Bích Hà

Chương 9: Đâm vào




Hắn không nói gì, trong phòng chỉ có tiếng hô hấp nặng nề của hắn. Hắn kiên nhẫn vuốt ve cơ thể cô, cho đến khi dịch nhờn chảy xuống dọc theo mông. Hắn banh cánh hoa của cô nhìn thật lâu, hô hấp càng ngày càng trầm, sau đó cô cảm giác hắn đứng dậy.

Cô tưởng rằng kết thúc rồi, đang định buông chân xuống, hắn lại đè cô lại, giọng nói khàn khàn: “Đừng nhúc nhích.” Ngay sau đó, cô cảm thấy có vật gì cứng rắn chọc vào chỗ mềm mại nào đó ở âm hộ mình.

“Lâm Trí Viễn… Cậu đang làm gì thế?” Cô nhìn lên trần nhà hỏi hắn, cảm thấy có phần không đúng.

Hắn không nói gì, vật cứng ngày càng ra sức, cô cảm giác được dưới thân đau đớn.

“Không được.” Cô biết hắn đang làm cái gì. Cô định đứng dậy, hắn đè chặt cô lại. Một cơn đau đớn bị xé rách, cô cảm thấy có gì đó đi vào cơ thể mình.

Cô bật khóc: “Lâm Trí Viễn, cậu đã đồng ý với mình sẽ không làm.” Thân dưới cô đau quá, cảm giác bản thân bị xé nứt.

Hắn không trả lời. Bản năng nam giới khiến hắn bắt đầu rút ra đâm vào. Quy đầu chà sát màng trinh rách nát. Mỗi lần hắn cử động, cô đều cảm thấy đau đớn như rạn nứt.

“Mình đau quá…” Cô khóc, chân duỗi căng.

“Lương Bích Hà…” Nam sinh anh tuấn thở hồng hộc trên người cô, mồ hôi nhỏ giọt trên mặt và trên thân thể trần trụi của cô: “Cậu đừng khóc… Tôi sẽ chịu trách nhiệm…”

“Nhưng mà mình đau quá, cậu đừng làm nữa…” Cô vẫn cứ khóc.

“Nhịn một chút, lần đầu tiên của con gái đều như vậy…” Hắn đè chặt lấy cô.

Cô cắn môi nhẫn nhịn tra tấn rất lâu, cuối cùng hắn mới rên lên một tiếng, trượt vào trong cơ thể cô. Cô vẫn nằm trên giường thút thít, hắn hôn hôn cô.

“Đừng khóc.” Hắn nói: “Tôi sẽ chịu trách nhiệm.”

Nghỉ ngơi một lát, hắn kéo chân cô ra nhìn giữa hai chân cô.

“Cậu chảy máu rồi.” Trong giọng nói của hắn có một loại cảm xúc mà cô không hiểu, hài lòng, thỏa mãn, vui sướng: “Cậu còn đau không?”

“Ừm.” Cô gật đầu.

Hắn tới ôm cô, sờ ngực sữa nhỏ của cô, được một lúc lại cứng lên, hắn tách chân cô ra.

“Lâm Trí Viễn… Không làm nữa…” Cô không chịu mở chân.

“Lần đầu tiên cũng làm rồi.” Khuôn mặt tuấn tú của hắn ghé đến trước mặt cô, mỉm cười: “Một lần nữa đi, tôi đã cứng rồi.”

“Mình đau…”

“Tôi nhẹ chút.”

Cuối cùng cô vẫn để hắn tách chân ra cắm vào. Thân thể non nớt của cô run rẩy dưới người hắn. Con trai 16 tuổi đã phát dục hơn nửa, vũ khí giữa hai chân đã bộc lộ kích thước ban đầu. Cô gái dưới thân còn đang phát triển, âm hộ non mềm không có lông như bé gái, bị hắn đâm đến đau đớn khó chịu.

Lần này nam sinh kéo dài hơn. Cô nhịn rất lâu, cuối cùng hắn mới đi ra.

“Sẽ mang thai.” Cô khóc nấc lên.

“Ở đây có thuốc tránh thai khẩn cấp.” Hắn nói: “Lát nữa cậu uống một viên, sẽ không mang thai.”

“Tại sao cậu có cái này?” Cô nức nở nhìn hắn.

“Lấy ở phòng bố mẹ tôi.” Hắn nhỏ giọng nói bên tai cô: “Lần sau chúng ta làm, tôi đeo bao là được… Lần này không muốn đeo là bởi vì cậu là xử nữ.”

Hắn lại cười, hôn cô một chút: “Bây giờ không phải nữa.”

Hắn là ác ma khoác bộ da thiên sứ.

Đều chỉ là thiếu niên giống nhau, hắn đã có kế hoạch có thủ đoạn lừa gạt dụ dỗ gian dâm cô tuổi nhỏ.

Bích Hà nhắm mắt lại.

Về sau… về sau cô trở thành độc chiếm của hắn.

Hai năm rưỡi ở trường học, mặc dù bọn họ là bạn cùng lớp nhưng rất ít nói chuyện. Cho dù bắt buộc phải nói, hắn cũng khách khí lễ độ với cô, không khác gì những nữ sinh khác.

Đến cuối tuần, cô ở trên giường hắn, toàn thân trần trụi, bày thành các loại tư thế bị hắn xâm nhập thật sâu.

Từ 14 tuổi đến 17 tuổi, cô cứ thế bị hắn lừa gian dâm ba năm. Trong mắt người khác, hắn là công tử khiêm nhường như ngọc, chỉ có cô từng biết được bộ mặt tà ác, ích kỷ, bạc tình bạc nghĩa đó.

Chương trước

Mục lục