuống đất...
Rồi sau đó là đám ma lang đã đang lao tới gần cũng bị bắn ngược trở lại, lăn lông lốc mấy vòng. Đám còn lại kêu thảm, cúp đuôi chạy trốn...
Về phía đám ma báo và ma hổ chạy phía sau, còn cách bảy tám mươi mét nữa, lại có đám ma lang và ma ngưu ở phía trước cản đường, mặt lộ vẻ khiếp sợ, sau đó vội vàng quay đầu bỏ chạy.
Nhìn đám ma ngưu ngã xuống, gần nhất cũng chỉ miễn cưỡng dựa vào quán tính vọt tới trước tầng phòng ngự đầu tiên, Giang Khương gật đầu khẽ, nhìn về phía Hoàng Văn Hiên bên cạnh, bình thản nói:
- Nếu như không tiến hành công kích để phòng ngự, liệu mấy boongke này có thể chống nổi lực tấn công của đám ma thú này không?
- Không tiến hành công kích phòng ngự?
Hoàng Văn Hiên hơi cau mày, nói:
- Căn cứ vào số liệu của Ban công trình, đợt tấn công trước mắt, tầng phòng ngự ngoài cùng ít nhất có thể chống nổi ba đợt tấn công liên tục mà không có vấn đề...
- Hơn nữa boongke này đều có rất nhiều mũi nhọn ngắn dài, lại mang độc tố thần kinh, không có bất cứ sinh vật nào trúng độc sau ba giây còn có thể nhúc nhích...
Nghe thấy Hoàng Văn Hiên xác nhận, Giang Khương hài lòng gật đầu. Hiện tại tầng phòng ngự vật lý tổng cộng có ba tầng, tầng boongke ngoài cùng cao tới tám thước, phía sau cao tới mười lăm thước, mà tầng trong cùng là lan can hợp kim cao tới ba mươi thước.
Có ba tầng phòng ngự này, hơn nữa còn có các loại cung nỏ dự bị, cho dù là thú vương Sư Khung dùng thần khí Bích Lũy, có tình trạng áp chế toàn bộ các loại năng lượng bộc phát như Giang Khương lo lắng, để vũ khí nóng phía Thiên Y viện mất hết hiệu lực, ít nhất cũng vẫn có thể phòng ngự được sự tấn công của đối phương.
Ngoại viện Thiên Y viện không thiếu cao thủ, đặc biệt là lần này tiến quân vào thế giới lòng đất, nội viện tuyệt đối không keo kiệt ẩn giấu cao thủ, chắc là cho dù cả thú vương Sư Khung có tự xông tới, ngoại viện cũng có biện pháp chống đỡ được...
Giang Khương đã yên tâm, nhẹ nhàng thở hắt ra, nhìn về phía mặt trận yêu tộc phía bên kia, đã làm tốt chuẩn bị. Trong mấy giờ tới, nếu phía yêu tộc không có hướng gì đặc biệt hoặc Sư Khung rời đi, hắn liền cũng rời khỏi trụ sở, đi vào sâu trong thế giới lòng đất.
Hiện tại Cửu Vĩ không có chút động tĩnh gì, điều này khiến hắn cảm thấy thật bất an...
- Xem ra thú vương kia cũng chưa từ bỏ ý định, đã chuẩn bị đợt tiến công thứ hai rồi!
Nhìn chằm chằm vào thay đổi phía bên kia, đột nhiên Hoàng Văn Hiên cau mày nói.
- Đợt tiến công thứ hai?
Mày Giang Khương hơi nhíu lại, trong mắt cũng hiện lên một tia nghiêm trọng. Sư Khung này cũng không phải loại người lỗ mãng. Mà yêu tộc tất nhiên muốn công phá trụ sợ, thu phục nơi này.
Hiện tại vừa rồi rõ ràng không thể công phá được, tiếp tục tiến công như vậy chỉ có một khả năng.
- Chuẩn bị cho việc vũ khí mất đi hiệu lực...
Giang Khương trầm giọng quát:
- Chuẩn bị nỏ mạnh...
Giang Khương vừa ra lệnh, sắc mặt Hoàng Văn Hiên cũng nghiêm lại.
Nếu đúng như Giang Khương dự đoán thì đây sẽ là lần thử thách nghiêm trọng nhất của trụ sở này.
- Khởi động phương án thứ hai...
Phó trưởng ban Lý vừa nhận được lệnh, lúc này trầm giọng hét lớn.
Theo lệnh ông, một đội người đã đợi sẵn bên cạnh, lập tức ôm túi tên của mình, chạy lên cầu thang phía lan can hợp kim, chuẩn bị gia nhập phòng ngự.
Mà các đội viên phía tháp canh cũng đã có người sớm kéo dây nỏ cứng, cầm thanh nỏ cao tới hai thước kéo ra. Một khi xác nhận súng mất hiệu lực, như vậy nỏ cứng này sẽ thay thế súng và pháo, trở thành vũ khí phòng ngự hàng đầu.
Nhìn một loạt thành viên ngoại viện được điều động không chút lộn xộn, nhanh chóng đứng vào trận phòng ngự, phó trưởng ban Lý một bên khẽ thở dài nói:
- Nếu có thể sử dụng vũ khí năng lượng cao thì... Chúng ta sao phải sợ yêu tộc chứ!
Hoàng Văn Hiên cũng cười khổ, nói:
- Nếu có thể như vậy thì chúng ta sớm đã dùng súng laser, đánh thẳng tới rồi. Nếu không dùng tên lửa cũng được, bắn thẳng mấy chục quả, tên lửa ầm ầm tới, đám yêu tộc đáng chết này chạy đâu cho thoát được...
Đối với với sự oán giận và bất đắc dĩ của hai vị cấp dưới này, Giang Khương cũng chỉ có thể nhún vai, nói:
- Cũng không còn cách nào khác. Từ trường và lực trường mạnh mẽ quấy nhiễu, căn bản không thể dùng được. Thật ra tôi cảm thấy tốt nhất là suy nghĩ thực tế một chút... Điều vài bộ pháo thần công tới... Nói không chừng còn có tác dụng một chút!
- Tôi đã phát yêu cầu rồi..
Hoàng Văn Hiên cười hắc hắc nói:
- Chẳng qua thứ đó cũng không tiện vận chuyển, hẳn phải mất một thời gian mới chuyển đến được!
Giang Khương gật đầu, nhắc nhở:
Đột nhiên mặt phó trưởng ban Lý nghiêm lại, trầm giọng nói.
Giang Khương và Hoàng Văn Hiên đều giương mắt nhìn lại, quả nhiên thấy phía yêu tộc bắt đầu có một đoàn ma thú chậm rãi đi tới.
Đi đầu vẫn là mười mấy con ma ngưu, phía sau là dày đặc các loại ma thú hung mãnh khác.
Tiếng kèn thê lương kia lại vang lên. Mười mấy con ma ngưu đồng loạt ngửa đầu rống to, sau đó lao thẳng về phía trụ sở như một đám xe bọc thép...