Bích Hà

Chương 40: Hắn muốn giam cầm cô




Người đàn ông cũng cảm thấy cô được bôi trơn rồi, miệng càng không ngừng: “Đúng là dâm đãng, nói vài câu em đã ướt rồi.”

“Nếu không phải lớp mười mỗi ngày em dùng đôi mắt to kia quyến rũ tôi, tôi có thể xuất tinh trong người em sớm như vậy sao?”

“Anh nói bậy.” Vốn dĩ quy đầu đã nhét vào một nửa, Bích Hà nghe hắn nói xấu mình như vậy, tức tới mức nhổm dậy, dương v*t dưới thân trượt ra nảy nảy: “Rõ ràng là anh lừa em… Lúc đó em còn nhỏ như vậy… anh đã…”

“Tôi làm sao?” Người đàn ông bắt đầu thở gấp, bàn tay to đè eo của cô xuống, một tay khác cầm dương v*t của mình chà đi chà lại chất nhầy của cô để bôi trơn: “Tôi ép buộc em? Vậy thì không có…” Hắn tìm được cửa huyệt, ấn cô gái chầm chậm ngồi xuống, nhìn cửa huyệt nuốt dương v*t của hắn vào, lúc này mới thở dài một hơi thỏa mãn, rồi ưỡn động mấy lần, nói tiếp: “Lúc trước rõ ràng chính em tách chân lộ mông quyến rũ tôi, tôi nào chịu được loại dụ dỗ này…”

“Em không có.”

Hắn nói xằng nói bậy, Bích Hà tức giận đẩy hắn, lại bị hắn xoay người đè xuống ghế sô pha bẻ chân ra làm. dương v*t rút ra đâm vào trong cơ thể, tư thế này khiến cảm giác kích thích của dương v*t với âm đ*o càng thêm mạnh mẽ. Bích Hà cảm thấy bụng dưới tê dại.

“Còn nói không quyến rũ tôi.” Người đàn ông vừa làm cô vừa nhào nặn vú cô: “Không phải thì làm sao mới 14 tuổi đã bị tôi làm?”

Bích Hà đưa tay muốn che miệng hắn. Khuôn mặt và cái miệng xinh đẹp như vậy buông ra toàn là lời thô tục.

Người đàn ông cười, cuối cùng không nói thêm nữa, ngậm đầu ngón tay cô liếm mút.

Không biết bị ban ngày tuyên dâm kích thích hay là bị những lời thô tục từ cái miệng đẹp đẽ kích thích, hay là bị người đàn ông liếm ngón tay kích thích, Bích Hà cảm thấy khoái cảm ùa về trong nháy mắt, toàn thân chợt căng ra ưỡn thẳng, ngón tay bị ngậm lấy cong lại, đầu không chống đỡ được ngửa ra sau, âm đ*o co thắt mãnh liệt… Thoáng chốc, vậy mà cô đã đạt tới cao trào.

Người đàn ông hít sâu một hơi, âm đ*o đột nhiên co lại kẹp hắn suýt nữa bắn ra. Đợi thân thể dưới người từ từ thả lỏng, hắn mới nhìn cô gái biểu cảm mê mẩn dưới thân tiếp tục ra vào, nhưng chỉ hôn cô, không nói gì nữa.

Hồi lâu sau, người đàn ông tăng tốc độ, ấn eo cô bắn vào, lại dùng dương v*t chặn lại một lúc, sau đó mới từ từ rút dương v*t mềm oặt ra.

Bích Hà còn đang trong dư vị cao trào, sắc mặt ửng hồng, vẻ mặt mơ màng.

Người đàn ông không nhịn được hôn cô một chút, sau đó mới thở dài, nhét dương v*t vào quần. Hắn vừa sờ thân thể cô, vừa cầm di động gọi điện cho bố mẹ.

“Mẹ, con về rồi.”

“Đến nơi rồi.”

“Không ở Dụ Viên, ở đường số 1 Tân Giang.”

“Mấy ngày tới con ở bên này.”

“Được, buổi tối ăn cơm cùng nhau… Gọi cả bố nữa. Bố mẹ chuẩn bị một chút, con dẫn bạn gái con đến gặp mặt hai người.”

Không biết bên kia nói gì, người đàn ông cười.

“Không, không phải Coco.” Hắn vừa trầm giọng phủ nhận còn vừa quay đầu nhìn cô gái dưới tay vẫn chưa hồi thần, cười: “Là người đứng đắn… Bạn học cấp ba, trung học T.”

Đầu bên kia nói gì đó khiến người đàn ông kinh ngạc nhướn mày: “Làm sao mẹ biết được?”

Lâm Trí Viễn cúp điện thoại, lại cúi người cẩn thận nhìn Lương Bích Hà nằm trên ghế sô pha ngủ thiếp đi. Hắn nhướn mày cười một tiếng.

Đương nhiên hắn biết phương pháp nhanh nhất, triệt để nhất để trói buộc một người phụ nữ là gì.

Hôn nhân.

Trong xã hội nam quyền, giấy chứng nhận kết hôn chính là giấy phép do pháp luật cấp cho đàn ông để chiếm hữu hợp pháp một người phụ nữ. Chỉ cần có chứng nhận này, phụ nữ hoàn toàn không thể từ chối bất cứ yêu cầu gì của đàn ông. Hễ phụ nữ có lòng phản kháng gì, toàn bộ pháp luật, toàn bộ xã hội, toàn bộ dư luận đều sẽ tự động đứng về phía đàn ông, bảo vệ “quyền lợi hợp pháp” của đàn ông đối với phụ nữ.

Lâm Trí Viễn hắn dĩ nhiên không theo chủ nghĩa độc thân.

Trước kia hắn không kết hôn chẳng qua là cảm thấy không có người phụ nữ có tư cách này, khiến hắn sử dụng quyền lợi này mà thôi. Thực tế, bọn họ tự động vây quanh hắn, quỳ liếm dương v*t hắn. Trước kia hắn chỉ phiền não làm sao đá bọn họ thôi.

Nhưng Lương Bích Hà thì khác.

Hắn muốn giam cầm cô, tiêu diệt hoàn toàn khả năng cô rời bỏ hắn.