Sau này khi vô tình gặp lại Tae Yang, từ lần đầu tiên gặp anh đã không có cảm giác gì gọi là tốt đẹp. Nhưng khi nhìn kĩ vào khuôn mặt ấy, vóc dáng ấy và đứa trẻ trong tấm ảnh đã phai màu lại khiến anh thấy nhức nhối. Nhưng cậu vẫn mang lại cảm giác đặc biệt và an toàn hơn. Kang Dae không phải kẻ ngốc khi không nhận ra tình cảm của mình. Chỉ là khoảng thời gian ấy anh đã lo sợ bản thân chỉ coi cậu là thế thân. Anh không chắc chắn vào suy nghĩ của mình, càng không chắc mình có thể thích Tae Yang thêm bao lâu. Nhưng khi nhận ra được tình yêu của mình, Kang Dae đã biết được anh yêu cậu và sợ mất cậu tới mức nào.
Từ lúc Tae Yang bỏ đi, anh đã cố gắng điều tra về cậu nhưng chẳng có bất cứ thông tin nào. Tại vì những thông tin về tập đoàn XXX của bố cậu đều bị xóa bỏ, tất cả thông tin của họ cũng bị gỡ khỏi mục tìm kiếm. Anh bất lực mà tự tìm lối đi khác. Còn người giả mạo Tae Yang anh cũng đã tìm thấy thân phận thực sự. Cậu ta thực chất là người bạn hồi cấp hai cũng từng thích anh. Hắn bất chấp tất cả mọi thứ, kể cả danh phận để trải qua phẫu thuật giống Tae Yang, làm giả giấy tờ và cố bắt chước mọi thứ về cậu. Hắn ta chỉ vì còn vương vấn tình cảm trong lòng mà hèn mọn tìm đủ cách để nhận lấy tình yêu của anh. Khi biết được tất cả, anh cũng không nói gì, cứ lẳng lặng bỏ qua vì dù sao tình cảm của cậu ta cũng không phải thứ để anh có thể mang ra trách móc:
- Tôi không trách cậu, nhưng cũng ghét cái cách cậu giả mạo và làm tổn thương Tae Yang. Tôi thật sự không hiểu cậu nghĩ gì mà làm tới bước này, cậu nghĩ tôi sẽ yêu cậu khi cậu cố tỏ ra là Tae Yang sao? Tại sao cậu nghĩ tôi thích cậu ấy để làm thế này?
Cậu ta cười khổ rồi cúi đầu:
- Haaaa, ánh mắt cậu nói lên tất cả mà. Ban đầu thì tôi không chắc nhưng những hành động và lời nói của cậu đều chỉ hướng về Tae Yang, từ nhỏ đến cả bây giờ đều chưa từng thay đổi. Xin lỗi, tình cảm của tôi với cậu quá lớn nên mới ngu ngốc như thế. Haaa, tôi làm đủ thứ vậy mà cũng không thể khiến cậu động lòng. Thật sự xin lỗi vì đã làm phiền cậu và em ấy. Tôi sẽ cố gắng phẫu thuật lại để thay đổi ngoại hình, thật tệ khi mỗi sáng thức dậy người tôi thấy là người mà cậu yêu chứ không phải chính bản thân tôi…
Anh nhìn cậu ta rồi quay người rời đi:
- Được rồi, chúc may mắn. Tôi đi trước
- Ừm, đi đường cẩn thận…
Sau những gì cậu ta nói, anh cũng cảm thấy có chút e thẹn. Đến người ngoài còn nhận ra anh đã thực sự yêu cậu đến mức nào vậy mà anh cứ do dự, chùn bước mãi. Đến ngày gặp lại cậu vào tiết trời xuân, Kang Dae không nghĩ Tae Yang sẽ quay lại và tìm mình như thế. Từ lúc cậu đưa tiền cho anh, muốn gặp lại người mẹ mà cả đời cậu cũng không hết hận và cả những câu nói như sát muối vào tim anh. Kang Dae hiểu ra gì đó nhưng cũng không dám nghĩ quá nhiều vì sợ sẽ khiến cậu cảm thấy phiền phức
Khi đứng trước ga tàu đông đúc vẫn không thể khiến anh bừng tỉnh. Lúc cậu hôn anh, anh thực sự đã muốn giữ cậu lại và nói rằng anh yêu cậu. Nhưng con người đứng trước tình yêu thì luôn ngu ngốc, dại dột mà bỏ lỡ đi những cơ hội tuyệt nhất. Anh để cậu tuột khỏi vòng tay mình và đi mất. Trong lòng anh rạo rực, cảm giác như trái tim bị bóp nghẹn khi trong đầu chỉ là bóng dáng cậu.
Căn nhà nhỏ đã từng vài lần đặt chân tới hiện ra trước mắt. Cánh cửa khóa chặt kia như thể đang không muốn cho bọn họ cơ hội thêm lần nào nữa. Cánh cửa mở tung, Tae Yang lơ lửng không động đậy. Kang Dae đã rất sợ hãi, một nỗi sợ vô tận và đau đớn khiến anh nhớ lại người mẹ đã chết của mình. Anh sợ sẽ lại mất đi người mình yêu thương, mất đi người mà mình thực sự trân trọng. Kang Dae òa lên bật khóc, cơ thể cậu lạnh ngắt như cơ thể của mẹ. Khi cậu tỉnh dậy, anh đã không kiềm nổi cảm xúc trong mình. Thật may khi anh đã đến, thật may vì đã không lựa chọn quay đầu. Nếu như cứ mãi do dự như trước thì quả thực anh của bây giờ sẽ ân hận mà chết mất.
Quay trở lại hiện tại, cuộc sống của Tae Yang và Kang Dae cứ như những cặp vợ chồng mới cưới. Anh lúc nào cũng bám dính lấy cậu và không để cậu phải làm lụng bất cứ thứ gì. Nhưng có một mà Tae Yang bỗng quên mất, cậu quên mất rằng vẫn còn mẹ ruột của mình trong căn nhà của anh.